Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 393: Lớp bồi dưỡng 1

“Ký túc xá tập thể, sáu người một phòng, dựa theo bảng đăng ký đến nhận ký túc xá của mỗi người.”
Trời lạnh Lục Chính Đình giúp cô viết tờ đăng ký, Lâm Uyển đứng ở đó bắt chuyện với mấy bác sĩ của công xã mình, trong đó có một người tên là Kinh Diễm Xuân, rất thích tìm Lâm Uyển thỉnh giáo y thuật.
“Bác sĩ Lâm, đây không phải cái người đó của thôn các cô sao?” Kinh Diễm Xuân chỉ vào một chiếc xe ngựa của công xã khác.
Lâm Uyển nhìn qua, lại là Lục Chính Hà.
Tháng trước Lục Chính Hà đến công xã bên cạnh, bởi vì nhà mẹ đẻ là cán bộ, cho nên cũng gả cho một gia đình cán bộ, chồng làm kế toán. Trong thôn đó chỉ có bác sĩ nam không có bác sĩ nữ, cô ta mới vừa qua đó đã nói mình từng học bác sĩ, ở quê nhà cũng là bác sĩ chân trần, đề nghị đại đội bổ nhiệm một bác sĩ nữ để tiện khám bệnh cho các xã viên nữ. Vì thế cô ta trở thành bác sĩ nữ của đại đội, hơn nữa thay phòng y tế đến bệnh viện tham gia huấn luyện.
Khi Lục Chính Hà vừa tới liếc mắt một cái đã nhìn thấy Lâm Uyển, dù sao trong một đám con gái làn da thô ráp có một người trắng nõn xinh đẹp vẫn vô cùng chói mắt, muốn không chú ý cũng không được.
Không chỉ cô ta, các bác sĩ đến đăng ký dù là nam hay nữ đều nhìn chằm chằm Lâm Uyển, còn có người hỏi thăm cô là người của đại đội công xã nào.
Ánh mắt của Lâm Uyển và Lục Chính Hà chạm nhau ở giữa không trung, hai bên hiểu nhau không tuyên chiến mà dời đi, giống như không phát hiện.
Kinh Diễm Xuân kinh ngạc nói: “Cô ta lại không đến chào hỏi!”
Lâm Uyển: “Tôi cũng không qua, mọi người huề nhau.”
Kinh Diễm Xuân thường đến công xã nên biết rõ bát quái lúc trước, bĩu môi: “Thực sự tưởng người khác không biết cô ta là loại người gì sao.”
Lục Chính Đình viết xong, đứng dậy nói số phòng ký túc xá cho cô.
Kinh Diễm Xuân nhìn của mình, rất thất vọng: “Bác sĩ Lâm, tôi đi nói với người phụ trách đổi ký túc xá, hai ta phải chung một ký túc xá.”
Cô ta chạy tới nhìn, phát hiện Lục Chính Hà và Lâm Uyển chung ký túc xá, cô ta lập tức hỏi thử có thể đổi ký túc xá hay không.
Nhân viên công tác bên kia ngồi đến chiều đã không còn kiên nhẫn: “Đừng ảnh hưởng đến đoàn thể! Ký túc xá đều là phân ngẫu nhiên, cũng không sắp xếp người chung công xã ở cùng nhau.”
Lâm Uyển bảo Kinh Diễm Xuân không cần cưỡng cầu, dù sao ban ngày đều học tập, buổi tối trở về ngủ, không nhất định cũng phải chung một ký túc xá.
Lục Chính Hà phát hiện mình và Lâm Uyển chung một ký túc xá cũng có chút mơ màng, cô ta cũng không muốn bị so sánh với Lâm Uyển thêm nữa, đã đổi một hoàn cảnh và thân phận mới rồi, cô ta phải có một bắt đầu mới.
Lục Chính Đình nghĩ một hồi, nói với Lâm Uyển nói: “Chờ anh một lát.” Anh xoay người rời đi.
Anh không nghe thấy, Lâm Uyển kêu anh cũng vô dụng, đành phải để anh đi, Kinh Diễm Xuân ở đây chờ cùng cô.
Hồ Hướng Dương từ bên kia lại đây: “Bác sĩ Lâm, gần ăn cơm chiều rồi, cô thu xếp ký túc xá xong chưa?”
Lâm Uyển nói: “Có vài việc, cậu đi trước đi không cần phải quan tâm tôi.”
Hồ Hướng Dương do dự một chút: “Bác sĩ Lâm, nếu cô có chuyện gì cứ nói cho tôi biết.”
Lâm Uyển cười cười: “Cám ơn, tạm thời không cần phiền tới cậu.”
Cô khách khí như vậy, không chừa một chút chỗ trống mập mờ nào, hễ là đàn ông bình thường đều sẽ hiểu. Hồ Hướng Dương cũng hiểu được, nhưng cuối cùng còn nhỏ, phần không phục nhiều hơn, hơn nữa hiểu biết càng nhiều, anh ta cũng càng ngày càng bội phục Lâm Uyển, cũng chỉ rất muốn làm bạn bè với cô.
Nhưng Lâm Uyển hiển nhiên rất khách khí xa cách với anh ta, không tính làm bạn bè.
Cô đối với những người như Kinh Diễm Xuân đều rất thân thiết, với những người khác cũng không lạnh lùng, vì sao với anh ta lại kháng cự như thế?
Ở chỗ cô, anh ta luôn cảm thấy vô lực bội phần, cho tới bây giờ không nghĩ tới mình muốn kết bạn cũng sẽ bị từ chối. Hiện giờ, anh đã không còn vọng tưởng với cô nữa, thật sự muốn kết bạn thôi.
Lâm Uyển thấy bộ dáng anh ta mất mát đứng ở nơi đó, cười cười: “Hồ Hướng Dương, nếu quyết định muốn học tập làm bác sĩ, hy vọng cậu cố gắng, làm một bác sĩ chân chính.”
“Hả?” Hồ Hướng Dương kinh ngạc nhìn cô, cô lại cổ vũ mình? Anh ta lập tức trở nên rực rỡ, cười nói: “Cám ơn bác sĩ Lâm cổ vũ, tôi biết!”
Tôi sẽ cố gắng, trở thành người xuất sắc giống như cô!
Bác sĩ Kim nói với anh ta, nam nữ ưu tú trên đời này rất nhiều, sẽ khiến rất nhiều người ái mộ, đây là bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận