Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 441: Chọn thêm người 2

Lâm Uyển: “Cơ thể của trí thức Triệu khỏe mạnh, sức lớn, nếu khi phòng y tế cần nâng cáng, cô ấy rất thích hợp.”
“Vậy không phải sức của đàn ông càng lớn hơn sao?” Có trí thức nam cũng không phục.
Lâm Uyển lạnh lùng trách ngược lại: “Nếu như sản phụ và gia đình kêu các cậu đỡ đẻ, vậy cậu cũng bất chấp tới đi.”
Hồ Hướng Dương vẫn luôn nín nhịn ở trong phòng, năm mới tới cậu ta đã quy củ hơn, không dám làm ra chuyện mà Lâm Uyển ghét nữa. Lúc này cậu ta cũng không nhịn được nữa, đi ra cửa gào: “Bác sĩ Lâm muốn tìm ai giúp thì tìm người đó, không phục thì nhịn đi!”
Tôn Húc Thành lập tức đi lên: “Đúng, không phục thì nhịn đi.”
Khưu Thủy Anh lại rất kích động, kéo tay của chị gái cô ta: “Em có thể đến phòng y tế làm rồi, sau này em chính là bác sĩ thực tập.”
Chị gái cô ta cũng rất kích động: “Em phải học hỏi bác sĩ Lâm cho tốt đấy.”
“Hiển nhiên rồi.” Khưu Thủy Anh lại hỏi Lâm Uyển: “Bác sĩ Lâm, khi nào tôi có thể đi làm?”
Lâm Uyển: “Tôi nói với đại đội một tiếng, buổi chiều các cô tới đây.”
Bác sĩ thực tập nửa thoát ly khỏi sản xuất, ngày mùa vẫn phải đi làm việc, nhưng dựa theo mức độ bận rộn ở phòng y tế của bọn họ, hiển nhiên không cần đi rồi.
Ngày mùa bắt đầu, đồng nghĩa với việc những sức lao động bị tổn thương gân cốt và cơ bắp, lại sắp có phiền phức. Lâm Uyển kêu người sớm chuẩn bị một ít thuốc dán. Hễ có người cần, là mang sổ bệnh án của đại đội tới mua, trực tiếp dán luôn ở phòng y tế, tiện lợi bớt việc, buổi tối về ngủ một giấc có thể thoải mái vài ngày.
Bận rộn một trận, Lâm Uyển cho mình nghỉ nửa ngày, ở nhà dọn dẹp.
Khi sắp tới trưa, cô lấy lạp xưởng và thịt khô xuống, làm lạp xưởng hấp, và thịt khô xào đậu cô ve, rồi lại luộc một chậu rau dại gồm cây tể thái và hoa mã lan, thêm dầu mè và muối.
Lục Chính Đình dẫn Lục Minh Lương và Tiểu Minh Quang về từ trường học.
Năm sau anh vẫn luôn hướng dẫn đám người giáo viên, kế toán, văn thư ở đại đội cùng nhau biên soạn quyển bút ký đào tạo đó của Lâm Uyển. Lâm Uyển và anh cùng nhau hệ thống và phân loại một chút, phân thành cấp cứu, phụ khoa, sản khoa, khoa nhi, bệnh truyền nhiễm, khoa mắt, khoa họng, khoa nội, ngoại… ngoài ra còn có thảo dược Trung y, biện pháp Trung y, phân riêng ra.
Về phương diện công việc, Lục Chính Đình yêu cầu khá nghiêm khắc, một chữ một dấu câu đều không thể sai, cho nên tiến độ cũng không nhanh cho lắm. Lại thêm hiện tại đang là ngày mùa, đám người kế toán và bí thư cũng phải theo việc đồng áng, cũng chỉ có thể tìm mấy thanh niên trí thức thể lực yếu giúp đỡ. Dù sao bọn họ ra đồng cũng không kiếm được bao nhiêu công điểm, nhưng đều đi học và biết chữ, chỉ cần đủ chuyên tâm và nghiêm túc thì có thể gánh vác được.
“Mẹ ơi, bài kiểm tra nhỏ này con được điểm tuyệt đối đấy!” Tiểu Minh Quang lấy quyển vở từ trong cặp sách của Lục Minh Lương ra cho Lâm Uyển xem.
Vốn dĩ mấy đứa trẻ đều đang học lớp mầm non, mùa thu năm nay mới có thể lên lớp một, nhưng Quải Nhi ngại thứ học được ở lớp mầm quá ít, cho nên cô bé yêu cầu được lên lớp một. Cô bé muốn chuyển, hiển nhiên Lục Minh Lương và Lục Minh Quang cũng không cam lòng tụt lại, cũng đều chuyển theo. Dù sao lớp mầm và lớp một đều ở chung trong cùng một căn phòng lớn, ngoại trừ thứ học khác nhau ra, thì những cái khác đều không khác biệt.
Nhưng đến lớp một, sự chênh lệch giữa tụi trẻ sẽ càng rõ ràng hơn.
Bây giờ Tiểu Minh Quang đứng nhất lớp một, Quải Nhi đứng thứ năm tám, Lục Minh Lương thì lại gần chót. Dù sao bọn nhỏ cũng chưa học học kỳ trước của lớp một, mà trực tiếp học luôn kỳ sau, có vài thứ không biết. Khi ở lớp mầm từng học một vài thứ căn bản, nhưng chăm trẻ là chính, học hành cũng chỉ giới hạn ở phiên âm, trên giữa dưới người miệng tay và trò chơi đơn giản, tính toán.
Lâm Uyển nhận vở qua nhìn, cười bảo: “Ôi chao, bé tí mà lại lợi hại như vậy ta.” Cô lại nhìn Lục Minh Lương.
Lục Minh Lương áy náy cúi đầu, nhỏ giọng đáp: “Thím ba, cháu không thi tốt.”
Lâm Uyển cười ha ha, xoa đầu cậu bé: “Các cháu thi cử cũng không phải để xem điểm số và xếp hạng. Mà là để xem học được những thứ gì, biết gì và không biết gì. Cái không biết thì nhanh chóng học bù lại. Chỉ cần nghiêm túc học, nghiêm túc trả lời câu hỏi, thi tốt với không tốt, đều là học sinh tốt hết.”
Lục Minh Lương lấy vở ra đưa cho Lâm Uyển xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận