Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 382: Trộm cắp 4

Bọn họ đến nhà cũ, chị dâu cả Lục đang cùng Quải Nhi nấu cơm, bây giờ chị dâu hai Lục không cần làm việc, cứ ở trên giường.
Thấy Lâm Uyển đưa sủi cảo với gan heo cho bọn họ, anh hai Lục hết sức ngượng ngùng: “Em dâu, còn đưa qua cái gì chứ, các em tự mình ăn đi…”
Chị dâu cả Lục cũng nói: “Đúng vậy, có thể được bao nhiêu, còn đem lại đây.”
Lâm Uyển cười nói: “Có ít đi nữa cũng đem qua mấy viên cho mọi người cùng nếm thử mùi vị. Đi họp tìm người mượn phiếu thịt một cân, còn mua miếng gan heo, cho chị dâu hai bồi bổ thân thể.”
Chị dâu hai Lục cảm động đến nước mắt rơi ào ào, nói thật từ nhỏ đến lớn nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên có người bảo cô ta bị bệnh mua miếng thịt cho cô ta bồi bổ thân thể.
Khi ở cữ, cũng không nhận được đãi ngộ đặc biệt ăn miếng thịt uống ngụm canh thịt.
Trên mặt anh hai Lục cũng xấu hổ, rất là xấu hổ, liên tục theo sát Lâm Uyển nói lời cảm ơn.
Lâm Uyển: “Được rồi, mọi người như vậy em rất xấu hổ. Không phải là một miếng thịt thôi sao, mua không được thì thôi, có thể mua thì tất cả mọi người nếm thử đi.”
Mặc dù nói như vậy, nhưng cũng đâu thấy cô đưa qua cho phòng chính, trong lòng hai chị dâu sáng như gương.
Chị dâu cả Lục: “Có sủi cảo rồi, gan heo thì để lại cho em dâu ăn, mấy đứa nhỏ không thèm à.”
Chị dâu hai Lục cũng không chịu ăn.
Lâm Uyển nói: “Thứ này ăn trong ngày, để đến ngày mai sẽ sinh vi khuẩn, chẳng những không bổ dưỡng, ngược lại gây bệnh. Một miếng lớn như vậy, có thể cắt miếng ra mọi người đều nếm thử chút.”
Cô lại bắt mạch cho chị dâu hai, thân thể quả thật khỏe mạnh hơn người khác một chút, khôi phục không tệ.
Chị dâu cả Lục lặng lẽ ra hiệu cho Lục Minh Lương: “Minh Lương, cơm ngon cũng không được cướp.”
Lục Minh Lương: “Không cần giành, thím ba chú ba đều cho con ăn no.”
Trong lòng chị dâu cả Lục không ngừng cảm khái, trước kia giữa các anh em luôn luôn có tình huống như vậy, một gia đình nhiều con nuôi không nổi, phải đến nhà của chú bác, thậm chí thay phiên nuôi, tình cảm của các anh em họ cũng tốt. Nhưng bây giờ lương thực khan hiếm, Lâm Uyển và Lục Chính Đình như vậy, lại vô cùng giỏi.
Khi Lâm Uyển dẫn hai đứa nhỏ ra ngoài, đụng phải Đậu Hoa từ phòng phía tây vào.
Đậu Hoa ngoan ngoãn đứng ở cửa: “Thím ba, thím ra ngoài à?”
Lâm Uyển gật đầu, cũng rất khách sáo khen cô bé một câu: “Bây giờ Đậu Hoa rất hiểu chuyện.” Sau đó dẫn hai đứa nhỏ rời đi.
Đậu Hoa nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, cắn môi, cô bé nhỏ giọng nói với chị dâu cả Lục: “Mẹ, em trai là của nhà người khác rồi.”
Chị dâu cả Lục thấp giọng trách cứ: “Nói bậy bạ gì đó? Đó là thím ba của con, thím ấy đối tốt với em trai con, là may mắn của em trai con. Nếu con có bản lĩnh, để thím ấy đối tốt với con đi.”
Đậu Hoa bĩu môi, còn không phải trọng nam khinh nữ! Nếu không sao không thấy cô đối tốt với Quải Nhi và Khiếm Nhi như vậy, dẫn theo mỗi ngày?
Lý Kim Linh ở nhà chính nhìn thấy, lập tức túm lấy Giang Ánh Nguyệt: “Bác sĩ Lâm đến đưa sủi cảo kìa, vậy mà không đưa cho cha mẹ chồng? Chậc chậc.”
Mặt Giang Ánh Nguyệt không chút thay đổi: “Đó là tự do của người ta.”
“Cũng chứng tỏ không hiếu thảo.”
Giang Ánh Nguyệt ha hả một tiếng, người giống như bà Lục, ai muốn hiếu thảo với bà ta?
Lý Kim linh lại bắt đầu hối hận: “Sớm biết vậy chúng ta không dọn về là được ăn rồi.”
Nếu ở lại chỗ chị dâu hai, nói không chừng còn có thể ăn sủi cảo.
Bây giờ mỗi ngày Lục Chính Kỳ trở về ăn cơm, anh ta muốn chăm sóc Giang Ánh Nguyệt nên bảo các cô về nhà chính ở ghép.
Mấy người Lý Kim Linh nghĩ dù sao thức ăn bây giờ của các thanh niên trí thức hơn phân nửa là lương thực phụ, không ai có thể chiếm hời, hơn nữa chị dâu hai Lục bị bệnh nhiều không tiện, các cô cũng bằng lòng.
Bà Lục và Lục Tâm Liên hết sức tức giận, không đồng ý cho các cô trở về, nhưng Lục Chính kỳ chủ động yêu cầu, còn muốn Lục Tâm Liên lễ phép, bọn họ cũng không có cách nào, mỗi ngày đều ở nín thở tấm tức uất ức, nghẹn thành con cóc.
Đêm nay Lâm Uyển vội tới đưa sủi cảo gan heo, lại không đưa cho nhà chính, bà Lục tức giận sau khi ăn xong lại bắt đầu đâm tiểu nhân.
Bà ta lòng dạ hẹp hòi, ghi hận nhiều người lắm, tiểu nhân cũng không đủ thế thân. Nhưng ba con dâu luôn vô cùng có mặt mũi, một người có thể được làm một tiểu nhân riêng để đâm, mỗi ngày hưởng thụ vô số lần nguyền rủa thêm đãi ngộ đâm tiểu nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận