Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 445: Phát tài 1

Đôi mắt của Lâm Uyển sáng ngời: “Mời em qua sao?”
“Đúng.” Anh lấy một công văn từ trong túi sách ra đưa cho cô đọc.
Lâm Uyển thì lại liếc mắt nhìn tay anh, ôi trời, phỏng chừng lại muốn thưởng cho cô đây mà, không biết sẽ cho vật thực dụng gì đây.
Ngày hôm sau, cô và Lục Chính Đình cưỡi ngựa đi vào huyện để tham gia cuộc họp tổng kết công tác phòng dịch viêm màng não, cô thân là bác sĩ chân trần của đại đội đứng lên đại diện phát biểu, nhận được một tràng pháo tay nhiệt liệt.
Đám người Chu Tú Phong không khỏi luận bàn với Lâm Uyển một phen, mọi người nói chuyện thoải mái, cọ sát y thuật với nhau đến tóe lửa, người nào cũng thu hoạch phong phú.
Cuối cùng khi luận công ban thưởng, Lâm Uyển nhận được danh hiệu cao quý và cờ thi đua của người nổi tiếng Bethune, ngoài ra còn có ba huy chương tưởng niệm vĩ nhân. Ngoại trừ khen thưởng danh dự, hiển nhiên cũng có phần thưởng vật chất, lúc này trên cơ bản đều là phích nước nóng, chậu tráng men, vại tráng men, khăn mặt, tất…
Tổ trưởng Tôn của tổ y tế huyện nói chuyện thân thiết với Lâm Uyển, hỏi tình hình ở viện y tế, sau đó ông ta bảo: “Ủy ban cách mạng thông qua bàn bạc, đã quyết định sẽ mở rộng quy mô phòng y tế của đại đội Ngũ Liễu.”
“Mở rộng quy mô?” Lâm Uyển mừng rỡ nhìn ông ta: “Chủ nhiệm Tôn, sẽ mở rộng thế nào ạ?”
Tổ trưởng Tôn cười đáp: “Có thế nào cũng không thể nhỏ hơn viện y tế công xã được.”
Viện y tế công xã có một cái sân nhỏ, một dãy phòng, hơn nữa đều là nhà gạch. Nếu tổ y tế huyện đã quyết định sẽ phát triển phòng y tế đại đội, vậy chắc chắn sẽ xây nhà gạch cho.
Quá tuyệt vời!
Lâm Uyển đã sống trong gạch bùn đủ rồi, tuy đông ấm hạ mát, nhưng quá thấp bé.
Tổ trưởng Tôn nói với Lục Chính Đình ở bên cạnh: “Sự vụ cụ thể sẽ do văn thư Lục phụ trách, tổ chức một tổ xây dựng của ủy ban cách mạng huyện, cùng các công thợ ở quê xây nhà.”
Lâm Uyển nở nụ cười, trêu chọc: “Lục Chính Đình là cục gạch rồi, ở đâu cần là chuyển đến đó.”
Trước đó vì tai điếc, chân không tiện, nên anh là một người rất im lặng, chỉ thích đọc sách. Hễ là sách anh có thể dọc, cho dù là chăn heo nuôi tằm, may mặc… anh đều đọc hết, hơn nữa đọc qua trên cơ bản đều nhớ, cho nên kiến thức rất phong phú. Hiện tại anh phụ trách tuyên truyền, tổng kết công tác ở tổ y tế, hỗ trợ tổ trưởng và chủ nhiệm ủy ban cách mạng viết bản thảo, còn phải biên soạn sách thuốc của Lâm Uyển nữa, ngoài ra còn có rất nhiều công việc khác mà mọi người không quen, ủy ban cách mạng cũng sẽ giao cho anh.
Dù sao chỉ cần gặp phải vấn đề khó khăn gì đều giao cho anh là xong.
Hơn nữa hiện tại đang là thời gian ngày mùa, muốn xây nhà cũng không dễ dàng như vậy, mà cần phải điều động sức lao động.
Lục Chính Đình nhận công việc, phải đi tìm người phối hợp, chuẩn bị vật liệu đầy đủ trước, sau đó đi về quê tìm sức lao động là được. Xây viện y tế hình thức nhà gạch cần gạch, cát và xi măng, ngoài ra còn cần gỗ, những thứ này đều cần xưởng vật liệu xây liệu cung cấp.
Lâm Uyển đang nói chuyện với tổ trưởng Tôn và mấy người viện trưởng Tống, đột nhiên trong đầu truyền tới tiếng nói trong trẻo của hệ thống: “Nâng cấp phiên bản, một, hai, ba… nâng cấp hoàn tất, đã thêm chế độ gia công dược liệu, bàn hỗ trợ phẫu thuật, mời ký chủ kiểm tra và nhận.”
Lâm Uyển trực tiếp kinh hãi.
Hệ thống đã bao nhiêu ngày rồi không cho cô bất ngờ, lúc này lập tức mang tới tận hai bất ngờ.
Từ sau khi giúp Lục Chính Đình làm chân giả xong, hệ thống bắt đầu giả chết, sau này cho dù nhận được điểm y đức cũng đều mang thái độ của cán bộ dưỡng già, phải gọi là rất thoải mái ung dung.
Lúc này lại có thái độ như vậy, một phát hai chuyện, xem ra khoảng thời gian này điểm y đức mà cô nhận được từ việc chữa bệnh viêm màng não cũng không ít.
Ha ha, phát tài rồi.
Chủ nhiệm Hoàng và chủ nhiệm Chu, thấy Lâm Uyển vốn đang nói chuyện hưng phấn, đột nhiên trong mắt lóe lên tia sáng, con ngươi đen láy đó quả thực là sáng đến kinh người.
“Bác sĩ Lâm? Sao thế?” Chủ nhiệm Hoàng quan tâm hỏi.
Chủ nhiệm Chu: “Nhất định là có linh cảm gì đó về y thuật rồi.”
Lâm Uyển: “Xin lỗi mọi người, cháu đột nhiên nhớ ra một chuyện.” Cô nói với mọi người một tiếng rồi quay người chạy về ký túc xá.
Cô thực sự quá đỗi vui mừng, nôn nóng muốn tiếp nhận gia công dược liệu xem thử, tuy rằng không có nghịch thiên như cô nghĩ, nhưng cũng đủ mạnh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận