Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 53: Họp gia đình

Bà ta lại bắt đầu kêu ở riêng, đáng tiếc, không ai để ý tới bà ta, vừa rồi giơ chân không chịu ở riêng chính là bà, bây giờ bảo ở riêng, ai xem là chuyện?
Xử lý bà Lục rồi, Lâm Uyển cũng không muốn buông tha Lục Chính Hà, cô nói: “Bác, mọi người hỏi thử giúp Lục Chính Hà rốt cuộc rắp tâm làm gì. Thế mà cô ta châm ngòi bà cụ nhà cháu, không chỉ nói cháu đi cửa sau làm bác sĩ, còn nói anh ba lén giấu mấy trăm đồng tiền cho cháu. Xúi giục bà cụ của chúng cháu trở về ầm ĩ, cây gậy thô to như thế cũng bị đánh gãy!”
Bà Lục: Tôi X mẹ cô, đó là cô đánh tôi tới gãy!
Sau khi Lục Trường Phát nghe xong, đầu mày hoa râm cau lại: “Thực sự có chuyện này?”
Bà Lục còn đang nhấn mạnh chuyện mấy trăm đồng tiền, bà ta rất tin tưởng Lục Chính Hà không nói dối.
Lục Trường Phát nói: “Vậy chú đến hỏi một chút, tránh cho hiểu lầm.”
Một cô gái cố ý châm ngòi quan hệ gia đình người ta, đây chính là thanh danh không tốt, sẽ bị người khác ghét bỏ tật nói nhiều, châm ngòi thị phi tâm thuật bất chính, sau này tìm đối tượng sẽ chịu ảnh hưởng. Nhưng mà, bọn họ càng có khuynh hướng là bà Lục thêm mắm thêm muối.
Thời gian không còn sớm, Lục Trường Quý và Lục Trường Phát lại dặn dò hai câu rồi xin phép ra về.
Trước khi đi Lục Trường Quý còn dặn dò không được ức hiếp Lâm Uyển, cô chính là bác sĩ.
Lục Trường Phát cũng gật đầu: “Nếu ai đánh bác sĩ Lâm, đại đội cũng không cho phép.” Ảnh hưởng tới hình tượng cách mạng của thôn Đại Loan!
Quan niệm gia tộc sâu sắc, cha mẹ địa vị cao, vậy cũng có nghĩa thôn bọn họ coi trọng người có thân phận. Hiện giờ Lâm Uyển ở trong thôn là người có thân phận, như vậy ở nhà hiển nhiên cũng phải có thân phận.
Đưa tiễn đội trưởng đội sản xuất dài và Lục Trường Quý, trong lòng Lâm Uyển khỏi phải nói vui sướng cỡ nào.
Tiền không đưa cho mụ già, số tiền trước kia từ từ móc trở về, còn đoạt quyền quản lý nhà cửa, đây thật đúng là đả kích bà Lục thê thảm.
Bà Lục thấy người ngoài đi rồi lại muốn xúi giục ông cụ anh cả Lục ồn ào, dạy cho Lâm Uyển một bài học, nhưng ông Lục lại bảo bà ta yên tĩnh một chút đừng ồn ào nữa, tránh phiền phức.
Anh cả Lục cũng khuyên bà ta: “Mẹ, em dâu cũng chỉ muốn làm cơm, mẹ để cô ấy làm đi.” Anh ta cảm thấy Lâm Uyển chẳng qua là muốn trút lửa giận một chút, khoe khoang việc quản nhà một chút mà thôi.
Lâm Uyển cười cười, nghĩ rằng cô quản lý nhà cửa chỉ là tự cao tự đại, hoặc là nắm trong tay cái gì mà quyền lực nấu cơm trong nhà sao?
Ngây thơ!
Cô quản nhà, chính là lời nói có sức nặng, như vậy cô có thể chủ trì buổi họp gia đình, truyền bá đủ loại lý niệm cho bọn họ.
Mượn sức chị dâu cả chị dâu hai Lục, anh hai cùng với bọn nhỏ, châm ngòi uy tín ở nhà của bà Lục, dao động địa vị của bà ta, đây mới là mục đích chính muốn quản lý việc nhà của Lâm Uyển!
Đến lúc đó ở riêng không phải chuyện vài phút thôi sao?
Lâm Uyển: “Nếu con quản nhà, vậy trước tiên chúng ta mở họp, cảnh báo trước, tránh cho sau này nói khó nghe.”
Bà Lục ha một tiếng, cười lạnh tức giận đập cửa lên giường nằm.
Chị dâu cả và chị dâu hai Lục lập tức tụ lại đây, điệu bộ muốn nghe bác sĩ Lâm họp, Lục Minh Lương không bò được lên bàn, cũng dọn cái ghế nhỏ ngồi một bên.
Anh cả Lục quát lớn nói: “Mở họp thì đàn bà lên bàn làm cái gì?” Lập tức đuổi chị dâu cả và chị dâu hai Lục đi.
Lâm Uyển trừng mắt liếc nhìn anh ta một cái: “Về sau nam nữ nhà chúng ta ngang hàng, mở họp đều có quyền lên tiếng.”
Anh cả Lục bị chẹn họng thật sự không còn mặt mũi, chỉ phải ngượng ngùng nói không liên quan nhằm giảm bớt sự xấu hổ của bản thân: “Củi gạo dầu muối, quản lý nhà cửa cũng không dễ dàng như vậy. Các em không quản việc nhà không biết dầu muối mắc đâu. Nhà chúng ta…”
Lâm Uyển nói thẳng: “Không sao, ngoài trừ học phí đi học, những chi tiêu khác cắt giảm như nhau, cứ tiết kiệm tiền.”
Lục Chính Kỳ học dựa theo sáu năm tiểu học bậc cao, ba năm sơ trung, ba năm cao trung, nhưng về sau Lục Tâm Liên sẽ không như thế, hiện tại chế độ giáo dục cải cách, sơ trung hai năm cao trung hai năm là được, hơn nữa cũng không học tri thức mới gì, đơn giản là tốn thời gian. Lục Tâm Liên lại được cưng chiều, được bà Lục nuôi giống như cô chủ xinh đẹp, mang giày da, thoa kem bảo vệ da, hàng năm may quần áo mới không hề có miếng vá, còn được ăn lương thực tinh, trứng gà sữa lúa mạch tinh chất không ngừng.
Nếu không có Lục Chính Đình, Lục Tâm Liên cô ta có thể phóng khoáng như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận