Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 574: Chuyện ngoài ý muốn 1

Lâm Uyển lập tức nói với Lục Minh Quang: “Con trai, mẹ cảm thấy rất giỏi. Con đi thủ đô đọc hai năm, học máy tính, cố gắng sau này máy tính của bệnh viện chúng ta phải dựa vào con tranh thủ rồi.”
Lục Minh Quang nhìn hai mắt cô sáng long lanh, bên trong giống như đốt ngọn lửa nhỏ, nhất thời rất dao động với đề nghị này. Đúng vậy, dù sao cậu bé vẫn chưa nghĩ ra muốn học cái gì, ở chỗ này đi theo mẹ học y cũng rất tốt, nhưng thứ cậu bé học đơn giản chính là châm cứu thảo dược ngoại khoa vân vân, những cái này mẹ rất lợi hại, cậu bé cũng không thể hoàn toàn thay thế cô, cho nên cậu bé rất muốn trợ giúp bệnh viện cải tiến những dụng cụ này.
Nếu phải học máy tính mới có thể cải tiến tốt hơn, như vậy cậu bé nguyện ý.
Lâm Uyển nhìn biểu tình của cậu bé biết đứa nhỏ này tìm được mục tiêu rồi, cô lại đẩy Lục Nhất: “Con trai nhỏ, con đi không? Dù sao một người đi cũng bận việc, hai người đi cũng sẽ không bận việc quá nhiều.”
Đôi mắt to của Lục Nhất híp lại, khuôn mặt nhỏ nhắn khó có khi lộ ra dáng vẻ ủy khuất: “Mẹ, mẹ cứ nói muốn đuổi con ra ngoài thôi, mẹ chê con phiền.”
“Ôi chao ngừng lại đi, mẹ cũng không mắc mưu đâu.” Thằng nhóc này tưởng cô là người khác sao, có thể bị cậu bé hù dọa.
Lục Nhất thấy mẹ không mắc mưu bèn cười rộ lên, ghé vào trong lòng Lâm Uyển, ôm cổ cô, cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào: “Anh trai đi học, con ở nhà cùng cha mẹ.”
Ôi trời, tuy rằng biết cái miệng nhỏ nhắn bi ô của cậu bé khi không lười biếng chắc chắn có mục đích, lòng Lâm Uyển vẫn bị ngọt hóa, vuốt ve đầu của cậu bé.
Lục Minh Quang cũng vì tìm được mục tiêu đầu tiên của đời người mà vui vẻ, cậu bé cười nói: “Cha mẹ, con đi nấu trà sữa cho mọi người uống nhé.”
Đây là do Lục Minh Lương nghe Lâm Uyển nói trà sữa gì đó, cậu bé với Minh Quang nghiên cứu ra.
Nước sôi nấu hồng trà ba lần, sau đó đổ nước trà ra, thêm một nắm khoai lang táo tàu, lại thêm vào sữa hoặc là sữa bột, thêm đường, vừa uống ngon còn có dinh dưỡng.
Lục Nhất: “Anh ơi em cũng uống.”
Lục Minh Quang: “Con nít không được uống trà, chúng ta ăn lọ táo nhé.”
Lục Nhất chưa bao giờ bốc đồng: “Vâng.”
Lâm Uyển đẩy cậu bé: “Không cùng làm với anh trai con hả?”
Lục Nhất: “Mẹ, con không phải anh Minh Lương.”
Con không thích nấu cơm.
Lâm Uyển trừng mắt nhìn về phía Lục Chính Đình, xem thằng con lười biếng của anh đi, còn lười hơn em nữa!
Lục Chính Đình cười rộ lên, nghiêng người qua hôn cô.
Lục Nhất kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn qua quấy rối, lại bị Lục Chính Đình xách xuống dưới, bảo cậu bé đi giúp đỡ anh trai.
Lục Nhất kéo bước chân ưu thương đi vào trong phòng, haiz, xem ra không cướp nổi với Lục Chính Đình rồi.

Nếu Lục Minh Quang có mục tiêu, Lâm Uyển và Lục Chính Đình thương lượng với ông cụ Cố bọn họ, qua mấy ngày đưa Lục Minh Quang đến tỉnh thành, để ông cụ Cố thu xếp đi học đại học thủ đô.
Trước mắt đại học thủ đô, viện Trung khoa, bộ đệ tứ máy móc cùng thành lập một trung tâm nghiên cứu máy vi tính, Lục Minh Quang vừa lúc có thể qua đó học tập.
Ông cụ Cố vừa nghe vậy vô cùng vui vẻ, nói không cần đưa cậu bé mà phái người đón. Lâm Uyển lại nhất định muốn đưa đi, tuy rằng Minh Quang hiểu chuyện, nhưng rời nhà học đại học một chuyện quan trọng như thế, cha mẹ đương nhiên muốn đưa đi, đứa nhỏ ngoài miệng không nói, cha mẹ đưa đi đương nhiên sẽ vô cùng vui vẻ.
Bận rộn mấy ngày, ngày hôm đó Lâm Uyển nhớ tới Khưu Thụy Nga, hỏi Khưu Thủy Anh tình huống của cô ta như thế nào.
Khưu Thủy Anh: “Coi như ổn định, chị bảo cô ấy thành thật ở lại, đừng đi lại lung tung, tránh cho có gì ngoài ý muốn. Buổi tối mẹ chồng chị ngủ chung một giường với cô ấy, bà cụ ngủ không sâu giấc, dễ tỉnh ngủ, tỉnh rồi sẽ sờ ổ chăn của cô ấy.”
Lâm Uyển gật đầu: “Vậy là tốt rồi. Vài ngày nữa em muốn đến tỉnh thành mở hội nghị, thuận tiện đưa Minh Quang tới nhà ông nội Cố.”
Thật ra là đưa Minh Quang đi thuận tiện mở hội nghị, lúc trước cô không tính mở hội nghị, bởi vì đang chuẩn bị phẫu thuật lần thứ ba cho anh cả anh hai. Nhưng nếu Minh Quang đi học, vậy phẫu thuật của anh cả anh hai lùi lại một chút cũng không quan trọng.
Hàn huyên trong chốc lát, Lâm Uyển lại mở một hội nghị thường kỳ mười phút, sau đó lại đến trường học giảng dạy cho các bác sĩ chân trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận