Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 438: Đi theo chú thím ba có thịt ăn

Lục Minh Lương nhỏ hơn Quải Nhi hai tuổi, nhưng chăm sóc Tiểu Minh Quang rất tốt, lại giàu lòng chính nghĩa.
Hai đứa trẻ biểu hiện tốt, nên Lâm Uyển cho mỗi người năm hào.
Tiểu Minh Quang học hành tốt nhất, lại ngoan ngoãn nghe lời, khiến người lớn yên lòng, nên cho cậu bé hai hào.
Khiến Nhi và Minh Thụy còn nhỏ, không gây phiền phức, ngoan ngoãn ăn cơm đi ngủ, chơi với chị gái và anh trai rất ngoan, cũng cho một hào.
Đám trẻ con đều ngây người, lũ trẻ ra ngoài ngoại trừ Lục Minh Lương và Tiểu Minh Quang ra, thì những đứa trẻ khác đều không có tiền. Cũng không phải người lớn thiên vị, mà bởi vì trẻ con của ngay chính nhà bọn họ cũng không có tiền mừng tuổi, không ngờ đến thím ba lại cho bọn trẻ nhiều tiền như vậy.
Phải biết rằng khi qua năm mới, bà Lục cho cháu trai lớn tiền mừng tuổi, phê bình các kiểu cũng chỉ cho có năm xu, cháu gái cả thì hai xu, những đứa trẻ khác thì không được một xu nào.
Quả nhiên là theo chú ba và thím ba có thịt ăn, lại có tiền tiêu!
Lâm Uyển nói với hai chị dâu: “Đây là tiền mừng tuổi cho bọn trẻ, là tấm lòng của em, không phải nhân tình của người lớn, nên các chị đừng vì thế mà mang gánh nặng, cũng đừng lấy đi, cứ để bản thân bọn trẻ cầm làm chút chuyện có ý nghĩa.”
Chị cả vốn còn phát sầu vì mình không có tiền để trả nhân tình, lúc này nghe Lâm Uyển nói như vậy, lại thấy rất áy náy, con trai cô ấy còn đang nuôi ở phòng ba đây.
Chị dâu hai Lục thì hào phóng kêu con nhận lấy: “Các con đều nghe lời thím ba cho tốt, đừng nghe theo cô út, có đi học cũng vô dụng.”
Lũ trẻ đáp vang dội.
Quải Nhi: “Bọn con nhất định sẽ chăm chỉ học hành, ngoan ngoãn nghe lời, có sự so sánh giữa tấm gương tốt và xấu, bọn con biết phải trở nên thế nào.”
Mọi người đều bật cười.
Mùng một mọi người đi chúc tết, thanh niên trí thức không về nhà cũng đều tới chúc tết Lâm Uyển và Lục Chính Đình, nhưng lại không thấy Vương Phương Phương, nghe nói bệnh rồi.
Mùng hai Lâm Uyển và Lục Chính Đình dẫn Tiểu Minh Quang và Lục Minh Lương đi tới Lâm Gia Câu. Biết bác sĩ Lâm về nhà mẹ đẻ, không ít người đều tới cửa chúc tết hỏi thăm, còn có bà cụ đặc biệt ở nhà đợi. Đối với bọn họ mà nói, tháng chạp chúc tết là chuyện rất quan trọng, cũng là ngày lễ vô cùng trọng yếu, đặc biệt là đối với người mà mình kính trọng. Nếu tháng giêng không chúc tết, vậy cho dù bình thường nói một mười nghìn câu cũng cảm thấy vô dụng hết.
Lục Chính Đình cũng thuận tiện bàn bạc một chút với đại đội về chủng loại và quy mô trồng thảo dược, mở rộng diện tích trồng trọt thường dùng, đồng thời có thể thử trồng một vài loại mà bản địa không có, sau khi gây trồng thành công có thể thu được lợi ích. Để hưởng ứng lời kêu gọi trồng thảo dược của đại đội, bây giờ trước phòng sau nhà của các hộ gia đình, cữ hễ có miếng đất to cỡ bàn tay, là đều có thể dùng nó trồng thảo dược. Còn có ở ven sông, cũng cố hết khả năng trồng thảo dược cần thiết, sau này trồng thảo dược cũng là một nghề phụ dài kỳ của đại đội.
Đợi Lâm Uyển và Lục Chính Đình trở về đến thôn Đại Loan, Lục Chính Đình lại bàn bạc với các cán bộ ở đại đội Ngũ Liễu một chút, kêu đại đội mở rộng trồng thảo dược, hoa tiêu và quất. Một số khu đồi núi bản địa không trồng hoa màu được, bởi vì không thích ứng được với các dốc của ruộng bậc thang, nhưng dùng để trồng cây và thảo dược lại rất thích hợp. Chất đất ở bản địa đặc biệt thích hợp cho sự phát triển của hoa tiêu, mà tác dụng của hoa tiêu rất lớn, sử dụng cũng rất nhiều, gieo trồng nhiều cũng không sợ không dùng được.
Đại đội đã có được lợi ích từ trong lời đề nghị của Lục Chính Đình, giống như lợi ích nhận được từ lời đề nghị của Lâm Uyển về phòng y tế, bây giờ càng là nói gì nghe nấy hơn, chỉ cần không vi phạm chính sách, không lãng phí sức người sức của, đương nhiên đều sẽ ủng hộ hết.
Năm nay tết sớm, qua tết nguyên tiêu, đã bắt đầu trồng trọt cày cấy, toàn bộ sức lao động của đại đội lại bận rộn làm việc.
Đặc biệt là những thửa ruộng bậc thang đó, gia súc không thuận tiện, nên chỉ có thể dùng sức người kéo lưỡi lê cày ruộng, vừa mệt vừa chậm.
Mà bác sĩ Kim vẫn chưa trở về, trong phòng y tế một mình Lâm Uyển làm chủ, lại thêm bệnh viện huyện cấp dược phẩm, và thiết bị chữa trị cho, nâng cao mức độ trang bị cho phòng y tế, cho nên phòng y tế của đại đội Ngũ Liễu lập tức bận rộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận