Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 284: Không biết xấu hổ

Vì thế hai ngày nay, chị dâu cả Lục đi tới nhà bác cả ăn chung, nói đợi Lâm Uyển và Lục Chính Đình trở về rồi lại qua nấu cơm sau, thế này cũng thật khổ cho bác sĩ Kim.
Nhìn thấy Lâm Uyển cười rất tươi khi thấy người gặp họa, anh ta nghiêm túc nói: “Bác sĩ Lâm, cô phải nói với chị dâu cả cho rõ, làm người đừng bảo thủ quá. Ở đây mỗi ngày người ra người vào đông như vậy, hơn nữa, tôi toàn ở phòng y tế, sợ cái gì?”
Nấu xong cơm bưng đến phòng y tế cho anh ta ăn cũng được mà, cũng không cần trực tiếp trốn đi.
Vừa vặn chị dâu cả Lục qua đây: “Em dâu, các em về rồi hả, mua được hết đồ cả rồi chứ?”
Lâm Uyển gật đầu: “Mua được rồi.” Cô lấy túi vải xuống, kêu bác sĩ Kim giúp cầm đến phòng y tế, còn cô và chị dâu cả Lục đi nấu cơm.
Lâm Uyển nói nói chị dâu cả Lục một chút, sau này mình không ở nhà, cô ấy cũng cứ ở đây nhóm lửa thổi cơm, có thể cho mọi người đều được ăn, mà không cần thiết phải nghiêm khắc như vậy.
Chị dâu cả Lục có hơi lo lắng: “Chị sợ người ta nói lời không hay.”
Chồng cô ấy không ở nhà, cô ấy ở đây giúp đỡ, lại có không ít đàn ông đi ra đi vào, bình thường cô ấy cũng nghe được một vài người bàn tán, đặc biệt là các bà vợ nhiều chuyện trong thôn đó, cho dù là xuất phát từ ghen ghét hay là miệng tiện, thì dù sao vẫn là nói không dễ nghe cho lắm.
Lâm Uyển: “Vậy em làm bác sĩ, phải làm việc chung với bác sĩ Kim, còn phải khám bệnh cho đàn ông nữa, chắc bọn họ nói càng khó nghe hơn đi.”
Chị dâu cả Lục lắc đầu: “Không có, em dâu có bản lĩnh, bọn họ không dám nói em.”
Lâm Uyển: “Chị cả để ý, xem ai nói thì nói với em. Lần sau nếu như nghe thấy bọn họ nói, chị đừng khách sáo, trực tiếp đi lên tát mấy cái, tất cả có em gánh.”
Bác sĩ Lâm không sợ đánh ngay chính diện.
Chị dâu cả Lục bị khí thế của lây nhiễm, cũng bật cười: “Được.”
Đại đội lại chia một ít ngô tươi, bọn họ luộc bắp ngô hấp bánh bao hai loại bột, rồi hầm cà tím với tương cô đặc, trứng gà xào hành tây. Lâm Uyển mua đường trắng, cô trộn một chậu cà chua, rồi chia ra hai bát lớn đưa cho bác cả và nhà Lục Chính Hành.
Ăn cơm xong, Lục Chính Đình đi tới đại đội kết toán sổ sách, Lâm Uyển thì lại tới phòng y tế phối thuốc. Cô muốn phối một vài siro ngừng ho, đựng trong ống nghiệm, rồi dùng nút chai nhét lại, mỗi lần có người tới có thể kê đơn cho bọn họ. Như vậy phòng y tế có thể chuẩn bị sẵn, chỉ cần có triệu chứng là có thể uống ngay tại chỗ, còn có thể mang về mấy lọ, một hai ngày uống hết lại mang ống nghiệm qua trả là được.
Ở đây cần đến lọc nước thuốc, giảm bớt hàm lượng nước để giữ lại dược tính.
“Tiểu Cửu, khi nào mi mới lớn thành Đại Cửu.”
“Ký chủ, Tiểu Cửu đang trong giai đoạn tu tiên, tạm thời đừng nhắc tiểu tiên.”
Lâm Uyển: “…” Mi có thể làm một hệ thống bình thường cơ mà. Nếu người ta đã nói hệ thống đang trong quá trình phục hồi, xin chớ làm phiền, vậy cô cũng không thể không biết ý.
999: “Ký chủ yên tâm, đợi phòng thí nghiệm chế dược mở, đến khi đó có thể tiến vào hệ thống tinh lọc, chỉ cần chúng ta không từ bỏ, không nản chí, nhất định sẽ thành công.”
Lâm Uyển: … Mi nói xem hai ngày này mi đã học cái gì vậy hả? Làm hệ thống bình thường đi.
“Em dâu, em có bận không?” Bên ngoài truyền tới tiếng của chị dâu hai Lục.
Vào vụ mùa thu hoạch, sau cơm tối các xã viên vẫn phải tới sân của đại đội làm việc. Chị dâu hai Lục kêu Quải Nhi trông em trai và em gái, còn cô ta thì qua đây làm việc, thuận tiện tìm Lâm Uyển nói chuyện.
Lâm Uyển thu dọn thiết bị, ra ngoài chào hỏi chị hai.
Chị dâu hai Lục kéo cánh tay cô, bộ dáng vô cùng thần bí: “Em dâu, em biết gì chưa, bà cụ lại giở trò xấu nữa rồi.”
Lâm Uyển nhíu mày: “Vẫn chưa chịu dừng sao?”
Chị dâu hai Lục cười đến vô cùng vui vẻ: “Còn không phải do vụ mùa thu bận rộn, hai mẹ con mệt đến lột một tầng da hay sao, bà cụ muốn khiến người ta làm việc cho mình.”
Lâm Uyển: “Bọn họ muốn kêu chị cả và chị hai về giúp sao?” Không có khả năng cho lắm, trong nhà người ta còn có việc, không có khả năng lúc này tới nhà mẹ đẻ giúp đỡ.
Chị dâu hai Lục: “Không phải, bà cụ muốn chú tư đi xem mắt rồi cưới vợ ấy.”
Lâm Uyển: “Cưới vợ?” Ôi chao, ngược lại bà cụ này rất có tầm nhìn đấy, bản thân không muốn làm việc nhà thì cưới vợ cho con trai, để người ta tới hầu hạ hai kẻ lười biếng bọn họ?
Đồ không biết xấu hổ!
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận