Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 409: Thay đổi 180 độ

Người phụ nữ này khoảng tầm ba mươi tuổi, da thịt trắng noãn, vì đã có tuổi nên trên má xuất hiện mấy vết tàn nhang nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp của cô ta, mấy vết tàn nhang đó chỉ khiến cô ta trông càng thêm thân thiết động lòng người.
Cô ta không dám tin mà nhìn Lục Chính Đình sau đó lại nhìn Lâm Uyển, sau đó đưa tay che miệng, nước mắt trào hàng mi.
“Mẹ ơi, thật sự là chú ba của các con.” Cô ta bước nhanh tới cầm tay Lục Chính Đình: “Em trai, em thực sự đứng lên được rồi.”
Cô ta kích động đến nói không nên lời nhưng nước mắt lại không ngừng rơi.
Lục Chính Đình vỗ lưng cô ta: “Chị cả, thật sự là em. Đây là Lâm Uyển, vợ em.” Anh giới thiệu Lâm Uyển giới thiệu với Lục Thục Quyên.
Chị cả Lục mau chóng lau nước mắt, ngượng ngùng cười với Lâm Uyển: “Để em dâu chê cười rồi.” Cô ta kéo tay của Lâm Uyển, khen: “Em dâu xinh đẹp quá, lạnh không? Mau vào nhà đi.”
Cô ta kéo tay Lâm Uyển, sau khi thấy con ngựa hai người họ cưỡi tới, cô ta còn bảo con gái mau giúp chú ba buộc ngựa, lấy thêm cỏ và thức ăn cho ngựa nữa.
Cô ta giới thiệu Lâm Uyển với ba đứa con gái, con gái lớn Xuân Nha, con gái hai Hạ Diệp, con gái út Thu Quả.
Ba cô bé cùng tới chào Lâm Uyển, ngoan ngoãn gọi cô là thím, Lâm Uyển lấy kẹo trong túi cho ba cô bé ăn, đó là kẹo mà hôm qua Chu Tú Phong đưa cô.
Cô nhìn Xuân Nha nay đã mười bốn mười lăm tuổi, dáng vẻ giống như đúc mẹ cô bé, Hạ Diệp nhỏ hơn hai tuổi, da hơi đen, mũi cao hơn, mắt đen nhánh, vóc dáng đương nhiên cũng cao hơn chị, có lẽ cô bé giống cha nhiều hơn.
Lâm Uyển và chị cả Lục vào nhà trước, Xuân Nha bảo với em gái: “Quả Quả, mau gọi bà về đây, có khách tới nhà.”
Hạ Diệp cười rộ lên, thấp giọng nói: “Bà rất không thích người nhà mẹ đẻ của mẹ, chị còn gọi bà về?”
Xuân Nha: “Bà không thích người hết ăn rồi lại nằm chứ không ghét người đứng đắn. Chú ba tuấn tú, thím ba cũng xinh đẹp là loại hình bà thích nhất.”
Hạ Diệp bĩu môi: “Em biết vì sao bà lại thích chị nhất rồi. Chỉ vì chị đẹp nhất thôi.”
Xuân Nha: “Chẳng phải cha thiên vị em nhất sao?”
Thu Quả nghe hai chị nói thế thì nói: “Mẹ thương em nhất.”
Đám nhóc đang chơi kế bên nghe ba cô nhóc nói chuyện thì có đứa hô: “Chờ đến khi các cậu có em trai, cha mẹ cậu, ông bà cậu sẽ thích em trai các cậu nhất thôi.”
Vào nhà rồi Lâm Uyển mới phát hiện, trong nhà họ còn lát cả đường đá, sân vừa lớn vừa sạch sẽ, nhà chính có bốn gian, phía đông hai gian, phía tây hai gian, còn có một chuồng lợn và một gian phòng phía nam.
Nếu dựa theo cách làm này, nửa gạch đá, nhà mái ngói, xem ra điều kiện nhà họ Đan rất khá.
Lục Thục Quyên nhiệt tình mời Lâm Uyển vào nhà, cô ta bận rộn lấy trà, rồi đổ nước sôi, múc một muỗng đường đỏ bỏ vào trong, khuấy một chút rồi bưng ra cho Lâm Uyển: “Em dâu, uống nước đi, còn nóng đấy.”
Lâm Uyển cầm tách trà, nước ấm nóng còn có vị ngòn ngọt: “Cảm ơn chị dâu.”
Lục Thục Quyên có chút ngượng ngùng, sắc mặt cũng mất tự nhiên: “Theo lý mà nói, hai em kết hôn người làm chị cả như chị đáng lẽ phải về mấy hôm nhưng ngặt nỗi mấy hôm đó chị đổ bệnh, không về được.”
Lâm Uyển biết cô ta không giỏi nói dối, nhất định là người nhà không để cô ta về nên cô cũng chẳng còn cách nào khác, cô cười nói: “Chị cả không cần ngại, bây giờ bận rộn như vậy, ai cũng chẳng có thời gian rỗi rãi. Trừ phi là vào mùa đông, chứ sao có thể tùy tiện về thăm người thân chứ.”
Lúc đang nói chuyện, Lục Chính Đình ôm Thu Quả từ bên ngoài về, Thu Quả vui vẻ đến cười không ngừng.
“Mẹ, mẹ coi chú ba cao quá! Mẹ gả con cho chú ba có được không?”
Lục Thục Quyên sẵn giọng nói: “Cái con bé này, nói bừa, đó là chú của con đấy.”
Lục Chính Đình bỏ Thu Quả xuống giường: “Chú ba có thím rồi, không thể cưới người khác.”
Thu Quả: “Vậy con qua làm con gái chú được không?”
Xuân Nha và Hạ Diệp vội vàng ấn cô bé xuống, không để cô bé tiếp tục nói lung tung. Hạ Diệp nói: “Mẹ, Quả tử bị mẹ làm hư rồi, suốt ngày cứ nói linh tinh.” Mới bao lớn đã ngày ngày nói muốn gả ra ngoài, ai không biết còn tưởng được người trong nhà dạy nhưng thực tế mấy thứ này là do cô bé học ở ngoài.
Lục Thục Quyên cười cười với Lâm Uyển: “Mấy đứa con gái không có quy củ, bị chiều hư rồi.”
Lâm Uyển đương nhiên sẽ không để tâm đến chuyện này, cô xuyên đến đây lâu như vậy còn chưa thấy con gái nhà ai tùy ý như này đâu, điều này chứng tỏ bầu không khí trong nhà rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận