Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 170: Dạy

Lục Minh Phúc vội vàng nói: “Cứ giảm đau trước đã cái khác thì chưa cần nói, cháu khó chịu chết mất.”
Nếu đặt ở trước kia, đâu nỡ ngâm thuốc tắm gì đó, cũng quá lãng phí, nhưng bây giờ chỉ ước gì có thể lập tức đi ngâm ngay.
Lâm Uyển bảo anh ta kéo ống quần lên, cô tạm thời châm vào mấy huyệt vị để làm giảm cơn đau của anh ta.
Nửa tiếng sau, Lục Minh Phúc cảm thấy khoan khoái hơn nhiều rồi, nói cảm ơn liên tục: “Thím, thím giỏi thật đấy, xem ra mấy thứ của tổ tông chúng ta vẫn có tác dụng hơn. Mấy thứ đồ chơi của người nước ngoài hiệu quả tức thời, nhưng sau một năm thì không ổn.” Mấy người đàn ông nông dân này nói năng cũng thẳng thắn, anh ta nói với bác sĩ Kim: “Bác sĩ Kim, anh cũng theo thím tôi học chút châm cứu đi, cái này dùng tiện.”
Lâm Uyển sợ bác sĩ Kim không vui bèn đổi chủ đề, cười bảo Lục Minh Phúc về trước đi.
Đến khi anh ta đi rồi, Lâm Uyển cười với bác sĩ Kim: “Bác sĩ Kim, anh đừng để bụng, nông dân không hiểu được mấy thứ này.”
Kim Hướng Đông nhìn cô một cái: “Nói thật, tôi cũng có chút tò mò, muốn học thử xem sao.”
Lâm Uyển: Mình sắp trải nghiệm làm người truyền bá trong văn phòng này sao?
Đương nhiên là không thể, cô cười đáp: “Bác sĩ Kim là người có thể cầm được dao phẫu thuật, châm cứu chỉ cần học được nhận biết mấy huyệt vị là được rồi, thủ pháp rất đơn giản.”
Lâm Uyển có hệ thống dạy, thêm cả bản thân có thiên phú về mặt này, có thể nói là tiến bộ thần tốc. Đương nhiên là không có cảm giác giày vò của những người mới học.
Người bình thường muốn học châm cứu, chỉ học mỗi nhân diện huyệt đã đủ hói đầu rồi.
Bác sĩ Kim nói chuyện với cô một lúc, học cách phân biệt các huyệt vị thường thấy, rồi lại lấy kim châm cứu để luyện tay một lát. Quả thực anh ta học rất nhanh, vấn đề là ở chỗ phân biệt các huyệt vị, sau đó tích lũy kinh nghiệm, sau khi lần mò cách châm kim thì đâm vào đúng chỗ bệnh để bắt đầu điều trị.
Châm đúng bệnh không phải là một điều dễ dàng, Lâm Uyển chính là có hệ thống chỉ điểm, biết được thủ pháp trị liệu khí huyết tiên tiến.
Ví dụ như sau này chờ cô giỏi hơn, thông qua bên trong điều dưỡng huyết, bắt mạch châm cứu liệu khí gì đó, cắt đứt khí bệnh… Đều là một số lý niệm y học khác biệt với hiện thực, đơn giản lại hữu hiệu.
Lúc này lại có hai xã viên đến lấy thuốc. Đợi họ đi rồi, Lâm Uyển lại nói với Kim Hướng Đông: “Bác sĩ Kim, không ít xã viên có bệnh này, nguồn thảo dược yêu cầu rất nhiều. Chúng ta phải bảo đại đội mua ở những đại đội khác thôi, quanh thôn chúng ta sợ là không đủ dùng.”
Kim Hướng Đông còn đang cầm kim châm cứu đâm thử lên trên người mình, dáng vẻ có chút hăng hái.
Lâm Uyển tiếp tục xử lý vấn đề lựa chọn thảo dược.
Bào chế thảo dược trong đông y cũng là một môn học. Nếu như ở cửa hàng thuốc bắc hoặc là cửa hàng bán dược liệu, đương nhiên sẽ rất coi trọng. Căn cứ vào dược tính và mục đích sử dụng, có rất nhiều phương pháp rang khô, phương pháp cắt chế, phương pháp lửa… Mười mấy phương pháp xử lý.
Có điều mục đích trước mắt của Lâm Uyển chủ yếu là cung cấp thảo dược tắm dành cho người phong thấp, hơn hai mươi loại thảo dược đều cần phải dùng phương pháp phức tạp để xử lý.
Ví như đỗ quyên vàng có độc cần phải làm sạch, rửa sạch bụi bặm ở cuống hoa, rửa sạch rồi phơi khô trong chỗ râm hoặc là phơi nắng là có thể cho vào thuốc.
Mấy loại thảo dược khác về căn bản cũng đều như vậy, không cần phải quá phiền phức.
Sách về thảo dược mà hệ thống cung cấp còn hỗ trợ cả phương thức làm thuốc sơ khai nhất. Trừ những thảo dược đặc thù cần có cách bào chế riêng, các loại khác thì chỉ cần rửa sạch, phơi khô là có thể cho vào thuốc. Bởi vì cuối cùng cũng cho vào nước để nấu, đó cũng là một cách xử lý.
Đối với bánh vẽ của Tiểu Cửu, cô cũng rất chờ mong, nói chờ khi hệ thống đủ lớn mạnh, sẽ mở một cửa hàng thuốc bắc cho cô, dùng để bảo chế trung dược, phân loại cất trữ, tránh nỗi lo về sau.
Kim Hướng Đông luyện một lát, phát hiện thật đúng là không dễ học. Anh ta không khỏi lặng lẽ nhìn cô, lúc bắt đầu còn cho rằng cô chỉ có chút căn bản, nhiều nhất thì là cặp nhiệt độ cho người ta, không ngờ rằng cô thực sự hiểu về Đông y, thậm chí còn có thể châm cứu, bắt mạch cho người ta.
Đúng là giỏi mà.
Nếu không có cơ sở 3 đến 5 năm trong Đông y thì sao có thể làm đến bước này? Dù sao anh ta đã thử rồi, không hề đơn giản chút nào. Nếu muốn một mình xem bệnh cho người ta mà không có cơ sở 5 năm thì anh ta không làm nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận