Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 118: Mắng trước mặt

“Anh ba!” Lục Chính Kỳ nắm lấy xe lăn, hạ một gối ngồi xổm xuống trước mặt Lục Chính Đình, ngửa đầu nhìn anh, như vậy Lục Chính Đình nhất định sẽ phải mặt đối mặt với anh ta.
Lục Chính Đình rủ mắt nhìn anh ta, con ngươi đen thâm thúy lạnh lẽo, không có cảm xúc gì.
“Anh ba, anh nói cho em biết, rốt cuộc anh nghĩ như thế nào?” Lục Chính Kỳ gần như cầu xin nhìn anh, anh ta viết vài câu.
Anh ta không muốn lại bởi vì chuyện của mình mà hại anh ba, anh ba là một người trọng tình cảm, lúc này đây không phải một cái lỗ tai đơn giản như vậy. Nếu Lâm Uyển chỉ lợi dụng anh, đó chính là muốn mạng anh ba đấy.
Giọng nói của Lục Chính Đình trầm thấp lãnh đạm: “Nghĩ gì?”
Lục Chính Kỳ: Anh ba cũng sẽ giả bộ hồ đồ.
“Anh ba, anh có hiểu ý của em không, em nói chính là Lâm Uyển.” Anh ta cắn chặt răng, nói ra cái tên đó, còn theo bản năng nhìn thoáng qua Lâm Uyển đang cùng bọn nhỏ phân biệt thảo dược.
Tầm mắt của Lục Chính Đình cũng không tự chủ bay qua đây, cô ngồi ở trên băng ghế nhỏ, tiếng cười thanh thúy, nghe cũng không có một chút gánh nặng nào. Tựa như cô đối với Lục Chính Kỳ cũng không có gì đặc biệt, cũng không bởi vì Lục Chính Kỳ trở về mà đặc biệt xa lánh mình.
Tầm mắt của Lục Chính Đình chậm rãi quay lại, nhìn thẳng Lục Chính Kỳ, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Lâm Uyển là chị dâu của em.”
Khi nói lời này, dư quang của anh thoáng nhìn về phía Lâm Uyển, theo bản năng có chút khẩn trương, cô có thể không vui nếu cô làm chị dâu của Lục Chính Kỳ hay không, anh nguyện ý thành toàn cho cô.
Lục Chính Kỳ có hơi không dám tin: “Anh ba, anh cho là thật sao? Anh không sợ cô ta lợi dụng anh à?” Anh ta viết cực nhanh.
Lục Chính Đình cũng không bình tĩnh nhìn, đã nói rất rõ ràng, từ chối tiếp tục tham khảo vấn đề này.
Lâm Uyển vốn còn nghĩ hai người bọn họ là anh em, anh em ruột người ta trò chuyện cô cũng không thể quấy rầy, nhưng cô nghe thấy nói tới mình thì không nhịn được.
Cô đi qua, lấy một gốc cây Vân Thư ở trong tay quất về phía Lục Chính Kỳ: “Anh có thể đừng quấn quít lấy chồng của tôi không, anh ấy đi làm mệt chết rồi anh có biết không. Anh cho là tất cả mọi người không có việc đàng hoàng giống như anh à, khắp đầu óc đều là tình yêu tình báo sao?”
Lục Chính Kỳ giống như gặp quỷ nhìn cô, lời này là Lâm Uyển nói?
Cô từ trên cao nhìn xuống anh ta, vẫn là khuôn mặt đó, lại không phải biểu cảm hèn mọn như lúc trước, cũng không có ánh mắt ác độc miệng cọp gan thỏ như ngày xưa, Lâm Uyển lúc này, đường hoàng ương ngạnh, mạnh mẽ tự tin, khiến cho anh ta bị chấn động rất lớn.
Hơn nữa khi cô nói chồng của tôi, tự nhiên kiêu ngạo như vậy, quả thực… Thật giống như chồng cô là một nhân vật gì đó rất giỏi.
Cô chính là như vậy mê hoặc anh ba sao?
Lúc này ông Lục và anh hai Lục cùng nhau từ bên ngoài trở về, vừa mới tiến vào sân thì nhìn thấy hai người Lâm Uyển và Lục Chính Kỳ bốn mắt nhìn nhau, bộ dạng bất cứ lúc nào cũng sắp đánh nhau, mà thằng ba ở ngay bên cạnh.
Má ơi!
Lúc ấy anh hai Lục xoay người làm bộ đi nhà vệ sinh, anh ta thật sự sợ Lâm Uyển.
Ông Lục kiên trì đi vào, ho khan một tiếng.
Lục Chính Kỳ lập tức đứng dậy: “Cha, anh hai, hai người đã về rồi.”
Lâm Uyển cũng lập tức cười nói: “Cha, anh hai, trong nhà để lại sủi cảo cho hai người đó, mau ăn đi.”
Lúc này trong phòng truyền đến giọng nói đầy sức sống của Lục Tâm Liên: “Cha, anh hai, anh ba, anh tư, mọi người lại đây, con muốn trò chuyện với mọi người.”
Chị dâu cả Lục và chị hai Lục dùng sức bĩu môi.
Một chiêu này là sở trường gây ra nhiều mâu thuẫn của bà Lục, chỉ cần chọc tức con dâu, rồi triệu tập chồng già con trai con gái vào nhà, cả nhà bọn họ họp, gạt bỏ vợ ở bên ngoài. Chị dâu cả chị dâu hai ăn đủ những thiệt thòi này.
Lục Chính Kỳ muốn đẩy Lục Chính Đình đi vào, lại bị Lục Chính Đình đẩy tay ra.
Anh hai Lục lại đây, đi đến ngoài cửa sổ căn phòng phía đông cười nói: “Em út đã về rồi, mấy hôm không thấy, anh tư của em kết… Đợt trước em cũng không trở về.”
Lục Tâm Liên lập tức ngọt ngào cười, nói mình có việc, muốn đi học trường cấp ba trong thành phố nên không có thời gian trở về.
Cô bảo anh hai Lục vào nhà nói chuyện.
Anh hai Lục muốn đi vào, không cẩn thận đối diện với ánh mắt hung dữ của chị dâu hai, anh ta lại lén liếc nhìn Lâm Uyển một cái, yếu ớt nói: “Ăn, ăn cơm xong hãy nói chuyện.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận