Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 200: Tiến triển tốt

Lúc trước cô thấy anh không thích nói chuyện, biểu tình lạnh lùng thản nhiên, cũng tương đối kháng cự cô, cô còn nghĩ rằng anh mẫn cảm hướng nội có chút tự ti, sợ tổn thương lòng tự tôn của anh. Haiz, hiện tại sao lại thế này, sao mà động một tí lại đùa giỡn cô!
Từ khi nào thì bắt đầu? Không phải chỉ có cô đùa giỡn anh thôi sao, sao lại trái ngược vậy?
Như thế rất không đúng.
Cô lại trừng mắt liếc nhìn anh một cái, ánh mắt đó ở trong một căn phòng mà ánh sáng không thế nào sáng tỏ lộ ra tình cảm mềm mại, làm cho ánh mắt của anh càng thêm nóng rực.
Lâm Uyển vội vàng né tránh, buông hành lý của bọn họ xuống, đi trước nhìn bản ghi chép bệnh án của cha và hai người anh của cô.
Cô vui mừng nói: “Mẹ, tần suất phát bệnh giảm xuống rồi.”
Lúc trước một ngày anh cả phát bệnh mấy vài lần, bây giờ rõ ràng đã giảm bớt.
Mẹ Lâm cũng cực kỳ vui vẻ, lại nói tỉ mỉ với Lâm Uyển.
Thấy dáng vẻ bà mặt mày hớn hở, Lâm Uyển cũng thật vui vẻ.
Dung mạo của mẹ cô vốn đã xinh đẹp tuyệt trần, sau này quá mệt nhọc bận tâm nên già nên không ít, bây giờ cuộc sống có hy vọng con người cũng thoải mái nên lại đẹp lên, đường nếp nhăn sầu khổ trên mặt cũng dần biến ít.
Cuộc sống có hy vọng, con người cũng sẽ thay đổi lớn, cô vui mừng thay bọn họ.
Nghe nói Lâm Uyển và con rể dẫn đứa nhỏ lại đây, chung quanh có mấy bà cụ biết sẽ tặng ít đồ vật, hai quả trứng gà, một bó rau dưa, hoặc là tặng mì sợi tinh. Đồ không nhiều lắm, nhưng biểu đạt tâm ý của bọn họ. Bọn họ dùng thuốc trừ phong thấp của Lâm Uyển, thật sự thoải mái hơn rất nhiều, tuy rằng không thể trị tận gốc, nhưng vào lúc trời âm u hạ cơn mưa gian nan nhất ngâm rồi không còn khó khăn nữa.
Lâm Uyển trò chuyện với bọn họ một chút, cũng đến buổi trưa.
Cha Lâm trở về ăn cơm, nhìn thấy một nhà con gái lại vui mừng một phen, liệt kê từng vườn trái cây mà mình chăm sóc với bọn họ.
Vườn trái cây đã bắt đầu có quy mô, nhưng đây là đầu tư lâu dài, muốn thu hoạch phải dựa vào thời gian tích lũy, không được gấp. Cũng may trong vườn trái cây của bọn họ còn trồng xen thảo dược, còn có táo năm trước có thể hái rồi, cho nên cũng không phải toàn bộ không có thu hoạch.
Lục Chính Đình có nghiên cứu với cái này, cha Lâm rất thích nói chuyện với anh, cha vợ con rể hai người cầm giấy bút, vừa kể vừa nói, cũng có tới có lui rất náo nhiệt.
Mẹ Lâm hơi thở dài, nói với Lâm Uyển nói: “Uyển Uyển, con nói xem nếu con rể có thể nghe thấy lần nữa, thật là tốt biết bao.”
Thật sự là rất đáng tiếc, bà cũng không nói bà có lúc nằm mơ, mơ thấy chân và lỗ tai con rể chân đều tốt, bà không biết vui vẻ cỡ nào, kết quả tỉnh lại phát hiện là mơ, thật sự là vô cùng mất mát.
Lâm Uyển thấp giọng nói: “Mẹ, con đang hỏi thăm bệnh viện lớn, anh ấy có hy vọng chữa khỏi.”
Mẹ Lâm vừa nghe vậy thì kích động: “Thật sự, vậy phải không ít tiền nhỉ? Bây giờ chúng ta nhiều công điểm rồi, đại đội còn chia hoa hồng, dùng không hết thì tích trữ, đến lúc đó con cho con rể chữa bệnh.”
Lâm Uyển gật đầu: “Được ạ, nhưng mọi người đừng sống uất ức, không vội nhất thời.”
Dù sao hệ thống không dựa vào tiền vẫn có thể thu mua được, phải dựa vào cô tích góp năng lượng từng tí một.
Cô thật sự rất cố gắng, bởi vì tốc độ chảy của thời gian mô phỏng chậm hơn thời gian hiện thực, mỗi buổi tối cô đều học tập rất lâu, bình thường có rảnh cũng đi vào học tập, chỉ vì có thể nhanh chóng nâng cao y thuật. Cô còn không gián đoạn khám bệnh cho người ta, vừa có thể tích lũy kinh nghiệm, cũng có thể chữa khỏi bệnh tật thu hoạch giá trị y đức.
Những cái này đều là bí mật cô không thể nói ra khỏi miệng.
Ăn cơm xong, cô lại châm cứu cho hai anh trai một lát, còn thử thủ pháp xoa bóp mình học ở trong hệ thống cho bọn họ, cảm thấy hữu hiệu sẽ dạy cho mẹ Lâm xoa bóp cho bọn họ mỗi ngày.
Tình huống của cha Lâm đã được khống chế, bây giờ sẽ không mệt nhọc đến ngất đi nữa, đương nhiên cũng sẽ không khạc ra máu. Ăn ngon dinh dưỡng đủ đầy, khí sắc con người rất tốt, lưng cũng dựng thẳng một lần nữa, nhìn dáng vẻ trẻ hơn trước kia mười tuổi.
Ăn cơm xong ông đến vườn trái cây dẫn người thu thảo dược, bây giờ vẫn có thể trồng một vụ.
Lâm Uyển và Lục Chính Đình đến đại đội, trước tiên tìm đám người đại đội trưởng tâm sự, trò chuyện tình hình nhang muỗi ở đại đội Ngũ Liễu với bọn họ một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận