Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 114: Ám Dạ Ảnh Miêu

Chương 114: Ám Dạ Ảnh Miêu
Khi Cao Bằng mang theo A Ngốc về nhà thì bắt gặp ông Lưu đang dắt mèo đi dạo trong khu nhà ở. Ông Lưu nuôi một con mèo màu đen dài khoảng chừng hai mét, cao một thước, tựa như một đầu báo đen. Nó có đôi mắt xanh biếc thanh tịnh tràn đầy lạnh lẽo.
- Ồ, ông Lưu dắt mèo đi dạo?
Hôm nay Cao Bằng vừa kiếm lời được năm trăm điểm tín dụng, nếu chuyển đổi thành tiền liên minh thì chính là năm trăm vạn, nên hắn đang rất vui vẻ.
Quả thực chính là khoản tiền từ trên trời rơi xuống, tổng huấn luyện viên Trần đúng là một người tốt.
- Uhm! Cơm nước xong xuôi nên đi ra vận động một chút.
Ông Lưu không nhanh không chậm dắt mèo, cũng không nóng nảy.
Cao Bằng liếc qua con mèo này, vốn cho rằng ông Lưu chỉ tùy tiện nuôi chơi, kết quả khi nhìn thoáng qua thuộc tính liền bị kinh hãi.
【 Tên quái vật 】: Ám Dạ Ảnh Miêu
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 36 (cấp Thủ Lĩnh)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
【 Năng lực quái vật 】: Âm ảnh chi lực lv2
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Không thể hút bạch diệp miêu bạc hà, sau khi hút tứ chi sẽ mất cân đối, trở nên không thể miêu tả. . .
Không thể miêu tả này là cái gì? Cao Bằng có chút hiếu kỳ.
- Con mèo to này của ngài thật đúng là đẹp mắt ha.
Cao Bằng trông mong.
Lúc nào ngự thú của chính mình mới có thể trưởng thành đến đẳng cấp này.
Ngự thú cấp Thủ Lĩnh nằm trong khoảng từ cấp 21 —— cấp 40.
Cho nên giữa các ngự thú cấp Thủ Lĩnh có sự chênh lệch đẳng cấp rất lớn, thực lực sai biệt hẳn cũng rất lớn.
Cấp 36 ở bên trong ngự thú cấp Thủ Lĩnh cũng coi như cấp cao.
- Bình thường thôi! Thời điểm nhặt được trông nó rất bẩn thỉu, ngay cả lông còn chưa mọc đủ, còn chảy cả nước mũi nữa.
Ông Lưu cười ha ha nói.
Sau đó. . .
Ám Dạ Ảnh Miêu đột nhiên không đi.
Mặc cho ông Lưu ra lệnh làm sao cũng không nghe, chỉ đứng im tại chỗ, lạnh lùng liếc nhìn ông Lưu.
Trong mắt có một tia tức giận.
Tiếng cười của ông Lưu ngừng lại, tranh thủ thời gian dụ dỗ:
- Mọc đủ, mọc đủ, thời điểm nhặt được lông đã dài đủ.
Trọng điểm là cái này sao. . .
Cao Bằng bất lực thở dài.
Quả nhiên, Ám Dạ Ảnh Miêu càng tức giận hơn,
- Meo ~
Meo xong liền quay người rời đi.
Bước chân ưu nhã dung nhập vào bóng tối của cây cối trong khu nhà ở, hoàn toàn biến mất không thấy.
- Khục, con mèo này của nhà ngài đúng là rất có cá tính.
Cao Bằng cũng không biết nên nói thế nào.
- Ài, thực lực của Mềm Mại rất mạnh, hơn nữa có thể giấu kín ở trong bóng tối, cũng xem như rất tốt. Thứ duy nhất thiếu hụt chính là tính tình không tốt lắm.
Ông Lưu thuận miệng nói, dù sao hắn cũng đã quen rồi.
Đều nói mèo khó nuôi, ban đầu ông Lưu còn không tin tưởng.
Nhưng bây giờ hắn tin. . .
- Con mèo này tên là Mềm Mại?
Cao Bằng vô cùng kinh ngạc. Cái tên này. . . Kiểu gì cũng không phù hợp với khí chất cao lãnh của nó a.
- Khi còn bé tính cách của nó có chút mạnh mẽ, cho nên ta hi vọng tính cách nó có thể mềm hơn một chút.
Ông Lưu giải thích.
Cao Bằng khoát tay,
- Ông Lưu ngài cứ tiếp tục đi dạo đi, cháu về nhà trước đây.
- A, đúng rồi, chờ một chút.
Ông Lưu gọi Cao Bằng lại, buồn bực hỏi:
- Tại sao cháu không đến ở căn biệt thự vùng ngoại thành đã mua, chẳng lẽ biệt thự đó cháu mua không phải để ở sao?
Cao Bằng kinh ngạc:
- Làm sao ngài biết. . .
Lập tức Cao Bằng kịp phản ứng lại. Với thân phận của ông Lưu, biết chuyện mình mua biệt thự cũng không có gì kỳ quái, huống hồ có chỗ dựa tất nhiên phải dùng rồi!
Cao Bằng ai oán nói:
- Ông Lưu, không phải cháu không muốn ở, mà là cháu không dám ở. Cháu hoài nghi mình bị người ta để mắt tới. . .
Ông Lưu run lên,
- Chuyện gì xảy ra?
Ngữ khí trong nháy mắt trở nên nghiêm túc.
Sau đó Cao Bằng nói lại chuyện phát sinh ngày hôm đó cho ông Lưu nghe.
Sau khi ông Lưu nghe Cao Bằng kể xong, sắc mặt càng trở nên cổ quái. Rốt cuộc biết tiểu tử Cao Bằng này lo lắng về cái gì. Nói nửa ngày mới hiểu, thì ra tên tiểu tử này nháo ra một cái ô long nhưng lại không biết gì.
Đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy Cao Bằng kinh sợ như thế, quả thực cực kỳ thú vị,
- Không nghĩ tới cháu vẫn rất cẩn thận đó nha.
Còn thiếu việc nói thẳng Cao Bằng đang kinh sợ.
Cao Bằng cố gắng cãi lại,
- Chuyện này không gọi là kinh sợ, nó gọi là cẩn thận.
Ông Lưu nghe vậy thì cười to.
Cười xong, ông Lưu lại rất thưởng thức vỗ vỗ bả vai Cao Bằng:
- Nhưng cháu như vậy là rất tốt, người cả đời chính là so sánh ai đi được dài hơn.
Nhưng mà, bộ dáng cẩn thận hiện giờ của Cao Bằng lại làm cho hắn không nhịn được sinh lòng đùa giỡn.
Ông Lưu thu nụ cười trên mặt lại, chuyển sang trầm ngâm, sau đó ngưng trọng nói:
- Ta nghĩ, xem ra rất có thể cháu đã gặp phiền toái lớn.
Cao Bằng kinh nghi bất định, chẳng lẽ thực sự có người nhìn trúng tài hoa và thiên phú của hắn, muốn chiếm một tiểu tử anh tuấn tiêu sái như hắn làm của riêng?
- Xem ra cháu phải cẩn thận.
Ông Lưu lớn tiếng nói.
- Yên tâm, chuyện này ta sẽ giúp cháu xử lý, qua mấy ngày sẽ nói cho cháu biết kết quả. Mấy ngày nay cháu cứ cẩn thận một chút.
Cao Bằng gật đầu, tỏ ra đã hiểu.
Trên thực tế thông qua số liệu trạng thái ở khung cá nhân, cảm xúc mà ông Lưu ẩn tàng căn bản không thể tránh khỏi Hỏa Nhãn Kim Tinh của Cao Bằng. Trạng thái (mừng thầm) thật sự quá làm người khác chú ý, huống hồ nụ cười bên khóe mắt của ông Lưu. . . Ông ấy lúc còn trẻ khẳng định không thường xuyên nói dối.
Nhìn theo bóng lưng của ông Lưu, Cao Bằng cũng không chọc thủng lời nói dối của ông ấy. Dù sao một người già sống cô độc như thế cũng không dễ dàng gì.
Về đến nhà, từ biểu hiện của ông Lưu thì Cao Bằng cảm thấy chính mình có khả năng đã hiểu lầm cái gì đó. Nhưng mà vấn đề này không lớn, hôm nay đã quá muộn nên tạm thời sẽ không đến biệt thự bên kia. Nếu như muốn đến biệt thự đó ở thì nhất định phải mua một chiếc xe riêng cho chính mình, như thế mới thuận tiện đi lại.
Nếu không thì ở vùng ngoại thành đó, bắt xe đến cũng là một chuyện rất phiền phức.
Chính mình phải có một chiếc xe riêng mới thuận tiện.
Đối với việc mình mua xe Cao Bằng đã sớm có ý tưởng, đây là một chiếc xe hắn đã muốn mua từ rất sớm rồi.
Xe tải cỡ lớn —— Series Cương Thiết Hắc Long Version 3.
Nó là một trong những dòng xe kinh điển nhất.
Nó có khoảng chừng mười sáu bánh xe! Bánh xe khổng lồ chống đỡ khung xe lớn ở phía sau, có thể tháo dỡ. Hơn nữa ở bốn phía của khung xe được gia cố bởi hai tầng bảo hộ, đồng thời toàn thân giao thoa bởi hai màu bạc và màu đen, màu sắc ánh quang.
Loại xe giản dị tự nhiên nhưng tràn đầy bá khí mãnh liệt!
Tựa như một đầu sắt thép cự thú đang nằm trên mặt đất, bên cạnh còn có từng mảnh từng mảnh đường vân màu vàng.
Ngày nay cũng xem như niên đại chiến tranh, cho nên thẩm mỹ của mọi người cũng có khuynh hướng thiết huyết, kiên cường và tràn đầy dương cương chi khí.
Khoang điều khiển của chiếc xe này có thể tích rất lớn, còn lớn hơn vài phần so với thùng xe của xe việt dã. Đồ vật bên trong xe rất xa hoa, không kém chút nào so với những chiếc xe sang kia.
Bởi vậy giá cả của nó cũng hơi đắt, trọn vẹn 600 vạn tiền liên minh.
Nhưng sau khi mua chiếc xe này thì trên cơ bản có thể đưa tất cả ngự thú của chính mình lên, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
Tiến vào trang web chính thức của công ty sản xuất ra chiếc xe tải này, sau đó trực tiếp đặt hàng trên trang web chính thức đó, một loạt các thủ tục rất nhanh đã làm xong.
Giấy phép lái xe cũng không khó thi, sau khi tai biến tuổi tác có thể được cấp giấy phép lái xe giảm đi hai năm. Mười sáu tuổi đã có thể thi lấy giấy phép lái xe, Cao Bằng đã sớm thi đỗ vào hai năm trước.
Hắn cũng chỉ thiếu một chiếc xe mà thôi.
Chỉ là dưới tình huống bình thường loại xe tải lớn này không thể đi vào trong thành phố, trừ khi có yêu cầu đặc thù, nếu không chỉ có thể lái chúng ở vùng ngoại thành. Bởi vì vùng ngoại thành hoang vắng, đường xá rộng rãi.
---------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận