Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 169: Thực Hủ Huyết Thử

Chương 169: Thực Hủ Huyết Thử
- Cao chủ nhiệm.
Vương Lương chạy chậm đến, nói với Cao Bằng đang huấn luyện Tiểu Diễm:
- Tiểu hài tử mà buổi sáng ngài phân phó với tôi đã đến rồi, tôi đã làm cho hắn một tấm thẻ căn cước, lúc này hắn đang ở dưới đợi ngài.
- Ừm.
Cao Bằng gật đầu, ném chiếc đĩa ở trong tay ra ngoài. Tiểu Diễm quay đầu mở mỏ chim, một đoàn lửa cực nóng phun ra ngoài, trong nháy mắt đánh trúng vào chiếc đĩa ném, tạo ra một vụ nổ pháo hoa lửa ở giữa không trung, tia lửa giống như như thác nước trút xuống bốn phía.
Đĩa ném bị đánh bay ra ngoài mười mấy mét rồi loảng xoảng đâm trúng vách tường, sau đó lại bắn ngược trở về rơi trên mặt đất, đĩa ném màu trắng như tuyết bị cháy đen một mảnh.
- Đưa hắn tới đây. . . Được rồi, tôi tự mình đi qua.
Cao Bằng ngẫm nghĩ một chút, chính mình vẫn nên đi một chuyến cho thỏa đáng.
Dù sao người là do mình gọi tới, giờ mình lại không đến cũng không quá tốt. Mà người ở cái phân bộ này biết thân phận của mình cũng chỉ có Tiết Hồng và Vương Lương.
Cao Bằng dặn dò A Ngốc hỗ trợ huấn luyện Tiểu Diễm. Huấn luyện rất đơn giản, chỉ cần tung cái đĩa ném có tính chất chống cháy đặc biệt ra ngoài, sau đó để Tiểu Diễm phun lửa trúng vào đĩa ném, huấn luyện tỉ lệ chính xác cho Tiểu Diễm.
Dù sao hỏa diễm có uy lực lớn thế nào cũng phải đánh trúng địch nhân mới được. Mặc dù Tiểu Diễm nắm giữ những năng lực này trong tay, nhưng nếu muốn khai quật tiềm lực của chúng thì vẫn phải dựa vào chính bản thân Tiểu Diễm khắc khổ huấn luyện mới được.
Dừng một chút, Cao Bằng nói với Vương Lương:
- Lấy thêm giúp tôi hai trăm cái chiếc đĩa ném loại chống cháy này, ghi vào tài khoản của tôi.
Đĩa ném chống cháy là một loại khí giới huấn luyện cơ sở, không quá hiếm thấy, quá trình chế tạo cũng không tính phức tạp, rất nhiều công ty đều có chế tạo ra. Tập đoàn Nam Thiên cũng không ngoại lệ, cho nên có thể trực tiếp lấy ở nhà kho nội bộ của công ty là được.
Vương Lương gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Cao Bằng đi tới ký túc xá. Một thân ảnh nhút nhát đứng tại chỗ, rõ ràng không hợp với hoàn cảnh xung quanh.
Lúc nhìn thấy Cao Bằng thì tựa hồ đã nhận ra, ngẩng đầu vụng trộm quan sát Cao Bằng, sau đó khi đối mắt với Cao Bằng liền tranh thủ thời gian cúi đầu xuống.
- Ngươi là. . . Nữ hài tử?
Cao Bằng chậm rãi nói.
- Ta là nam hài tử!
Chuyện này tựa hồ đã chọc tới tự tôn của tiểu nam hài, hắn lớn tiếng giải thích, giọng nói rất thanh thúy. Có khả năng là chưa tới tới kỳ biến thanh, cho nên giọng nói có chút trung tính.
Cao Bằng cười cười. Bởi vì hắn nhìn thấy tiểu nam hài đang rất khẩn trương, cho nên muốn hòa hoãn một chút. Tựa hồ sau khi nói chuyện lớn tiếng thì lá gan của tiểu nam hài cũng lớn hơn một chút, mặc dù vẫn rất khẩn trương, nhưng đã có thể dũng cảm ngẩng đầu đối mặt với Cao Bằng.
- Gần nhất xây dựng thêm nhà máy, nhân thủ có chút không đủ, cho nên chúng ta chuẩn bị tuyển dụng một chút công nhân, nhưng mà thật sự không tuyển mộ được người.
Cao Bằng chậm rãi nói.
- Thế nào, có hứng thú đến hỗ trợ ta hay không? Đương nhiên, bởi vì ngươi là lao động trẻ em, cho nên tiền lương cơ sở khẳng định thấp hơn một chút so với những nhân viên khác. Nhưng trong nhà máy vẫn luôn có nhiều việc để làm, bao ăn bao ở, đồng thời sau khi tan việc có thể miễn phí sử dụng sân huấn luyện —— Đây vốn chính là phúc lợi của nhân viên.
Hai mắt tiểu nam hài càng ngày càng sáng, trong lòng vô cùng kích động, sau đó gật đầu thật mạnh.
- Ngươi tên là gì?
- Lý Tuấn Tông!
- Tên rất hay.
- Cao chủ nhiệm, có muốn tôi tuyên bố một thông báo tuyển dụng tại đại sảnh tuyển dụng hay không?
Vương Lương nhỏ giọng hỏi.
Cao Bằng liếc mắt nhìn hắn,
- Trước đó có thông báo tuyển dụng tại đại sảnh tuyển dụng chưa?
Vương Lương sửng sốt, sau đó lắc đầu,
- Không có, chúng ta thông báo tuyển dụng một quý một lần, mà còn do bộ phận nhân sự trực tiếp phụ trách thông báo tuyển dụng.
- Vậy thì không phát ra.
Cao Bằng lắc đầu.
Hắn trợ giúp Lý Tuấn Tông là do sau khi Lý Tuấn Tông huấn luyện xong đã ở lại quét dọn sạch sẽ sân huấn luyện. Hành vi để hắn rất thưởng thức, cho nên hắn mới ra tay trợ giúp.
Tập đoàn Nam Thiên không phải nơi từ thiện, những người kia nếu quả thật muốn đến vậy thì phải thông qua thông báo tuyển dụng mỗi quý để tiến vào, người có quyết tâm có bản lĩnh không cần hắn trợ giúp cũng có thể tiến đến.
- Đúng rồi, lần thông báo tuyển dụng nhân sự tiếp theo là lúc nào?
- Sau hai tuần.
Cao Bằng trầm ngâm,
- Trước kia đều không tuyển dụng lao động trẻ em sao?
- Công ty cỡ lớn đều không tuyển nhận lao động trẻ em.
Vương Lương cẩn thận từng li từng tí trả lời.
- Lần này nới lỏng tuổi tác đi, cơ sở phúc lợi thấp hơn ba thành so với người trưởng thành, còn đãi ngộ không thay đổi.
Trong nhà xưởng mỗi ngày đều có lượng công việc hạn định, sau khi hoàn thành vượt mức sẽ được thưởng tiền lương. Ngươi chăm chỉ bao nhiêu sẽ lấy được bấy nhiêu tiền lương, rất đơn giản.
Cao Bằng thở dài một hơi, nói với Lý Tuấn Tông:
- Con chuột kia của ngươi đâu? Không mang đến sao?
Lý Tuấn Tông do dự một chút, nhỏ giọng nói ra:
- Ban ngày nó ở trong cống nước tìm đồ ăn.
- Ừm.
Cao Bằng gật đầu.
Hôm qua khi nhìn thấy thuộc tính của con chuột kia, Cao Bằng sinh ra mấy phần hứng thú.
【 Tên quái vật 】: Hủ Thực Huyết Thử (kim loại nặng biến dị)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 4
【 Trạng thái quái vật 】: Thương thế nhẹ (mỏi mệt)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Kim
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Hỏa, 2. Hệ Quang
Biểu hiện của Hủ Thực Huyết Thử kia là kim loại nặng biến dị, đây là lần thứ nhất Cao Bằng nhìn thấy.
Hơn nữa một con quái vật lại có thể chung sống hài hòa với một tiểu nam hài, thậm chí mơ hồ giống như ngự thú của tiểu nam hài, ở trong đó tất nhiên có cố sự.
Tuy nhiên Cao Bằng không có hứng thú chậm rãi tìm hiểu cố sự phía sau. Nếu như Lý Tuấn Tông muốn nói thì tất nhiên sẽ nói, nếu như hắn không muốn nói thì Cao Bằng cũng sẽ không miễn cưỡng.
Sau khi nói ngày mai đến đây chính thức bắt đầu làm việc, Lý Tuấn Tông rời khỏi công ty.
- Ngươi xác định hắn đi đến tập đoàn Nam Thiên rồi?
Bên trong một căn nhà hai tầng, một người đàn ông mặc áo sơ mi ngắn tay cổ đứng màu vàng, tóc húi cua nói với vẻ mặt đầy khó xử.
Trong phòng rất tối tăm, chỉ có một chút ánh sáng yếu ớt chiếu từ bên ngoài cửa sổ vào, tăng thêm chút màu sắc cho căn phòng này.
- Đúng, ta còn lặng lẽ đi hỏi thăm một chút. Hắn tựa hồ đã bị một cao tầng nào đó của phân bộ khu Bách Nghiệp coi trọng, cho hắn danh ngạch nhân viên chính thức tại nhà máy.
- MMP nó! Bị điên rồi!
Người đàn ông mang vẻ mặt đầy khó xử nói,
- Ông đây đã hảo ý khuyên hắn gia nhập chúng ta, thằng nhãi con này xương cốt lại quá cứng rắn, cứ nhất định phải ăn cơm thừa canh cặn mà ngự thú kia tìm được trong đống rác. Bây giờ đến nhà máy làm việc, có công tác chính thức thì càng không có khả năng đến gia nhập chúng ta.
- Lão đại, thế giờ xử lý ra sao? Nếu không chúng ta đi giáo huấn thằng nhãi con không biết tốt xấu kia một chút.
Một người đàn ông nhỏ con ở bên cạnh hỏi.
- Giáo huấn mẹ ngươi à! Dùng cái mông của ngươi mà suy nghĩ một chút đi!
Người đàn ông kia quát lên một câu, tập đoàn Nam Thiên là thứ bọn họ có thể trêu chọc sao? Coi như một nhân viên cao tầng của phân bộ, cũng là một đại nhân vật không phải bọn họ có thể trêu chọc được.
Phải biết, tập đoàn Nam Thiên có một công ty con chính là công ty bảo an Nam Thiên.
Bảo an cái gì?
Bảo an toàn bộ thế lực hắc đạo lớn nhỏ ở Du Châu! Định kỳ thu lấy phí bảo hộ!
Người đàn ông mặc áo sơ mi vàng hậm hực cúi đầu,
- Được rồi, về sau gặp mặt coi như không có nhìn thấy tên nhóc kia là được.
Vốn hắn nhìn thấy Lý Tuấn Tông có một con quái vật, quan trọng nhất chính là con quái vật kia có tốc độ rất nhanh, chắc hẳn thực lực cũng không sai, cho nên liền muốn Lý Tuấn Tông gia nhập vào đoàn thể của bọn họ.
Không nghĩ tới Lý Tuấn Tông trong lúc bất tri bất giác lại ôm được một cây cột trụ.
Khiến hắn rất tức giận.
------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận