Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 466: A Ngốc Tiếp Tục Phát Triển

Chương 466: A Ngốc Tiếp Tục Phát Triển
Bị sức mạnh tâm linh thô bạo xé nát ký ức khiến cho hai người kia đều biến thành kẻ ngốc, si si ngốc ngốc ngồi xổm nghịch đất, thi thoảng lại ngẩng đầu cười ngây ngô.
Cao Bằng mặc kệ hai người này có giả vờ hay không, ném luôn xuống sông cho cá ăn, coi như giải thoát.
Xoa xoa huyệt thái dương, hắn tự lẩm bẩm:
- Thực là loạn, ngưu quỷ xà thần gì cũng dám nhảy ra ngoài, tưởng ta tốt tính nên dễ bắt nạt phải không?
- Ngươi tiếp tục lưu lại ở trong Trường Giang đi, ta ra ngoài một chút.
Cao Bằng nói với Sinh Trưởng Chi Não.
Sinh Trưởng Chi Não lại chìm xuống Trường Giang. Mảnh lưu vực này đã thành địa bàn của nó, tất cả mọi thứ từ thượng du xuống hạ du, bất luận là quái vật gì khi qua Trường Giang cũng phải nộp lộ phí cho nó.
Tựa như một con ác bá chiếm cứ trên sông.
Quay về biệt thự, Cao Bằng đạp Kính Bốc Huyền Quy đang phơi nắng trong vũng nước một cước.
- Đừng có ngủ nữa. Ngủ ở nhà ta lâu thế rồi, ngươi cũng phải đóng tiền phòng chứ. Tới bốc một quẻ cho ta.
Kính Bốc Huyền Quy quơ quơ móng vuốt trong nước hai lần mới leo ra, mai rùa trên lưng phản xạ lân quang dưới ánh mặt trời.
- Ta tới bốc quẻ cho tiểu chủ nhân.
Kính Bốc Huyền Quy định nhãn ngưng thần, lẩm bẩm.
Mai rùa phát sáng, tựa như một cái bóng đèn lớn.
Dị tượng ở đây hấp dẫn các ngự thú khác, một đám bu lại vây quanh con rùa.
Tiểu Ngân Long ngoẹo đầu nhìn Kính Bặc Huyền Quy, rồi khẳng định:
- Đây là con rùa của ta!
Nó đang khẳng định chủ quyền, con rùa này là của nó.
Trên thực tế, Kính Bốc Huyền Quy đúng là thủ hạ của nó, dù phải thêm một chữ “trước đó”.
Bạch Long hơi chần chừ:
- Nhưng bây giờ nó đã là của chủ nhân, nên không thể xem là con rùa của ngươi được.
Tiểu Ngân Long nhíu mày, có chút bực bội. Sao trước kia nó không phát hiện ra con rùa già này có thể phát sáng, thế mà lại bỏ lỡ một bảo vật.
Sáng lấp lánh… đẹp quá.
Tiểu Ngân Long muốn rút mai của Kinh Bốc Huyền Quy ra giấu trong kho của mình, làm phong phú thêm kho tàng.
Bạch Long không nghĩ giống nó. Chỉ là một cái mai rùa phát sáng thôi mà, mấy thứ sáng lấp lánh này nó muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.
Vẫn là nghèo khó hạn chế suy nghĩ của Tiểu Ngân Long. Với Bạch Long, cái gì mà thủy tinh, kim cương, lưu ly, công nghệ hiện đại đều có thể chế tạo được. Có phải tự nhiên hay không không quan trọng, nhìn đẹp mắt là được.
- Ôi trời, điềm dữ! Đại hung hiện!
Kính Bốc Huyền Quy đột nhiên mở mắt, liên tục than thở với tiểu chủ nhân.
Nghe nó nói vậy, một đám ngự thú xung quanh lập tức khẩn trương. Tiểu Hoàng không nhịn được gầm thét, sau đó đi tới muốn nhấc con rùa già này lên.
- Này, lão già nhà ngươi, dám nói lời yêu ngôn hoặc chúng. Chủ nhân nhà ta há lại cho ngươi vọng luận. Còn cái gì mà đại hung, ngươi có tin hôm nay Tiểu Hoàng ta sẽ cho ngươi thấy máu không?
Kính Bốc Huyền Quy rút đầu rùa vào trong mai, bốn móng không ngừng khua khua trên bãi cỏ:
- Ôi ôi ôi, ta còn chưa nói xong mà. Đừng nóng, đợi ta nói xong đã.
Kính Bốc Huyền Quy không dám làm trò nữa, chỉ thầm bực bội. Vốn nó định thừa nước đục thả câu kiếm chút hảo cảm của tiểu chủ nhân, ai ngờ lại bị con vịt trọc chết tiệt này phá hỏng. Thực sự đáng hận!
- Không chỉ có điềm dữ mà còn có điềm lành, phúc họa tương y. Trên thế gian này nào có chuyện vạn toàn, ta cũng không phải thần.
- Vậy là ngươi đang lừa ta?
Cao Bằng nhíu mày.
- Không phải, ta không lừa ngươi, ta bói ra như vậy đó. Chuyện gì cũng có hai khả năng, dù là hung hiểm gian nan cũng có chút hy vọng sống. Không phải loài người các ngươi vẫn có câu là… cái gì mà nhân định thắng thiên ấy phải không. Ta chỉ thấy được mấy khả năng trong tương lai thôi, nhưng có rất nhiều loại khả năng, ta chỉ có thể xem, người thực sự quyết định hướng đi vẫn là ngươi.
- Ôi chao, không được không được. Hôm nay lão rùa ta đã tiết lộ nhiều thiên mệnh như vậy, không thể tiết lộ thêm nữa.
- Ngươi nói vậy khác gì không nói.
Cao Bằng im lặng.
- Ài ài, không phải. Ta đại khái có thể nhìn ra được chuyện sắp xảy ra với ngươi có mấy phần phúc mấy phần họa. Đương nhiên, đây cũng chỉ là tham khảo, tham khảo mà thôi.
- A… vậy có bao nhiêu phần trăm ta sẽ gặp nguy hiểm? Bao nhiêu phần trăm hóa họa thành phúc?
- A…đại khái là năm năm đi!
Cao Bằng giật giật khóe miệng, nhịn xuống cơn tức giận muốn đánh con rùa già này. Hắn quay người đi, hỏi cả ngày cũng chẳng khác gì không hỏi, coi như hắn biết con rùa này không đáng tin cậy rồi.
Giống với Chiêu Tài, mấy ngự thú hệ Thần Bí có vẻ quá vô dụng. Không biết có phải vì đẳng cấp còn thấp không.
Dù biết thân phận người đánh lén, nhưng cụ thể là người phương nào thì hắn không biết.
Cũng không phải Cao Bằng không dám ra tay, chỉ là hắn không muốn rơi trúng cái bẫy khác của kẻ địch, ngu ngốc làm đao của kẻ khác.
- Cao Bằng, có phải ngươi đang có chuyện gì phiền lòng không? Không sao, cứ nói với ta, ta giúp ngươi phân ưu.
Tiểu Hoàng vỗ vỗ ngực đi tới.
Cao Bằng nhìn nó một lúc. Bây giờ hắn không có tâm tư hầu chuyện con vịt này.
Thấy Cao Bằng lơ mình, Tiểu Hoàng cuống lên:
- Sao ngươi không tin ta? Có phải ngươi cho rằng trong đầu ta chỉ có cơ bắp phải không?
Cao Bằng lắc đầu, nghĩ một lát rồi kể chuyện vừa xảy ra cho Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng vỗ đầu một cái:
- Quá đơn giản, tìm đến khu Nghê Hồng!
- Sao ngươi xác định được là khu Nghê Hồng?
- Không phải bọn họ nói là người của khu Nghê Hồng sao?
Tiểu Hoàng hơi sửng sốt.
Cao Bằng cũng sửng sốt, sau đó ý cười nở rộ khắp mặt:
- Ngươi nói đúng.
Cuối cùng là thế lực nhà nào cũng không quan trọng, quan trọng là những người đánh lén hắn là người khu Nghê Hồng. Cái này không giả, thế là đủ rồi.
Cao Bằng không cần sự thật, mà là thái độ.
Nếu chỉ có mỗi Tịch Sư thì không an toàn lắm, khó mà đảm bảo được nơi nào đó sẽ có một con quái vật hoặc ngự thú Vương cấp nhảy ra. Sinh Trưởng Chi Não phải ở lại đoạt xá Trường Giang, có thể tùy tiện di động ở bên trong, nhưng ra khỏi Trường Giang sẽ bỏ phí tâm huyết.
Mà A Ngốc ra ngoài cũng được một thời gian rồi, cũng là lúc kiểm nghiệm thành quả của nó.
Thế giới Hắc Vụ, Thiên Khê Chi Địa.
Từ khi đổi chủ, Thiên Khê Chi Địa biến thành khu vui chơi của vong linh.
Các quái vật sinh sống trong Thiên Khê Chi Địa cũng không bị đuổi tận giết tuyệt. A ngốc biết rõ nếu muốn tiếp tục phát triển thì không thể làm việc tát ao bắt cá. Cho nên, quái vật ở Thiên Khê Chi Địa đều được nuôi nhốt, vỗ béo là giết, sau đó để cho chúng sinh sôi thật nhiều, liên tục cung cấp linh hồn lực cho A Ngốc.
Sau hỗn loạn ban đầu, Thiên Khê Chi Địa dần thích ứng với quy tắc của A Ngốc.
Đồng thời, vì tiêu hao quá nhiều vong linh nên A Ngốc chọn một hướng rừng rậm khác khởi phát chiến tranh. Vùng rừng rậm kia cũng có một con quái vật Vương cấp hệ thổ và rất nhiều quái vật khác sinh sống.
Giết chóc và chiến tranh liên tiếp không ngừng cung cấp linh hồn lực cho A Ngốc.
Ven rừng rậm, mấy vạn con vong linh tre già măng mọc phóng vào bên trong. Tất cả sinh mạng còn sống dọc đường đi đều là kẻ địch của chúng.
Đẳng cấp vong linh có thứ tự sâm nghiêm, kẻ bên dưới nghe lệnh kẻ bên trên. Nhất là vong linh được người trên phục sinh sẽ hoàn toàn nghe lệnh người đó, dù muốn chúng đi chết chúng cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Phía sau một tòa núi nhỏ. Trên sườn núi, A Ngốc khoanh hai tay, hai bên trái phải là một đoàn vong linh âm trầm. Những vong linh này thấp nhất là cấp Lĩnh Chủ, chỉ có LĨnh Chủ mới có tư cách đứng sau lưng nó.
- Rống!
Cây cối lay động kịch liệt, một con gấu đen to lớn thò đầu ra, trên mặt tràn đầy tức giận:
- Khô lâu chết tiệt, ngươi muốn bốc lên chiến tranh giữa hai bên sao?
Sau đó nó bẻ gãy thân cây, thân thể cao lớn từ trong rừng lao ra, tay gấu như một cây trụ quét qua một cái, mấy con khô lâu liền bị tát vỡ tan.
A Ngốc nhè nhẹ xoa xoa xương ngón tay, linh hồn hỏa diễm trong đáy mắt cực kỳ bình tĩnh.
Cuối cùng đã ra…
Sát khí nồng đậm tràn ngập không khí.
Đột nhiên cơ thể A Ngốc run lên, linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt nhảy lên hai cái, sau đó không quay đầu hướng về sau lùi lại :
- Đi!
Một đám vong linh đang xoa xoa tay bỗng trợn mắt há mồm nhìn lão đại đột nhiên quay người rời đi.
Đại Địa Chi Hùng đứng bên rừng rậm, nhìn chăm chú bóng lưng A Ngốc cho đến khi nó biến mất ở chân trời. Sau đó ngồi đặt mông ngồi xuống, vuốt vuốt lông ngực.
-------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận