Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 499: Cốt Ngục Bạch Liên

Chương 499: Cốt Ngục Bạch Liên
Đương nhiên, những bài viết này và bình luận phía dưới Cao Bằng đều không nhìn thấy. Mà coi như hắn nhìn thấy cũng sẽ mặc kệ.
Đơn giản chỉ là một đám người thích gây dư luận, còn có đây là diễn đàn dành cho những người rãnh rỗi hóng tin tức xã hội, vì số view và số bình luận, càng là các bài viết dễ gây tranh cãi bọn họ càng hoan nghênh.
Lúc A Ban đi vào Hoang Vu Mê Cung thông qua vết nứt không gian, đột nhiên cơ thể nó bị một sức mạnh vô danh áp chế.
Khi Cao Bằng quay đầu lại thì thấy đột nhiên cơ thể A Ban chỉ còn cao một nửa.
Chiều cao này nhiều lắm là hai mươi mét, không thể cao thêm một mét nào nữa, điểm cao nhất bằng với tường vây hai bên.
Cao Bằng hít vào một hơi, cảnh tượng này quả thực quái dị. Kích thước và chiều cao của A Ban bị rút nhỏ đi nhiều như vậy.
- Cao Bằng, ta không sao, chỉ hơi khó thở thôi.
A Ban thì thào nói.
Thì ra dáng dấp cao sẽ khó thở hơn, Lưu Quang hậm hực nghĩ, may mà mình không cao.
Tịch Sư cũng hơi chấn kinh. Bao năm qua đây là lần đầu tiên nó phát hiện ra bí mật này, bởi vì những quái vật cao hơn hai mươi mét cũng không nhiều. Thân dài hơn hai mươi mét tuy không ít, nhưng cao hơn hai mươi mét thì cực kỳ thưa thớt.
- Ngươi không phải chủ nhân mê cung này đúng không? Ta cảm giác ngươi là chủ nhân giả.
Cao Bằng cười yếu ớt hỏi.
- Ta không tạo ra mê cung này, khi ta tới đã có nó rồi.
Cao Bằng dẫn theo A Ban rẽ trái rẽ phải trong mê cung, cuối cùng từ lối ra rời đi.
Ngay khi họ rời khỏi mê cung, trong tích tắc kích thước của A Ban tăng vọt lên gấp mấy chục lần như một cái lò xo bị nén.
- Giờ chúng ta đi đâu?
Vừa dứt lời, bên cạnh có nguyên tố dao động kịch liệt. Ở phía xa, tử khí nồng đậm cuốn thành một dòng sông dài màu xám bay tới.
Tử khí ở khắp mọi nơi, chỉ là nơi này nồng đậm hơn, nơi kia loãng hơn mà thôi.
- Đừng tới gần quá.
Cao Bằng dặn các ngự thú khác cách A Ngốc xa một chút.
Ngay từ đầu A Ngốc đã phát hiện ra điểm không đúng nên đã ném Tiểu Hoa lên vai Tiểu Hoàng. Tựa như một con gấu túi ôm chặt lấy cổ Tiểu Hoàng, Tiểu Hoa tròn mắt ngơ ngác nhìn cái đầu trọc trụi lủi của Tiểu Hoàng.
Dưới ánh mặt trời, đầu Tiểu Hoàng hiện lên ánh sáng bóng loáng như bôi mỡ.
Hệt như một cái bóng đèn phát sáng cỡ lớn vậy.
A Ngốc cúi đầu xuống, nắm chặt hai tay, tử khí bốn phía quanh nó hóa thành bão lốc.
Gió lốc màu xám xoay tròn cực nhanh, tử khí nồng đậm đi tới đâu thì thực vật khô héo nằm rạp tới đó.
Cách nơi này năm trăm dặm có một sơn cốc. Sơn cốc này màu đỏ, hai bên sườn núi toàn đất đỏ, từ đằng xa nhìn lại giống như thấm đẫm máu tươi, cỏ dại lưa thưa quật cường sinh trưởng trên sườn núi.
Chính giữa sơn cốc có một hồ nước, mặt hồ bóng loáng như gương, bên bờ hồ có một con mãng xà to lớn màu đen không nhìn rõ dài bao nhiêu đang nằm đó. Phần lớn cơ thể con mãng xà nằm trong hồ, chỉ có cái đầu và một phần nhỏ cơ thể đang nhàn nhã nằm phơi nắng trên bờ.
Bầu trời ở thế giới Hắc Vụ màu đỏ, ánh mặt trời đỏ như máu chiếu lên lân phiến màu đen của con mãng xà làm nó bị nhuộm thêm một tầng huyết sắc đỏ ửng.
Con mãng xà hít hít cái mũi, hai mắt mở ra một khe nhỏ, âm lãnh quét về phía đông.
Dường như nó cảm giác được có quái vật đột phá lên Hoàng cấp?
Đáy mắt nó lộ ra một tia đùa cợt, dám đột phá ngay dưới mí mắt ta sao?
Xem ra hôm nay ta lại được ăn no nê rồi.
Mãng xà màu đen hài lòng há miệng lớn, thè cái lưỡi đỏ sẫm liếm qua khóe môi.
Sa sa sa…
Bùn đất bị ma sát, để lại một cái rãnh thật sâu.
Lấy Địa Ngục Vô Tương Thụ cầm đầu, hai mươi ba con vong linh đứng sừng sững ở biên giới lốc xoáy tử khí.
Tử khí nồng đậm không ngừng ma sát cơ thể chúng.
Với phần lớn sinh vật thì tử khí rất có hại, nhưng với chúng tử khí lại cực kỳ có ích.
Đặc biệt là lốc xoáy tử khí do A Ngốc tiến hóa tạo ra, càng có lợi với chúng hơn.
- Có quái vật lợi hại đến đây.
Tịch Sư trầm giọng nói, sau đó quay sang nhìn về phía tây.
Ở đó có một bóng đen khổng lồ đang không ngừng tới gần.
Khi nó tới gần Cao Bằng mới nhìn rõ đó là một con cự mãng màu đen nhánh to lớn.
Quả nhiên đã hấp dẫn đại gia hỏa này tới đây.
Sắc mặt Cao Bằng khẽ động.
【Tên quái vật】: Hắc Viêm Thạch Mãng
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 64
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ Thông
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Thạch / Hệ Viêm
【Năng lực quái vật】: Ma thạch lân giáp lv5, Cơ bắp cường tráng lv5, Đại địa chi lực lv3, răng nanh sắc bén lv2, chưởng khống Hỏa nguyên tố lv3, kháng Thổ nguyên tố lv3.
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Thủy
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Hắc Viêm Thạch Mãng thành niên có thể đạt tới Vương cấp, một số ít tinh anh sau khi thành niên có thể đạt được tới Hoàng cấp. Tính cách tham lam háu ăn.
Con cự mãng còn to hơn cái tàu hỏa này khi thấy A Ngốc đang tấn cấp thì tốc độ liền nhanh thêm mấy lần.
Còn đám người Cao Bằng ở bên cạnh, nó chẳng thèm để ý. Chỉ là một đám sâu kiến Vương cấp, thậm chí còn chưa đến được Vương cấp thì ăn lúc nào cũng được.
Thời điểm tấn công tốt nhất là khi con mồi đang tấn cấp, đáy mắt Hắc Viêm Thạch Mãng tràn đầy sự tham lam.
Nó biết, lúc này khả năng phản kháng của con mồi là yếu nhất.
Mặc dù nó không thích ăn vong linh, khô quắt chỉ toàn xương là xương, còn bị đầy bụng, nhưng đói lâu rồi nên nó không kén chọn nữa.
Coi như ăn chút xương cốt bồi bổ thân thể.
- Hô...
Một tiếng thở dài yếu ớt từ trong gió lốc vọng ra.
Tiếng thở dài này khiến cho tất cả quái vật ở đây đều cảm thấy ý lạnh dâng lên từ trong lòng.
Một đạo tàn ảnh từ trong gió lốc tử khí xông ra. Thậm chí, có rất nhiều ngự thú còn không thể thấy được những tàn ảnh này.
- Cốt Ngục Bạch Liên.
A Ngốc đưa đặt lên đỉnh đầu Hắc Viêm Thạch Mãng. Toàn thân con rắn run lên, chỉ cảm thấy xương cốt mình đang rên rỉ vì không thể chịu nổi sức nặng này.
Hắc Viêm Thạch Mãng cảm giác xương của mình đang chuyển động, cứ như không phải thuộc về mình vậy. Nó vội vàng tập trung tinh thần đối phó với cảm giác quái dị này.
Từ đáy lòng nó dâng lên một suy nghĩ quỷ dị và khó hiểu, còn may là trong cơ thể mình chỉ có một cái xương sống, mà lại còn là xương sụn nữa.
Một khắc sau bụng nó tê rần, dường như có thứ gì đó từ dưới đất chọc lên đâm vào trong cơ thể.
Sau đó nó biết đây là cái gì. Mặt đất trước mắt nó không ngừng nứt ra, từng đoạn xương sắc nhọn từ dưới lòng đất chọc lên.
Cốt thứ rậm rạp chằng chịt cao thấp không đều, sắp xếp không theo quy luật.
Chỉ trong một chớp mắt, khắp xung quanh biến thành một mảnh địa ngục xương trắng.
Hắc Viêm Thạch Mãng cảm thấy vùng bụng không ngừng đau đớn. Nó muốn di động nhưng lại bị những chiếc cốt thứ này đâm vào trong cơ thể đóng đinh tại chỗ.
A Ngốc ngồi xổm lên đầu Hắc Viêm Thạch Mãng. Lấy nó làm trong tâm, cốt thứ tràn lan khắp cả diện tích ngàn mét vuông.
Từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy một đóa hoa sen do xương trắng tạo thành nở rộ giữa bình nguyên…
Hắc Viêm Thạch Mãng bị đóa hoa sen bao phủ. Hoa sen nở ra, sau đó khép lại.
Máu tươi nhuộm đỏ xương trắng, dòng máu thê lương chảy xuống dọc theo cốt thứ.
Trắng và đỏ, tạo nên một cảnh sắc duy mỹ giữa bình nguyên.
Tiểu Hoàng há miệng, mở to hai mắt, Tiểu Hoa treo trên cổ nó tuột xuống.
Tiểu Hoàng vội luống cuống tay chân bế Tiểu Hoa lên.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận