Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 668: Mặc Hương Đan

Chương 668: Mặc Hương Đan
Đợi đến khi tất cả mọi người rời đi, U Hoàng Ninh mới là người cuối cùng ra khỏi phòng.
Ông ta cúi đầu, trong ống tay áo có một đoàn lông xù nhỏ màu vàng xanh trượt ra, sau khi rơi xuống đất rồi nhẹ nhàng nhảy lên trên vai U Hoàng Ninh.
Mặt trời chiều dần dần biến mất ở phía chân trời, hoàng hôn càng thêm thê lương.
- Đào Ngột, có phải chúng ta đã già rồi không?
Vẻ mặt U Hoàng Ninh có chút cô đơn.
- Năm đó, khi các bộ lạc di chuyển từ Cửu Thiên Thập Địa ra, đám vãn bối nhìn thấy chúng ta có ai không gọi một tiếng đại nhân. Ta còn nhớ rõ lần đó vì tranh thủ thời gian cho bọn họ, tổng cộng bảy mươi người ở lại chặn hậu, chỉ có ta may mắn nhặt về được một mạng. Cho dù là ngươi cũng bị chặt ngang, suýt nữa thì chết đi. Sau đó bộ lạc lựa chọn nơi ở lại, cũng là chúng ta liều mạng mở ra một con đường máu. Ta liều mạng vì bộ lạc, bọn họ đều nói lao khổ công cao, ta đã cống hiến nửa đời người cho bộ lạc.
- Wu.
Ngự thú ngồi xổm trên vai U Hoàng Ninh quay đầu hôn vào bên tai ông ta. Đào Ngột này là một con dị thú có hình dạng giống như hổ, có răng nanh của lợn rừng và bộ lông rất dài.
- Vậy tại sao bây giờ lại biến thành người người chán ghét vậy.
U Hoàng Ninh lẩm bẩm.
Đào Ngột sống qua nhiều năm nhưng đều đần độn trôi qua, chỉ số thông minh của nó không cao, trí tuệ kém tới mức hiếm thấy trong các Thần thú.
Nó là một trong những hung thú thượng cổ, bướng bỉnh, củi gạo dầu muối đều không nhận, nói tốt xấu cũng không nghe. Nói một cách đơn giản thì nó chính là một cái chày gỗ.
Một cái chày gỗ dĩ nhiên không biết cách an ủi người khác, Đào Ngột chỉ biết cọ đầu vào dưới tai của U Hoàng Ninh, phát ra âm thanh làm nũng như để an ủi chủ nhân.
- Wuwuwu…
Bàn tay thô ráp của U Hoàng Ninh xoa đầu Đào Ngột:
- Ta cũng không phải là kẻ không thể khoan dung với người khác. Vãn bối có tiền đồ, đương nhiên là một chuyện tốt.
- Nhưng Cao Bằng này là ai chứ? Hắn là người của trái đất.
U Hoàng Ninh gầm khẽ, gương mặt đỏ bừng.
- Đó không phải là tộc ta, tất sẽ có tâm tư khác! Bọn họ lại không hiểu đạo lý này sao? Cao Bằng này còn trẻ đã trở thành Chuẩn Thần, trong khi chúng ta đi qua hơn nửa đời người mới đạt được. Đây là đang bảo hổ lột da sao? Sớm muộn gì cũng có một ngày bộ lạc chúng ta bị hắn chiếm đoạt.
Nói đến đây, U Hoàng Ninh kích động ho khan, lão đầu với mái tóc trắng xoá trong ánh mắt là lửa giận thiêu đốt.
Ngự sử Chuẩn Thần đã đi rất xa chợt dừng bước, có người thở dài, có người lắc đầu, nhưng không ai hối hận.
Bọn họ đương nhiên biết lời U Hoàng Ninh nói rất có đạo lý, nhưng bảo hổ lột da thì tính sao, cũng chỉ có hắn mới là hổ sao?
Bây giờ kẻ địch của bọn họ không phải là Cao Bằng, cũng không phải bộ lạc Hoa Hạ, mà là người của dị tộc.
Hơn nữa... ngự sử có thể đi được tới mức đó, có ai không phải là một thiên kiêu.
Ngự thú của bọn họ chỉ bị giới hạn vị diện Thiên Phương, tài nguyên không đủ mới dừng lại ở cảnh giới Chuẩn Thần, bằng không chắc đã sớm là ngự sử Thần cấp.
Sau khi trải qua chuyện hôm đó, U Hoàng Ninh cũng không xuất hiện ở trong mắt mọi người nữa. Có ngự sử bộ lạc Huyền Hổ nói hắn trở về bế quan rồi.
Chỉ có rất ít người mới biết được hướng đi của hắn.
- Lão tiền bối, ngài hãy trở về đi, Đào Ngột của ngài không phải là đối thủ ngự thú của tôi. Hơn nữa ngự thú của ngài ăn uống cũng quá nhiều... còn ăn giỏi hơn cả Đại Tử của tôi nữa.
Cao Bằng bất đắc nói với lão đầu râu tóc bạc trắng trước mặt.
Thời gian trước, lão đầu này một mình tìm tới, sau đó buổi tối không người lại len lén tìm đến chỗ Cao Bằng. Sau khi nhìn thấy Cao Bằng, câu đầu tiên chính là: hôm nay lão đầu ta phải thay dân trừ hại.
Sau đó lão lại ném ngự thú ra, đó là một con Đào Ngột Chuẩn Thần.
Lúc đó Cao Bằng mắng một câu mẹ kiếp, lão đầu này bị bệnh tâm thần rồi! Hơn nửa đêm leo cửa sổ vào nhà cũng không tính, ngươi còn là một ngự sử Chuẩn Thần, một chút mặt mũi ngự sử Chuẩn Thần cũng không cần giữ lại à?
Thật may lúc đó Bàn Đại Hải lại ở sát bên cạnh, hai con ngự thú trực tiếp đánh nhau.
Đào Ngột của lão đầu có ý thức khống chế lực lượng, Bàn Đại Hải cũng khống chế lực lượng rất giỏi, hai con ngự thú Chuẩn Thần trực tiếp đấu một trận. Dưới tình huống bình thường Bàn Đại Hải đánh không nổi con Đào Ngột cấp 97 này. Nhưng ai bảo Bàn Đại Hải có ba món thần khí, cứng rắn đập cho con Đào Ngột này nằm xuống.
Sau đó lão đầu này liền ở lại chỗ của Cao Bằng, miệng nói cái gì tiểu tử nhà ngươi chắc chắn không có lòng dạ tốt, ta nhất định phải vạch trần âm mưu của ngươi, không phải tộc ta tất sẽ hai lòng các loại.
Điều này cũng không tích làm gì, còn ăn của Cao Bằng, dùng của Cao Bằng lại không chịu trả một xu.
Cao Bằng cũng sợ con Đào Ngột này đói quá làm loạn, mới sai người mỗi bữa đều đưa cơm cho nó ăn no mới thôi.
Ai biết con Đào Ngột này ăn uống nhiều như vậy, mỗi bữa đều phải ăn tới mấy nghìn tấn thịt, ăn nhiều còn thích đánh rắm, rắm còn thối hoắc, quả thực chính là khí độc sinh hóa.
Điều duy nhất làm cho Cao Bằng đỡ buồn chính là lão đầu này suốt ngày la hét muốn gây rắc rối cho hắn, nhưng từ trước tới nay chưa từng ra tay với những người xung quanh, bằng không lấy sức chiến đấu ngự thú Chuẩn Thần của lão sẽ gây ra một cơn ác mộng mất.
Sau khi ăn xong cơm tối ngày hôm sau, Cao Bằng lại bắt đầu thu dọn đồ. Lão thích ở lại chỗ này thì cứ ở, dù sao ta phải đi Cửu Thiên Thập Địa, chào ngài.
...
- U Hoàng Ninh đi tìm cậu sao?
Bạch Thông Minh nói.
- Lão đầu đó tên là U Hoàng Ninh à? Có phải có một con ngự thú là Đào Ngột không?
Đây vẫn là lần đầu tiên Cao Bằng biết tên của lão đầu này, cũng biết thân phận của hắn,. Họ U, vậy hơn phân nửa là người của bộ lạc Huyền Hổ.
- Ừ, đó là một lão đầu cổ hủ.
Bạch Thông Minh lắc đầu nói.
Rõ ràng Bạch Thông Minh cũng là một lão đầu râu tóc bạc phơ, miệng lại nói ra mấy từ cổ hủ, nhìn qua có chút kỳ lạ.
- Các cậu sống ở trái đất nên kiến thức hẳn là phong phú hơn bộ lạc chúng tôi. Cho dù chúng tôi sống lâu, nhưng cơ bản mỗi ngày đều săn bắn quái vật, xua đuổi thú triều, chỉ vì có thể sinh tồn mà thôi.
Bạch Thông Minh xúc động nói.
- Cho nên lần này chúng ta phái người đến trái đất tính để bọn họ nghe theo sự chỉ huy của cậu.
Bạch Thông Minh nói với Cao Bằng.
Cao Bằng ngạc nhiên. Hắn là kẻ tính tình lười biếng, làm sao thích hợp để làm chỉ huy chứ, không dẫn người khác đi vào trong hố đã tốt rồi. Cao Bằng liên tục xua tay từ chối.
- Không cần phải từ chối vội. Bọn họ đều là tinh anh trong bộ lạc, có vài người còn là hạt giống tốt của ba bộ lạc chúng tôi, cậu dẫn dắt bọn họ tốt thì tuyệt đối không cần lo lắng cho tộc nhân Hoa Hạ bên này nữa.
Bạch Thông Minh vỗ nhẹ vào vai của Cao Bằng.
Buổi chiều, người được các bộ lạc lớn phái tới đều đã đến, cộng thêm Cao Bằng thì tổng cộng có mười một người, ba bộ lạc cao cấp và bảy bộ lạc vương cấp đều phái ra một người.
- Tương lai của bộ lạc Độc Chiểu chúng ta đều trông cậy vào cháu đấy.
Trạch Viên cầm tay Trạch Hải, xúc động không thôi.
Trên mặt Trạch Hải duy trì nụ cười mỉm phù hợp tới sự mong đợi của tộc nhân:
- Gia gia, cháu hiểu rõ.
- Đây là Mặc Hương Đan có thể giúp cậu ngụy trang thành hình dáng người của dị tộc, máu của người dị tộc là màu xanh nên cậu phải nhớ kỹ không nên tùy tiện để bị thương chảy máu, tuyệt đối không thể để lộ ra thân phận của mình.
Bạch Thông Minh thận trọng đưa cho Cao Bằng một lọ đan dược.
- Viên đan dược kia có thể duy trì hình dạng của cậu trong vòng một tháng. Bên trong có 36 viên.
Cao Bằng mở bình thuốc ra, đổ từ bên trong ra một viên thuốc màu xanh sẫm. Cao Bằng nhìn viên thuốc này rồi trầm ngâm suy nghĩ.
Sau khi khóe mắt chú ý thấy mấy người xung quanh đều uống viên đan dược kia, Cao Bằng mới dũng cảm nắm chặt nắm tay nuốt vào!
Hắn triệu hồi ra Tịch Sư, bảo nó ngưng tụ ra một mặt băng.
Cao Bằng chú ý thấy màu da trên mặt mình nhanh chóng biến hóa, huyết quản màu đỏ trên mặt biến thành màu xanh lá, dường như bên trong chảy dòng máu màu xanh, ngay cả môi cũng biến thành màu tím đen.
Khí chất toàn thân cũng trở nên tối tăm.
Trên da hiện lên gợn sóng màu xanh nhạt nhưng không rõ ràng, chỉ là nhìn qua có chút kỳ lạ.
Cao Bằng xoa xoa mặt mình:
- Thế này thì thật sự là cả người đều xanh rồi.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận