Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 160: Trầm Mê Điện Ảnh Thân Sĩ Kền Kền

Chương 160: Trầm Mê Điện Ảnh Thân Sĩ Kền Kền
【 Tên quái vật 】: Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu (Cực hạn cường tráng)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 42 (Cấp Lĩnh Chủ)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Phổ thông
【 Trạng thái quái vật 】: Khỏe mạnh (Tỉnh táo)
【 Năng lực quái vật 】: Phong lực Lv3, Cường hóa vị tạng Lv2
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Phong
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Lôi, 2. Hệ Hỏa, 3. Hệ Kim, 4. Hệ Ám. . .
【 Tấn thăng phẩm chất Tinh Nhuệ 】: 1. Hắc ám tiến hóa, 2. Thần thánh tiến hóa, 3. Huyết tinh tiến hóa. . .
Trong lòng Cao Bằng rung động không thôi, trạng thái của con Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu này là cực hạn cường tráng. Đương nhiên, chỉ đơn thuần nhìn bề ngoài cũng có thể nhìn ra thân thể nó rất cường tráng.
Hơn nữa không như kền kền bình thường đầu trọc xấu xí, lông vũ màu tuyết trắng trên đầu con kền kền này nhìn qua tựa như đội lên một chiếc mũ phớt màu trắng. Khóe mắt có một vòng nhãn ảnh màu đen thon dài, còn có một cái mí mắt màu huyết hồng, nhìn qua cực kì lạnh lùng.
Đối mặt với con mẫu chu này, con kền kền kia cũng không tùy tiện công kích, mà là rất ưu nhã đứng tại chỗ, dùng mỏ chim bén nhọn nhẹ nhàng mổ lông chim một chút, dọn sạch sẽ tro bụi ở phía trên.
Sau đó nó ngẩng đầu thì thầm một tiếng, ưu nhã giương cánh lên rồi lại khép cánh vào, đầu hơi rủ xuống, tựa như đang thương tiếc cái gì đó.
- Nó đang làm cái gì?
Cao Bằng rất không hiểu. Cái con Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu này nhìn qua cũng không giống quái vật hung tàn nơi dã ngoại. Ngược lại làm cho người ta có một loại ảo giác nó cực kỳ ưu nhã, nho nhã lễ độ.
Đúng, đây nhất định là ảo giác.
- Nó đang thương tiếc cho những quái vật này.
Ông Lưu từ tốn nói.
- ? !
Cao Bằng nhìn thoáng qua ông Lưu, sau đó lại liếc nhìn Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu,
- Vì sao nó phải thương tiếc chứ?
- Bởi vì nó xem phim nhiều. . .
- ? ? ?
Ba người Trần Tuyết Hà, Lý Khánh và Tần Nghi nhịn không được liếc mắt. Sắc mặt Lý Khánh cổ quái nói:
- Có phải cái con quái vật cấp Lĩnh Chủ này là. . .
Ông Lưu cười cười, không trả lời thẳng.
Da mặt Trần Tuyết Hà co lại. Hai người Lý Khánh Tần Nghi ừng ực nuốt một ngụm nước bọt.
Cao Bằng đã chết lặng. Bây giờ dù có nói cho hắn biết ông ngoại có một con ngự thú rồng hắn cũng sẽ không kinh ngạc.
- Ông Lưu, ngài cho nó xem phim điện ảnh gì?
- Dường như là giáo phụ? Còn có V for Vendetta, Hannibal? Nhiều lắm, không nhớ rõ nữa. . . Khi đó ở trên hòn đảo cũng không có quá nhiều thứ để giải trí, chỉ có một chiếc máy chiếu và một chút đĩa CD phim ảnh kinh điển cũ ở trong biệt thự. Có đôi khi lúc nghỉ ngơi sẽ chiếu phim, lúc đó nó ngồi xổm ở bên cạnh rất an tĩnh xem phim.
Ông Lưu nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
Cao Bằng còn nhớ ông ngoại từng nói qua, trừ hắn ra còn có mấy người nữa cũng bị vây hãm ở trong biệt thự, một người trong đó chính là ông Lưu.
Cái con Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu này hẳn là được ông Lưu thu phục ở trên hải đảo.
- Được rồi, đừng đoán bậy, trên đường trở về ta sẽ nói rõ với cháu.
Ông Lưu nói.
Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu vung cánh xong liền nhìn qua cái con nhện lớn mập mạp này, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Vừa mới đứng dậy chuẩn bị động thủ, nhưng lại chần chờ một lát, nghiêng đầu liếc mắt nhìn mẫu chu, cả người không khỏi thẳng tắp lên, cái đầu nhẹ nhàng lay động.
Khóe mắt ông Lưu run rẩy, thấp giọng quát mắng:
- Tên gia hỏa này! Vẫn là cái tật xấu đó!
- Cái tật xấu gì?
Cao Bằng hỏi.
Trần Tuyết Hà lặng lẽ vểnh tai lên. Đây chính ngự thú cấp Lĩnh Chủ rất khó gặp được, ngày bình thường trên cơ bản chỉ có thể nhìn thấy ở trên TV.
Sắc mặt ông Lưu có chút cổ quái,
- Nó cho rằng mình là công nhân quét đường, chỉ có thể ăn thứ mục nát, mà lại không thể sát sinh, cho nên bây giờ nó đang điều chỉnh tâm tính.
Điều chỉnh tâm tính? Còn có loại thao tác cấp cao này sao? !
Trần Tuyết Hà vẫn một mực lặng lẽ dự thính cũng triệt để ngốc trệ.
- Cái con mẫu chu này không thể ăn, ngươi đánh nó trọng thương rồi chúng ta mang về.
Ông Lưu thông qua huyết khế phân phó cho Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu.
Con kền kền vẫn đang yên lặng cầu nguyện đột nhiên cứng đờ người lại, không thể ăn sao?
Ánh mắt của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu dần trở nên tẻ nhạt vô vị, không thú vị khẽ kêu một tiếng.
Tùy ý hót vang một tiếng, ngẩng đầu vỗ hai cánh liền phóng lên trên trời.
Tốc độ cực nhanh, cũng mấy hơi thở liền biến thành một điểm đen nhỏ bé. Ngay sau đó ở giữa không trung xoay tròn một trăm tám mươi độ, hai cánh thu lại. Gió táp cuồng bạo đè bằng lông vũ của nó, tựa như hóa thành một thanh kiếm sắc bén từ trên trời giáng xuống!
Giống như một tia chớp màu đen xé rách không khí.
Mẫu chu bị thương ở chân hành động bất tiện nên căn bản không kịp tránh né, bị phi thẳng trúng đích, giống như gặp phải trọng kích!
Kèm theo một tiếng gào thét không chịu nổi gánh nặng, nó đặt mông ngồi trên mặt đất, sáu cái chân nhện giương lên cao.
Đầu và cổ của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu chui sâu vào phía sau lưng của mẫu chu, một mảnh huyết dịch lớn văng tung tóe khắp nơi.
Rút đầu ra, trên mặt và cổ của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu dính đầy huyết dịch, đầu lưỡi mọc đầy gai ngược quét qua liền liếm sạch huyết dịch.
Đỉnh đầu vừa đúng lúc là nơi phòng ngự yếu kém nhất của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu, đối mặt với công kích ở phương hướng này nó cơ hồ không có biện pháp để chống lại.
Thể tích của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu cũng không nhỏ, chỉ là thân thể đã dài đến năm sáu mét, xòe hai cánh ra càng đạt đến mười mấy mét.
Mặc dù thể tích của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu khổng lồ, nhưng phần lớn thể tích của nó đều là trống rỗng, chỉ vì những chiếc chân nhện thon dài kia mới khiến cho thể tích của nó nhìn qua rất lớn.
Liên tục giãy dụa nhiều lần vẫn không thể đứng lên.
Mỗi một lần muốn đứng lên đều bị Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu hung tàn không nói lý trấn áp xuống, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu rất tức giận, xưa nay còn không có bất cứ sinh vật nào có thể đứng trên đầu của ta —— "Bành!" cái cánh cường tráng hữu lực của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu hung hăng quất vào trên đầu của nó.
Nơi bị quất trúng nhanh chóng sưng vù. . .
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu không tin tà, lần nữa đứng dậy —— nhưng vẫn bị một cái cánh vỗ xuống.
Lặp đi lặp lại như vậy thật lâu, khí lực của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu tựa hồ đã dùng hết, cứ như thế lẳng lặng nằm trên mặt đất.
Trần hội trưởng chớp chớp mắt, cái con quái vật cấp ngụy Lĩnh Chủ này cứ như vậy đền tội rồi sao?
Tựa hồ có chút không dám tin, tựa hồ. . . Tựa hồ cũng quá dễ dàng rồi.
Con quái vật mà đám người bên mình phải cẩn thận từng li từng tí khi đối mặt, kết quả lại bị trấn áp một cách ngang ngược không nói lý.
Đáy lòng có một vạn cái thuyết pháp, cuối cùng chỉ có thể hóa thành một câu:
- Đại gia, Ngự thú của ngài thật mạnh!
Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu tựa hồ được đến chỉ lệnh nào đó, cúi đầu xuống mổ về phía khớp nối ở chân của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu, đó là vị trí tiếp nối giữa chân nhện và thân nhện, từng đầu gân chân bị lựa đi ra.
Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nheo mắt lại, không ngừng chép miệng.
Cái mùi này tựa hồ khiến cho nó rất hưởng thụ.
Khác biệt với kền kền, hồ kền kền không thích ăn thịt thối, ngược lại thích ăn gân và xương cốt ở trên thi thể, món chính của nó chính là xương cốt và cốt tủy.
Bởi vậy dịch dạ dày của nó cũng cực kỳ khủng bố, trước tai biến dịch dạ dày của hồ kền kền thậm chí có thể ăn mòn kim loại! Sau tai biến hồ kền kền tiến hóa thành Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, dịch dạ dày của nó được cường hóa càng thêm khủng bố, cơ hồ không có gì không ăn được.
Nhưng mà tập tính thích ăn gân cốt của nó lại vẫn được lưu truyền xuống, muốn thừa dịp những người khác không chú ý lặng lẽ mổ một chút gân ở những bộ phận khác, chép miệng, hương vị dường như rất không tệ?
Sau đó thừa dịp ông Lưu không có nhìn nó, lại lặng lẽ xé một mảnh gân chân.
Mẫu chu ở dưới chân nó kém chút khóc.
Bành!
Một cánh của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu quất vào trên đầu nhện mẹ, đừng khóc, nhịn xuống!
--------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận