Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 263: Đàm Phán

Chương 263: Đàm Phán
Coi như tiềm lực bị hao tổn cũng có vô số người khóc lóc quỳ cầu.
Quan trọng nhất là bản thân mình đã có A Ban, nếu lại ký kết với một con mẫu chu tiềm lực bị hao tổn thì có vẻ không cần thiết. Tuy rằng lá gan của A Ban rất nhỏ, nhưng mà quái vật khi ăn dấm chua đều sẽ đáng sợ như nhau.
Sáng sớm Hoàng Á đã bị Cao Bằng gọi đến, cũng không nói cụ thể có chuyện gì, chỉ nói là có chuyện tốt.
Nếu như Cao thiếu gia nói là chuyện tốt, vậy thì nhất định là chuyện tốt.
Từ lần trước ở chỗ Cao Bằng cầm được một bình dược tề thần bí về cho Xích Huyết Quân Mã nhà mình dùng, Hoàng Á đã triệt để bội phục sát đất đối với Cao Bằng.
Sau khi dùng dược tề, bản thân Xích Huyết Quân Mã đã tiến hóa tại chỗ, trở nên càng thêm thần dị, cọng lông trên người càng thêm đỏ tươi, dáng người trở nên cao lớn hơn. Điểm rõ ràng nhất chính là hắn có thể cảm thấy được một cỗ lực lượng linh hồn khổng lồ phản hồi về cho mình.
Ngoại trừ việc đề thăng đẳng cấp Ngự Thú thì chỉ có đề thăng phẩm chất mới có thể phản hồi lực lượng linh hồn.
Đây cũng là một phương pháp đơn giản để Ngự Sử phán đoán việc tấn cấp phẩm chất của Ngự Thú.
Đêm qua hắn nhận được mệnh lệnh của Kỷ tổng, để cho hắn về sau nghe theo mệnh lệnh của Cao Bằng. Sau khi nghe xong, tâm tình Hoàng Á rất phức tạp.
Hắn thiếu nợ Kỷ tổng một cái mạng và một cái nhân tình rất lớn.
Cho nên hắn nguyện ý bán mạng vì Kỷ tổng. Hắn hiểu rõ, nếu như không có Kỷ tổng thì hắn đã sớm chết, sau đó con của hắn có khả năng sẽ gọi người khác là cha.
Bằng cấp của hắn không cao, chỉ có trình độ cấp 3. Nhưng hắn hiểu rõ một đạo lý, đây chính là lời dặn dò của mẹ hắn khi còn sống.
Đó chính là làm người phải hiểu được có ơn tất báo.
Hắn thiếu nợ Kỷ tổng một cái mạng, cho nên hắn phải trả lại Kỷ tổng một mạng.
Nhưng mà hắn cũng chỉ là một người bằng da bằng thịt, mặc dù Kỷ Hàn Vũ dùng giọng điệu ôn hòa dặn dò hắn về sau chiếu cố Cao Bằng.
Dù sao hiện giờ cũng không phải là thời cổ đại, tính cách một người sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn từ môi trường sống và sự giáo dục.
Dù cho Hoàng Á có trình độ văn hóa không cao, nhưng mà bầu không khí tự do cá nhân thuộc về người hiện đại vẫn ảnh hưởng sâu đến hắn, loại cảm giác bị người khác coi như vật phẩm đưa tặng khiến hắn cực kỳ không thoải mái.
Sắp xếp lại suy nghĩ của bản thân, Hoàng Á quay đầu nhìn về phòng thí nghiệm trước mắt. Cửa chính phòng thí nghiệm đóng chặt, nhưng đèn báo ở cửa vẫn còn sáng, hiển nhiên Cao Bằng đã đợi ở bên trong từ rất sớm.
Một lát sau, phía xa có một chiếc xe tải lớn lái tới, bên trên xe tải có buộc một con nhện khổng lồ.
- Ồ, thật là kỳ quái, vừa rồi cái con nhện này còn cực lực giãy dụa, làm sao bây giờ lại không giãy dụa nữa.
Một người nhân viên nhảy xuống xe, tò mò cất tiếng hỏi.
Bên cạnh đó, vài người nhân viên tấm tắc kêu kỳ lạ, cũng có chút cảm giác khó tin.
- Có thể là do con nhện lớn này cảm nhận được khí tức của Cao thiếu gia.
Một người trong đó đột nhiên mở miệng nói.
- Ngươi câm miệng đi, lại còn cảm nhận được khí tức của Cao thiếu, ngươi không sợ Cao thiếu nghe thấy mấy lời này sao.
Một người nhân viên tuổi tác hơi lớn ở bên cạnh dở khóc dở cười, coi như ngươi muốn vuốt mông ngựa cũng không thể vỗ vào bắp đùi được.
Cửa chính phòng thí nghiệm mở ra, Cao Bằng từ bên trong đi ra. Sau khi giao tiếp xong xuôi với những người nhân viên kia, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu được hạ xuống phía sau xe.
- Cao thiếu.
Hoàng Á nhìn thấy Cao Bằng thì tinh thần chấn động, tuy rằng lúc này trong lòng của hắn rất phức tạp, nhưng vẫn sắp xếp tâm trạng rồi đi tới.
Xích Huyết Quân Mã đi theo phía sau hắn.
Lúc Xích Huyết Quân Mã nhìn thấy Cao Bằng, trong chớp mắt nhãn tình sáng lên. Nó nhớ rõ người này, lần trước chính hắn đã cho mình một bình nước uống rất ngon, sau khi nó uống cái bình nước kia cũng cảm thấy bản thân trở nên càng mạnh hơn.
Cho nên đây là một người rất thần kỳ !
Xích Huyết Quân Mã đi lên trước, ánh mắt rụt rè nhìn Cao Bằng, sau đó cúi đầu xuống cọ cọ vào bờ vai Cao Bằng.
Khóe miệng Hoàng Á co giật, bình thường mình muốn sờ một chút mà tên gia hỏa này cũng không chịu.
- Lão Hoàng, tôi gọi anh là lão Hoàng đi.
Cao Bằng nghĩ một chút, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Anh muốn Ngự Thú cấp Lĩnh Chủ không?
Hai mắt Hoàng Á co rút lại,
- Cậu, ngài nói cái gì?
- Tôi có thể cho anh một con Ngự Thú cấp Lĩnh Chủ, đương nhiên anh phải biết loại vật này tôi cũng không thể hứa hẹn trăm phần trăm, nhưng chỉ cần anh nỗ lực sẽ có khả năng rất lớn.
- Đương nhiên là tôi muốn!
Hoàng Á hít sâu một hơi, nỗ lực bình phục tâm tình kích động của bản thân.
Sau đó nhìn về phía Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu ở bên cạnh, Cao thiếu nói Ngự Thú cấp Lĩnh Chủ chính là con nhện khổng lồ này sao.
Tuy rằng Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu không phóng thích quầng sáng Lĩnh Chủ, nhưng thể tích khổng lồ và uy áp mãnh liệt của nó không hề giấu diếm.
- Nhưng cũng không phải cho không anh, cho anh Ngự thú cấp Lĩnh Chủ, anh sẽ phải gánh chịu trách nhiệm tương ứng.
Cao Bằng trầm ngâm nói,
- Dù cho ký kết với Ngự Thú cấp Lĩnh Chủ cũng không có nghĩa sẽ vô địch, anh nhất định phải nỗ lực huấn luyện, không thể lười biếng.
- Chuyện này là đương nhiên!
Hoàng Á gật đầu thật mạnh.
Chuyện này là thật, hắn tất nhiên sẽ không buông lỏng.
- Thứ hai, anh sẽ bị đẩy ra trước, trở thành anh hùng mới của tập đoàn Nam Thiên. Ở một vài thời điểm đặc thù, anh cần phải dùng danh nghĩa của tập đoàn Nam Thiên chúng ta đi xử lý một chút phiền toái.
Hoàng Á trầm mặc chốc lát rồi gật mạnh đầu.
Muốn đạt được thì cần phải trả giá, đạo lý đơn giản như vậy hắn hiểu được.
- Hi vọng anh đừng để cho ông ngoại tôi thất vọng.
Cao Bằng mỉm cười, chợt quay đầu nhìn về phía Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu đang bị khóa sắt trói lại.
- Ngươi còn nhận ra ta không?
Cao Bằng tiến lên hai bước, để cho Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu có thể thấy rõ bản thân.
Nằm trên mặt đất, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó ánh mắt lập tức trở nên đỏ bừng, phẫn nộ chi chi kêu lên. Nó còn nhớ, ngày đó trong số những người bắt nó có tên này!
- Ngươi đã từng tấn cấp thất bại, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì cả đời này ngươi sẽ bị cố định ở đẳng cấp này.
Cao Bằng nhàn nhạt nói, vỗ vỗ đầu A Ban ở bên cạnh, Cao Bằng để A Ban làm phiên dịch viên.
A Ban nhanh chóng giương nanh múa vuốt làm chó săn phiên dịch, ra vẻ hung thần ác sát.
Đều là loài nhện nên chúng tất nhiên có thể giao lưu.
Nghe xong những lời A Ban phiên dịch, tựa hồ đã chạm đến dây thần kinh mẫn cảm của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu.
Trong mắt nó tràn đầy hung quang, hung dữ âm tàn nhìn chằm chằm Cao Bằng.
Cao Bằng cười nhạt một tiếng,
- Không cần phải nhìn ta như vậy, nếu ngươi muốn tiến hóa thì nhất định phải dựa vào ta, bởi vì chỉ có ta mới có biện pháp làm cho ngươi hoàn thành quá trình tiến hóa.
A Ban nâng chân trước lên hung dữ vỗ vỗ thảm cỏ, cáo mượn oai hùm trừng mắt nhìn Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu.
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu đầu tiên là phẫn nộ, sau đó sửng sốt. Trong mắt nó lấp lánh hồng quang, lộ ra khát vọng và sự tham lam vô tận, sau đó lập tức chi chi đáp lại.
- Chủ nhân, nó nói chỉ cần ngài cho nó hoàn thành tiến hóa thì nó sẽ không ăn ngài, đồng thời tha thứ cho việc ngài bắt nó lúc trước.
Tự thuật xong những lời này, A Ban không thể kìm được sự phẫn nộ,
- Cái con nhện lớn này quá càn rỡ, lại dám nói như vật với chủ nhân ngài. Chủ nhân, để ta thay ngài ăn nó đi!
Cao Bằng khua khua tay, mặt mỉm cười nhìn Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu đang bị trói chặt,
- Xem ra, tiểu thư nhện mỹ lệ này còn không hiểu rõ cục diện trước mắt.
Nghe thấy Cao Bằng nói vậy, A Ban đứng ở một bên hưng phấn chà chà móng vuốt, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.
---------------------------
Dịch : ND
Beta : B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận