Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 785: Con Vịt Vui Vẻ

Chương 785: Con Vịt Vui Vẻ
Lão Tất Phương chậm rãi gật đầu, trên mặt nhìn ra chút gì khác thường.
- Ngươi chờ một lát.
Lão Tất Phương trở lại chỗ sâu trong Hỏa Thần Cốc.
Chốc lát sau, bầu trời phiến khu vực này bị thiêu đốt thành một màu đỏ ửng, từng con đại điểu màu xanh bay lượn trên bầu trời.
Khí thế của từng con đại điểu một chân đều rất cường thịnh.
Thô sơ giản lược nhìn lại không dưới trăm con.
Mỗi một con thấp nhất đều có đẳng cấp Chuẩn Thần đỉnh phong, thậm chí bên trong cũng không có thiếu tồn tại kinh khủng hơn.
Cơ Giới Minh Vương chỉ có thể cảm khái nội tình của mấy tộc đàn Thần thú này thật sâu.
Mỗi một tộc đàn Thần thú đều là một cỗ máy chiến tranh kinh khủng. Ngoại trừ số ít tộc đàn Thần thú, thì đại bộ phận đều có nội tình cực kì khủng bố.
Hiện giờ dị tộc nhìn qua rất phong quang, nhưng bọn họ chiếm cứ chưa tới một phần ba Cửu Thiên. Hai phần ba còn lại là lãnh địa của quái vật, tộc đàn thần thú và thần minh đặc thù.
Những thứ này đều là nội tình của tộc đàn Thần thú. Tuổi thọ của Thần thú rất lâu dài, nếu như đẳng cấp có thể đột phá, tuổi thọ của bọn nó còn có thể tiếp tục tăng trưởng.
Đời đời tương truyền, vô số năm tích lũy tạo ra nội tình của bọn chúng.
Lão Tất Phương vỗ hai cánh bay ở phía trước, hỏa diễm lan ra khắp nơi, ở phần cuối của cánh quấn quanh từng sợi hỏa diễm tạo thành dải lụa.
Lệ-eeee-eezz~!!
Lệ-eeee-eezz~!!
Tiếng hót bén nhọn liên tiếp vang lên, quanh quẩn ở trên bầu trời.
Cơ Giới Minh Vương ngẩng đầu bình tĩnh nói:
- Các ngươi đi theo như vậy... Sẽ bại lộ bọn hắn.
Ở bên trong vô số Tất Phương có một con mập mạp trông rất bắt mắt.
Giống như một trái bóng da bay múa ở trên bầu trời. Trong bầy chim dày đặc đó, Cơ Giới Minh Vương liếc qua liền nhận ra nàng.
Tiểu diễm tranh thủ thời gian gật đầu,
- Đúng đó! Lão tiền bối, chúng ta không nên gióng trống khua chiêng đi qua, bằng không sẽ dễ bại lộ Cao nguyệt nguyệt.
Sắc mặt lão Tất Phương cứng đờ. Tộc Tất Phương chúng ta thật vất vả mới xuất cốc một lần, còn muốn chuẩn bị thể hiện chút uy phong để cho mấy lão gia hỏa của tộc Phượng Hoàng và Chu Tước kia nhìn một chút.
Nhưng mà...
Trong khoảng thời gian này ở chung, lão Tất Phương thật sự rất thích Tiểu Diễm đáng yêu, từ trên người nàng nhìn thấy bóng dáng của nữ nhi đã hi sinh trên chiến trường.
Lão Tất Phương thở dài,
- Được rồi, được rồi!
Sau đó quay đầu hót vang một tiếng. Nghe thấy thanh âm của lão Tất Phương, tất cả Tất Phương trên bầu trời dần dần thu liễm khí tức vào trong cơ thể. Nhưng cho dù như thế thì trên trăm con Tất Phương cường đại đứng cùng một chỗ cũng quá bắt mắt.
Phiến khu vực này bị nhuộm thành màu đỏ như lửa, Hỏa nguyên tố trong không khí đang hoan hô tung tăng như chim sẻ.
Nếu như trên trăm con Tất Phương ở lại một khu vực trong thời gian ngắn, chúng thậm chí có thể biến mảnh sơn mạch đó thành Hỏa Diệm sơn.
Từng luồng từng luồng sóng nhiệt đốt không khí đến vặn vẹo.
Đáy mắt Cơ Giới Minh Vương hiện lên một tia dị sắc. Có thể trực tiếp mệnh lệnh cho nhiều Tất Phương như vậy, địa vị của lão Tất Phương này tại tộc Tất Phương khẳng định không thấp.
- Các ngươi thu liễm khí tức như vậy sao?
Sắc mặt lão Tất Phương trầm xuống.
- Bình thường các ngươi tu luyện thế nào vậy?
- ...
Trên đỉnh núi, Tiểu Hoàng đứng ở sau lưng Cao Bằng, thỉnh thoảng đá vào cục đá dưới chân.
- Cao Bằng, Lưu Quang đưa Ma Huyễn Chi Não đi rồi.
- Làm sao chúng lại quấy ở cùng một chỗ?
- Lưu Quang muốn Ma Huyễn Chi Não cải tạo chiều cao cho nó.
Tiểu Hoàng cười hắc hắc.
- Có lẽ không thể cải tạo được.
Cao Bằng nghĩ tới hạn chế trong năng lực của Ma Huyễn Chi Não. Đầu tiên là thực lực không thể vượt qua nó quá nhiều, tiếp theo là phẩm chất phải thấp hơn nó. Nói cách khác thì Ma Huyễn Chi Não phải đạt tới phẩm chất Vĩnh Hằng, mà phẩm chất của Lưu Quang vẫn tiếp tục duy trì tại phẩm chất Thần Thoại không tiếp tục tăng lên mới được.
Cao Bằng cảm thấy vẫn có chút khó khăn.
- Lưu Quang mang theo Ma Huyễn Chi Não chạy tán loạn khắp nơi, tìm thấy quái vật hệ Tâm Linh liền giết chết lấy ra tinh hạch cho Ma Huyễn Chi Não thôn phệ. Cũng không biết chúng chạy tới đâu rồi.
- Thật sao?
Cao Bằng quay đầu lại, sắc mặt cổ quái.
- Còn có thể là giả sao!
Tiểu Hoàng chậc chậc miệng nói,
- Đúng rồi Cao Bằng, ngươi biết tam nghĩa tử của ta không!
- Ba con vịt nhỏ ngươi nuôi tại Giới Qua Chiến Trường sao?
Cao Bằng nghi hoặc hỏi.
- Hiện tại ta đã không phải Tiểu Hoàng trước kia rồi. Ta là ông chủ Hoàng.
Tiểu Hoàng giương cái cổ vịt lên,
- Việc vặt trong nhà làm sao có thể để ông chủ như ta tự mình xử lý, ta đã giao toàn bộ cho ba nghĩa tử rồi. Dù sao hiện tại tên tuổi của ba anh em Long Hổ Báo bọn chúng cũng lớn.
- Long Hổ Báo?
Cao Bằng buồn bực,
- Không phải là ba con vịt sao? Cái đó có quan hệ gì với Long Hổ Báo.
- Nghe rất uy phong mà...! Vịt Long, vịt Hổ, vịt Báo.
Tiểu Hoàng hưng phấn nói. Ba cái tên này là do nó suy nghĩ thật lâu mới dùng tiền mời người khác đặt cho.
Ba "con vịt" tên Long Hổ Báo. Chung quy Cao Bằng vẫn luôn cảm thấy có chút vi diệu.
Cao Bằng nở nụ cười.
Trông thấy nó vẫn là Tiểu Hoàng quen thuộc đó, Cao Bằng an tâm.
- Hừ! Cao Bằng, ngươi cũng đừng xem thường của ba nghĩa tử của ta, chúng đều xếp hạng trước hai mươi của Thiên Bảng đó.
Thiên Bảng...
Cao Bằng rất muốn nhổ nước bọt.
- Bảng gì?
Cao Bằng vuốt vuốt mi tâm.
- Thiên Bảng!
Tiểu Hoàng ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo giống như một người cha.
- Rốt cuộc vẫn phải tới…
Cao Bằng khóe miệng co giật.
- Cái Thiên Bảng này là chuyện gì xảy ra, tại sao ta chưa từng nghe nói qua.
Cao Bằng mệt mỏi xoa huyệt thái dương.
- Thiên Bảng là do biểu muội của ngươi lập nên, danh sách cũng là do nàng bài danh.
- Ồ, là vậy sao?
Cao Bằng kinh ngạc, không ngờ còn có bổn sự này.
- Ừ…!
Tiểu Hoàng liên tục gật đầu.
Nói xong, Tiểu Hoàng thần thần bí bí tiến lại gần, vụng trộm nói:
- Hai ngày trước ta dạo phố còn nghe thấy có người thảo luận về cái Thiên Bảng này, có người ở sau lưng gọi nàng là ‘Thiên Bảng Chi Mẫu’.
Phốc!
Hình tượng lạnh nhạt Cao Bằng một mực duy trì đột nhiên sụp đổ.
Ha ha ha ha ha!
Cái tên quái quỷ gì đây... Thiên Bảng Chi Mẫu.
Người lấy cái tên này tuyệt đối là một người mà thiên tài phải gọi bằng cụ.
- Đúng rồi... Có lẽ bọn họ sắp đến rồi.
Cao Bằng vuốt vuốt khuôn mặt cười đến cứng ngắc, đột nhiên nhớ tới tới mục đích của mình.
Tiểu Hoàng gãi gãi bờ mông,
- Cao Bằng, ngươi ở đây chờ ai thế...?
- Chờ một con chim mà ngươi muốn.
Cao Bằng nhàn nhạt nói.
- Ta nào có con chim nào muốn gặp. Bây giờ là ai ta cũng không muốn gặp, hiện tại ta rất vui vẻ.
Tiểu Hoàng cười hắc hắc, lấy từ trong quần ra một chiếc kính râm lớn đeo lên, lại từ trong túi quần móc ra một điếu thuốc lá A Ngốc chuyên dụng bỏ vào trong miệng.
Từ khi công ty nó chiếm cổ phần bắt đầu hoạt động, gần đây mỗi ngày nó đều có thu nhập.
Tiểu Hoàng cảm giác mình đã đi lên đỉnh phong nhân sinh.
- Bây giờ ngươi rất vui vẻ...?
Trên bầu trời truyền tới một giọng nói giống như cười mà không phải cười.
Tiểu Hoàng bỗng nhiên giật mình.
Giọng nói rất quen thuộc.
Con vịt nhỏ ngẩng đầu, một thân ảnh quen thuộc từ trên bầu trời giáng xuống.
- Ta đè chết ngươi!
Bịch!
Đỉnh núi chấn động mạnh, bụi mù cuồn cuộn.
Tiểu Hoàng bị dìm ngập ở trong bụi mù.
- Khục khục khục…
Tiếng ho khan đứt quãng truyền ra từ trong bụi mù.
Ngay sau đó, một đạo hỏa trụ xông lên bầu trời.
Cao Bằng âm thầm lắc đầu, yên lặng đi xa.
---------------------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận