Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 419: Huyết Tinh Kim Ti Ma Thảm Yêu

Chương 419: Huyết Tinh Kim Ti Ma Thảm Yêu
Cao Bằng đã sớm biết lúc lạc đà tức giận thì sẽ nhổ nước bọt với người khác, đây là phương thức biểu hiện sự phẫn nộ của lạc đà chúng nó.
Nhưng Cao Bằng vẫn không nghĩ tới cái con lạc đà nhỏ màu vàng này lại đầu sắt đến thế.
Có lẽ có thể cân nhắc lấy cho nó một ngoại hiệu — Tiểu Kim Cương Thiết Đầu Oa.
Lúc nước bọt phun ra đã bị Tiểu Hoàng phát hiện được, mặt mũi Tiểu Hoàng tràn đầy phẫn nộ hung hăng trừng mắt lườm tiểu lạc đà, sau đó ngửa mặt lên trời gào thét, cơ ngực cường tráng điên cuồng nhảy lên, đông đông đông.
Tiểu Hoàng thổi mạnh ra một hơi hóa thành một đạo gió lốc làm cho toàn bộ nước bọt giữa không trung đều quay ngược trở về, dính đầy mặt Trần Khải Luân và lạc đà…
Trần Khải Luân có chút mê mang kinh ngạc nhìn về phía trước, vuốt nước bọt trên mặt, ánh mắt đầy vẻ u oán,
- Biểu ca...
Cao Bằng vui tươi hớn hở cười ha hả, vỗ cái mông đầy cơ bắp của Tiểu Hoàng một cái,
- Tiểu lão đệ, ngươi không biết nhường nhịn người khác một chút sao?
Sắc mặt Tiểu Hoàng như thường, da mặt của nó đã sớm rèn luyện đến mức đao thương bất nhập rồi.
Nhẹ nhàng sờ soạng cái mông của mình một lát, Tiểu Hoàng đi lên trước vỗ vỗ bướu lạc đà của Kim Phong Sa Khâu Minh Đà,
- Tiểu lão đệ, ngươi không phúc hậu gì cả?
- Đây… đây là Khuê gia?
Một thiếu niên hơi mập đeo mắt kính đứng sau lưng Trần Khải Luân kích động đến mức mặt đỏ rần.
Trên đỉnh đầu trụi lủi của Tiểu Hoàng có hình xăm màu lam, hai sợi xích to thô quấn quanh ngực, trên lưng vác hai thanh chiến phủ to lớn, trong mắt tiểu mập mạp tràn đầy tinh quang!
Làm một kẻ yêu thích cosplay thâm niên, ở trong mắt bọn họ thì các loại quái vật sau tai biến quả thật đã trở thành chúa cứu thế.
Cao Bằng gật gật đầu, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn thoáng qua Trần Khải Luân. Trần Khải Luân bị Cao Bằng nhìn chằm chằm có chút sợ hãi.
- Em không định tiếp tục học đại học nữa?
Cao Bằng nhíu mày, hắng giọng một cái,
- Hay là vẫn muốn tiếp tục đi học? Cho dù là niên đại hiện tại thì nắm giữ tri thức cũng là một chuyện vô cùng cần thiết.
- Em đã báo danh ở đại học Du Châu, vào đợt khai giảng sang năm là có thể nhập học. Đến khi đó em chính là học muội của anh rồi ~
Trần Khải Luân ngắt lời Cao Bằng, ngữ khí có chút rầu rĩ không vui,
- Tại sao lại nói giống lão ba của em thế.
- Đại học Du Châu sao?
Cao Bằng sững sờ, đã bao lâu rồi mình chưa đến trường học?
Cao Bằng nhịn không được bắt đầu trầm tư.
Vốn dĩ Cao Bằng học đại học cũng chỉ vì hoàn thành nguyện vọng của cha mẹ, đồng thời cũng hoàn thành một mộng tưởng của bản thân mà thôi.
Bây giờ căn bản không học được bao nhiêu thứ trong trường cả. Hơn nữa trong một năm này số lần bản thân mình đến trường học có thể dùng một bàn tay để đếm, tiếp tục duy trì danh nghạch ở trường là một việc không cần thiết, còn không bằng xin tốt nghiệp sớm một chút.
- Qua một thời gian ngắn anh sẽ xin tốt nghiệp sớm. Học muội, cố lên nhé.
Cao Bằng ném cho biểu muội một ánh mắt khích lệ.
Trần Khải Luân,
- …
Khi về đến nhà biểu muội có vẻ rất hiếu kỳ về tất cả mọi thứ. Tiểu Hoàng, Đại Tử, Tiểu Diễm bọn nó đều hứng chịu sự tò mò của Trần Khải Luân.
Có điều đối với việc không thể gặp được Hài Cốt Bạo Quân thành danh của biểu ca, nàng có hơi tiếc nuối.
- Biểu ca, có phải anh đã giấu bạo quân đi rồi đúng không?
Trần Khải Luân cảm thấy rất tiếc nuối. Ở khu Hoàng Mạc và khu Kim Sa vẫn luôn duy trì thái độ thù địch với quái vật hệ Vong Linh, bởi vì ý chỉ tôn giáo của bọn họ vẫn luôn phản cảm đối với vong linh.
Cho nên ở hai đại khu này nàng dường như chưa từng nhìn thấy quái vật và ngự thú hệ Vong Linh, chỉ cần có loại hình quái vật xuất hiện thì sẽ bị dân bản xứ trực tiếp diệt trừ.
Đi cùng Trần Khải Luân đến đây còn có một người biểu đệ của nàng là Ngải Giác Ngật, chính là cái tên béo ngày đó đi theo phía sau mông Trần Khải Luân.
Năm nay mười bảy tuổi… đang trong độ tuổi ưu thương.
Chỉ có thể nhìn người khác huấn luyện ngự thú, một ngày rồi lại một ngày.
Trông mòn con mắt đến tận năm năm trời.
Các loại sách tranh về ngự thú và sổ tay quái vật đều nắm rõ như lòng bàn tay, còn quen thuộc lai lịch ngự thú của người khác còn hơn cả chủ nhân của chúng nữa. Trong nhà có cất giữ các loại figure quái vật hi hữu, chất đầy cả một bức tường.
Đáng tiếc, ngay cả một con ngự thú yếu nhất cũng không có.
Vì phòng ngừa tiểu tử này không chịu được dụ hoặc vụng trộm dùng tiền đi mua ngự thú, người nhà của hắn đã khống chế nghiêm ngặt mỗi một khoản chi tiêu.
Khoảng thời gian này ông ngoại bôn ba ở thế giới Hắc Vụ, suất lĩnh Lôi Công và Bích Giáp Thủy Tổ Ngạc đi mở mang thương lộ, vài ngày cũng không nhất định sẽ về nhà.
Cho nên tạm thời Cao Bằng ở lại nhà bồi hai vị đệ muội tới từ phương xa này.
- Cao thiếu, ngài tìm tôi sao?
Hoàng Á với khuôn mặt cương nghị nhanh chân đi đến.
Đi theo sau lưng hắn là một con linh mã màu đỏ thẫm.
Đây là ngự thú Phong Diễm Xích Huyết Quân Mã cấp Lĩnh Chủ của Hoàng Á, có hai thuộc tính phong và hỏa, vô cùng thần dị.
- Ừm, khoảng thời gian này đã làm phiền anh rồi.
Cao Bằng gật đầu. Từ khi Cao Bằng điều Hoàng Á đến bộ phận thăm dò tài nguyên thì hắn vẫn luôn cẩn trọng, tất cả những việc được giao đều tận tâm tận lực làm tốt.
Cho nên Cao Bằng vẫn luôn vô cùng tín nhiệm Hoàng Á, đây cũng là trợ thủ đắc lực của hắn.
- Vì thiếu đổng làm việc tự nhiên phải tận tâm tận lực rồi.
Hoàng Á rủ đầu xuống, thần sắc cung kính.
- Ừm.
Cao Bằng gật đầu mỉm cười,
- Bình thường tôi cũng không có ban thưởng cho anh cái gì, tập đoàn có chế độ của tập đoàn, anh chỉ cần làm xong công tác thì sẽ được tập đoàn ban thưởng. Nhưng mà bình thường anh vẫn làm việc cho tôi, cho nên phần thưởng thì vẫn phải có.
Nói xong Cao Bằng vỗ tay một cái. Tiểu Hoàng đứng sau lưng Cao Bằng khom người nhặt một tấm thảm lông màu vàng từ dưới đất lên, thảm lông lớn chừng bảy tám mét vuông, bên trên phủ đầy đường vân đỏ như máu. Đường vân màu đỏ tụ tập cùng một chỗ hóa thành hình dạng con mắt màu đỏ thắm.
- Đây là…
Hoàng Á có chút mộng bức.
- Đây là ngự thú cho anh, chính anh hãy xem thật kỹ.
Cao Bằng bảo Tiểu Hoàng đưa Huyết Tinh Kim Ti Ma Thảm Yêu cho Hoàng Á.
Hoàng Á nhận lấy Huyết Tinh Kim Ti Ma Thảm Yêu, lòng bàn tay trầm xuống.
Trong tay nâng lấy thảm lông màu đỏ lăn trên mặt đất một vòng, sau đó lật lên, đường vân hình con mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Hoàng Á.
Hoàng Á đối mặt với nó hai giây, sau đó bình tĩnh ngẩng đầu lên.
- Đây là quái vật cấp Lĩnh Chủ, nếu như anh thích thì ký kết huyết khế với nó đi.
Cao Bằng gật đầu.
Hoàng Á bỗng giật mình, đồng tử phóng đại.
Đây là quái vật cấp Lĩnh Chủ?
Hẳn là thiếu đổng sẽ không lừa gạt mình, sự bình tĩnh trên mặt Hoàng Á lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
Trầm mặc nửa ngày mới lên tiếng, giọng nói khàn khàn:
- Cám ơn thiếu đổng!
Hàng phục Kim Ti Ma Thảm Yêu để nó vì mình phục vụ cũng không phải chuyện gì khó khăn lắm, Cao Bằng chỉ cần uy bức lợi dụ đã thoải mái đạt được mục đích.
Nắm đấm của Tiểu Hoàng cùng với sự dụ hoặc thăng cấp phẩm chất, gần như không có bất kỳ quái vật nào có thể đào thoát khỏi ma trảo.
Ngải Giác Ngật đang xem tivi ở bên cạnh nghe được cũng trợn mắt há mồm, chẳng lẽ bây giờ đang lưu hành việc đưa ngự thú sao.
Quái vật cấp Lĩnh Chủ qua tay liền đưa như vậy?
Chẳng lẽ đây chính là cách chơi của những người chơi cao cấp sao?
Trong lòng Ngải Giác Ngật đang có cả vạn con thảo nê mã điên cuồng chạy qua, lúc này hắn chỉ muốn ôm chặt lấy cái đùi vàng tráng kiện của người biểu ca này.
Sau khi nghỉ ngơi ba ngày, Cao Bằng cũng không phải là một người có thể ngồi yên một chỗ, ở nhà lãng phí thời gian chưa bao giờ là phong cách của hắn. Sau khi dặn dò biểu đệ biểu muội một phen bèn mang theo Tịch Sư, Bạch Cương Phong Nhận Thú cùng với Tiểu Diễm, Tiểu Thảo, A Xuẩn bước lên hành trình đi về phương bắc.
------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận