Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 549: Bạo Vân Tước

Chương 549: Bạo Vân Tước
Chiến đấu giành thắng lợi nằm trong dự đoán của Cao Bằng, thậm chí là rất nhiều người đã đoán được từ trước. Nếu như Thiên Các Học Phủ bị đánh bại mới thực sự khiến người ta phải lưu ý, Cao Bằng sẽ nghiêm túc xem phần ghi hình trận đấu.
Dù sao năm ngoái Thiên Các Học Phủ đoạt được vị trí thứ tám, trường Bát Trung Du Châu chỉ xếp thứ hai mươi bảy trong cuộc thi đấu toàn quốc năm ngoái. Hai bên hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc.
Bởi vì vừa về, Cao Bằng còn chưa hiểu rõ sắp xếp cụ thể của cuộc thi lần này, nên phải gọi Phó hiệu trưởng tới:
- Tham gia tranh tài lần này lại là năm người bọn họ sao?
Cao Bằng nhìn Phó hiệu trưởng nói.
Trước khi ông ta tới, hắn đã xem qua đoạn ghi hình về trận thi đấu năm trước, trong đó thậm chí có ngự sử cấp Lĩnh Chủ xuất hiện. Những trường học bước vào trước tám đều có ngự sử cấp Lĩnh Chủ, hơn nữa năm ngoái Thiên Các Học Phủ mình cũng có một ngự sử cấp Lĩnh Chủ. Cao Bằng từng gặp người này vào mấy ngày trước, đó chính là Lý Tuấn Tông.
Năm ngoái, thực lực của Thiên Các Học Phủ vốn có hi vọng bước vào tứ cường.
Thực lực của Đại Quan lão sư rất hung bạo mạnh mẽ, mình đồng da sắt, một tay cầm đại quan đao chém yêu trừ ma vô cùng uy lực. Nếu như không phải Thiên Các Học Phủ đã bất hạnh gặp phải trung học Hoa Võ vô địch năm ngoái trong vòng bát cường thì chắc hẳn đã vững vàng bước vào tứ cường.
Hơn nữa, càng đáng tiếc hơn là trong vòng bát cường Đại Quan lão sư không chỉ bị thua, còn bị ngự thú Phạm Mục Kim Cương của Trần Triển Đường, tuyển thủ hạt giống MVP trong đội của trường Hoa Võ mạnh mẽ vặn gãy hai tay, hai chân, đánh thành trọng thương.
Cho dù sau đó có ngự thú trị liệu cũng không thể hoàn toàn khôi phục lại, phần nhiều chính là nội thương, điều này cũng dẫn đến biểu hiện của Đại Quan lão sư trong trận đấu tiếp theo không tốt, bị đối thủ đánh bại, chỉ có thể rơi xuống vị trí thứ tám.
Cao Bằng than thở. Động một cái là ngự thú cấp Lĩnh Chủ, so với bản thân mình năm đó thì mạnh hơn nhiều.
Năm đó, giải thi đấu ở khu Hoa Hạ của mình hình như cũng không có một ngự sử cấp Lĩnh Chủ nào. Bây giờ lại có thể xuất hiện nhiều ngự sử cấp Lĩnh Chủ như vậy, chỉ là một lần năm ngoái đã có gần hai chữ số, khoảng chín con ngự thú cấp Lĩnh Chủ. Cũng không biết năm nay có thể có nhiều hơn không.
Cũng chính vì vậy Cao Bằng mới suy đoán có phải học phủ đang giấu nghề. Bằng không ngay cả một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ cũng không có, vậy trong cuộc thi lần này chính là người qua đường.
Trong trận đấu tiếp sau vẫn phải dựa vào sự tranh đoạt giữa các ngự thú cấp Lĩnh Chủ. Đương nhiên ngự thú cấp Lĩnh Chủ cũng là vương bài của mỗi trường học, càng để lộ sớm thì lại càng dễ dàng bị kẻ địch nhằm vào. Cho nên có ở đây không để lộ ngự thú cấp Lĩnh Chủ, che giấu càng lâu lại càng chiếm quyền chủ động.
- Lần này xuất hiện một học sinh thiên tài, hiệu trưởng ngài cũng đã gặp. Hắn tên là Tào Hoán, ngoại trừ một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ thì còn có một con ngự thú khác là Đại Dương Hoa.
Nghe thầy chủ nhiệm nói, Cao Bằng mới biết được trong trường học còn có học sinh như Tào Hoán.
Tào Hoán là một học sinh có vấn đề rất nghiêm trọng, là cô nhi được chủ nhiệm chiêu sinh của trường học tuyển nhận ở địa khu Tây Tạng. Khi phát hiện ra Tào Hoán thì toàn bộ tiểu căn cứ đã bị quái vật tấn công phá hủy, chủ nhiệm chiêu sinh đưa số người còn lại trong trấn của bọn họ về. Người trưởng thành thì tiến hành ổn định công việc, vị thành niên lại vào trường học tập.
Tào Hoán thừa kế tính tình ngay thẳng của người Tây Tạng, có thù báo thù có ơn báo ơn. Tập đoàn Nam Thiên có ơn với mình, cho nên bình thường cũng không chống đối giáo viên, rất chịu khó học tập. Có lẽ bởi vì đã từng tận mắt nhìn thấy căn cứ bị công phá nên đặc biệt chịu khó huấn luyện ngự thú.
Nhưng đồng thời, tính cách Tào Hoán cũng rất quái gở, không muốn kết bạn. Từ trước đến nay chỉ đi lại một mình, cũng không nói chuyện nhiều.
Tào Hoán của lớp 12 ban 6 được gọi lên văn phòng.
Cao Bằng cũng nhìn thấy học sinh có vấn đề mà thầy chủ nhiệm đã nhắc tới.
Tào Hoán có vóc dáng không cao, mái tóc màu đen được cắt ngang vai, gương mặt đỏ rực nhìn qua như hai đống cao nguyên đỏ chưa tiêu tan.
Trên người mặc đồng phục học sinh, đầu cúi xuống như không muốn nói chuyện với người khác.
- Bạn học Tào Hoán có thể cho tôi xem ngự thú được không?
Cao Bằng không ngờ được Tào Hoán này lại là cô gái duy nhất trong năm người kia.
Cái đầu Tào Hoán len lén nâng lên một chút sau đó lại nhanh chóng cúi xuống.
Giọng nói bé như tiếng muỗi kêu truyền ra. Nếu như không phải Cao Bằng vẫn chú ý, sợ rằng cũng không nghe rõ được.
Bọn họ đi tới ngọn núi phía sau trường, ở đây là khu vực dành riêng cho học sinh của học viện.
Tào Hoán hình như rất quen thuộc với nơi đây.
Ở trên đỉnh núi, Cao Bằng nhìn thấy ngự thú cấp Lĩnh Chủ - Bạo Vân Tước của Tào Hoán.
Nó cao gần năm mét, dáng vẻ mượt mà, nền vàng vân trắng, trên cánh có rất nhiều hoa văn màu trắng.
【Tên quái vật】: Bạo Vân Tước
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 42
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ / Phẩm chất Hoàn Mỹ
【 Thuộc tính quái vật 】:Hệ Vân
【 Năng lực quái vật 】: Thao túng tầng mây Lv1, lông vũ sắt thép Lv1
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Hỏa / Hệ Phong
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Một loại quái vật sinh hoạt ở cao nguyên lạnh giá. Tính cách mạnh mẽ, yêu thích ăn sống con mồi. Thích ăn nhất là Hàn Nguyên Ngân Mao Thử, ghét nhiệt độ cao.
【 Lộ tuyến tấn thăng phẩm chất Thần Thoại 】:1. Thiên Cung Vân Tước, 2. Cửu Thủ Minh Tước, 3. Sư Thú Ngân Hoàng Tước.
Cao Bằng quan sát một lúc, khóe miệng nhếch lên. Con Bạo Vân Tước này lông xù, vừa nhìn là biết xúc cảm khi sờ vào hẳn rất tuyệt.
Hình thể của nó giống như một quả cầu, vừa định thò tay đến hung hăng vò một phen.
Tào Hoán đứng ở bên cạnh khẽ nói:
- Hiệu trưởng, Vân Tước nàng không thích người khác sờ, tính tình không phải rất...
Phần sau nàng cũng không thể nói tiếp được.
Tay Cao Bằng đã đặt ở trên đỉnh đầu của Bạo Vân Tước, tựa như một ngọn núi lớn làm nó không có cách nào nhúc nhích được.
Tào Hoán nhìn tay của Cao Bằng, lại cẩn thận nhìn mặt hắn.
Nàng muốn hỏi hắn làm sao làm được, nhưng tính tình bản thân không thích hỏi nhiều, cho nên lại im lặng xuống.
Cao Bằng đợi một lúc cũng không nghe thấy bạn học này đưa ra vấn đề thì có chút tiếc nuối thu tay lại.
- Ta biết ngươi muốn biết ta làm sao có thể làm được chuyện này. Rất đơn giản, bởi vì ta cũng có một vài ngự thú... Bọn chúng bao giờ cũng thích để ta ôm chúng, sau khi ngươi thường ôm sẽ dần dần quen thôi.
Tào Hoán dường như suy nghĩ tới điều gì:
- Ý của hiệu trưởng ý là muốn bảo ta làm nhiều cho quen tay sao?
- Không phải, ta muốn nói sau này đẳng cấp ngự thú của ngươi cao thì có thể làm được điểm này.
Tào Hoán:
- ...
Lần này Tào Hoán cuối cùng ngẩng đầu nhìn kỹ Cao Bằng một hồi, sau đó khẽ nói:
- Hiệu trưởng... Ta nghe bọn họ nói năm đó ngươi là đệ nhất cao thủ trên trái đất?
Cao Bằng vô cùng kinh ngạc:
- Sao ngươi lại đột nhiên hỏi cái này?
- Ta chỉ nghe bọn họ nói hiệu trưởng ngài rất lợi hại.
Cao Bằng ung dung đáp lại:
- Bình thường thôi. Thật ra chính mình có trình độ thế nào, trong lòng biết là được, phải hiểu nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, nhớ kỹ không thể tự phụ.
Cao Bằng nói xong lại hỏi Tào Hoán:
- Ngươi thích Ma Tước màu nào? Là màu trắng hay là màu đen, hoặc là lông dài màu bạc như đầu sư tử.
Tào Hoán cẩn thận suy nghĩ một hồi, sau đó nghiêm túc trả lời:
- Màu trắng, ta thích màu trắng giống như mây vậy.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận