Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 406: Bạch Kim Chi Thủ Hủy Diệt

Chương 406: Bạch Kim Chi Thủ Hủy Diệt
- Các ngươi không tín nhiệm ta như vậy sao?
Kim Y Giáo Chủ cũng không tức giận, chỉ là trên mặt mang theo một tia bất đắc dĩ.
- Đúng.
- Nếu như biết chúng ta không tín nhiệm ngươi, vậy thì cũng đừng nói nhảm nữa.
- . . .
Được rồi! Kim Y Giáo Chủ gật đầu, dáng vẻ cả người lẫn vật đều vô hại.
Trong nháy mắt lúc hắn gật đầu thì nóc nhà chợt sụp đổ, một đạo kim quang xẹt qua, con nhện ở một bên không kịp kêu thảm đã lập tức biến thành một đống bọt máu.
Bên ngoài thân thể ba tên giáo chủ không phân trước sau đều hiện ra các loại lá chắn nguyên tố.
Bên ngoài cơ thể của Ngân Y Giáo Chủ lóe lên lá chắn hỏa nguyên tố nhưng nháy mắt đã bị ma diệt. Mất đi ngự thú cấp Lĩnh Chủ nên hắn chỉ còn hai ngự thú cấp Thủ Lĩnh, lá chắn nguyên tố do ngự thú cấp Thủ Lĩnh cung cấp tạo ra ở trước mặt ngự thú cấp Lĩnh Chủ cũng không kém bao nhiêu so với một trang giấy.
Bên ngoài cơ thể Hồng Y Giáo Chủ hiện lên một lá chắn Thổ nguyên tố, dưới thuộc tính nguyên tố giống nhau thì lá chắn phòng ngự cũng có mạnh có yếu.
Trong đó, không thể nghi ngờ Thổ nguyên tố chính là kẻ nổi bật về thuộc tính phòng ngự.
Ngự thú Hủ Sinh Địa Long của hắn chỉ bị vây ở bên trong lồng băng, bởi vậy tiêu hao một bộ phận Thổ nguyên tố để ngưng tụ lá chắn cho chủ nhân rất đơn giản.
Bên ngoài thân thể Lam Y Giáo Chủ lóe lên ánh sáng màu lam.
Lam Lân Tứ Tí Thủy Viên đang chạy về phía Lam Y Giáo Chủ thì lòng bàn chân chợt mềm nhũn, nó vốn dĩ đã bị thương nặng giờ lại tiêu hao một bộ phận Thủy nguyên tố. Lòng bàn chân mềm nhũn, Lam Lân Tứ Tí Thủy Viên cắn răng chịu đựng, gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng của chủ nhân, che ngực ra sức chạy về phía đó!
Kim Y Giáo Chủ giơ tay phải lên cao, lòng bàn tay nâng một tấm thảm lông mỏng màu vàng, bên trên thảm lông phủ đầy các loại hoa văn quỷ dị, ở trung tâm ngưng tụ thành hình dạng một con mắt.
Thảm lông màu vàng không gió mà bay, trôi nổi theo gió.
Sau đó hóa thành một tấm áo choàng bao lấy Kim Y Giáo Chủ. Phối hợp với biểu cảm lạnh nhạt tỉnh táo của hắn, nhất thời trông hệt như một vị vương tử Ba Tư cao quý.
- Các ngươi hãy chết đi. Chờ các ngươi chết rồi, ta nhất định sẽ phát dương quang đại Bạch Kim Chi Thủ.
Kim Y Giáo Chủ nói một cách thành khẩn.
Sau đó nhìn về phía Lam Y Giáo Chủ, lá chắn nguyên tố bên ngoài thân thể Lam Y Giáo Chủ càng ngày càng ảm đạm hơn so với người còn lại.
Làm tổn thương mười ngón không bằng đánh gãy một tay.
Mặc dù ở Kim Sa quốc không có câu ngạn ngữ cổ này của Hoa Hạ, nhưng mà vẫn có tư tưởng mang ý tứ tương tự.
Thảm lông màu vàng xoay tròn theo cánh tay Kim Y Giáo Chủ bay ra bao phủ Lam Y Giáo Chủ, tựa như miếng vải đỏ phủ lên đỉnh đầu tân nương.
Lại giống như cự mãng quấn quanh xoay tròn, hung ác vặn vẹo.
Rắc rắc.
Ngón tay lộ ra bên ngoài của Lam Y giáo chợt trở nên cứng ngắc, hai chân đứng thẳng tắp, thân thể không ngừng run rẩy.
Cuối cùng bịch một tiếng ngã lăn trên đất.
Lam Lân Tứ Tí Thủy Viên đang chạy ở trong trấn nhỏ bỗng phát ra tiếng kêu rên, bịch một tiếng ngã lăn ra đất.
Ngự Sử tử vong khiến cho nó như bị sét đánh, đau đớn kịch liệt lan ra toàn thân. Cuối cùng Lam Lân Tứ Tí Thủy Viên ngã trên đất không đứng dậy được nữa.
- Một vị cuối cùng.
Trên mặt Kim Y Giáo Chủ mang theo nụ cười nhìn về phía Hồng Y Giáo Chủ.
- Ầm!
Dư ba chiến đấu ngoài cửa sổ càng ngày càng tiếp cận. Kim Y Giáo Chủ đảo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó thở dài,
- Thật sự quá đáng tiếc, ta sẽ không lãng phí thời gian nữa.
Sau đó đưa một ngón tay ra, thảm lông màu vàng bên cạnh bay lên bao lấy Hồng Y Giáo Chủ rồi điên cuồng xoắn nát.
Vù vù — —
Thảm lông màu vàng đột nhiên co rút lại.
Hồng Y Giáo Chủ bị quấn ở bên trong đã không thấy tăm hơi.
- Lão già này giấu nghề, hắn vẫn còn có thủ đoạn bảo mệnh khác. Năng lực bảo vệ tính mạng của hắn tuyệt đối không phải mấy loại mà hắn đã cho chúng ta biết.
Vẫy tay thu hồi ngự thú, Kim Y Giáo Chủ quay người rời khỏi không chút lưu luyến.
Đi đến cầu thang hắn chợt dừng bước lại, một cái bóng đen cao lớn ở đầu cầu thang đang ngăn cản đường đi của hắn.
- Tìm được ngươi rồi.
A Ngốc khàn khàn nói. Tay phải xách ngược một thanh cốt kiếm còn đang nhỏ máu, tay trái nhẹ nhàng vạch một cái lên vách tường, một mảnh vách tường lớn bị xé vỡ, bụi mù tràn ngập.
. . .
Trong hư không nổi lên một tia gợn sóng. Hàn Sương Tịch Sư nhìn lướt qua phiến không gian kia, ngáp một cái, xung quanh phiến không gian đó bỗng nhiên ngưng tụ ra một tòa lao tù hàn băng.
Hồng Y Giáo Chủ vừa mở to mắt đã nhìn thấy mình bị nhốt ở trong một tòa lao tù hàn băng, biểu cảm sống sót sau tai nạn trên mặt nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Cao Bằng chợt mừng rỡ, tên này còn tự mình chui đầu vào lưới.
Trong lúc Hủ Sinh Địa Long thăng cấp Lĩnh Chủ thì năng lực bảo mệnh mà Hồng Y Giáo Chủ có được là Tử Vong Phù Hộ, khi gặp phải vết thương trí mạng đủ để giết chết hắn thì có thể kích hoạt năng lực khiến hắn truyền tống đến bên cạnh ngự thú mạnh nhất của mình.
Năng lực này có hạn chế về phạm vi truyền tống, chịu ảnh hưởng bởi cường độ linh hồn của hắn.
Có điều khoảng cách truyền tống ít nhất cũng xa đến mấy trăm cây số.
Vừa truyền tống đến đã bị bắt sống, Hồng Y Giáo Chủ tỏ ra rất kiên cường, đặt mông ngồi ngay trên cát, bộ dạng như thể muốn chém giết hay muốn róc thịt thì cứ tùy tiện xử trí.
Nửa tiếng đồng hồ sau, A Ngốc xách một cái khăn lau thảm lông rách rưới màu vàng đi về, một cái tay khác thì xách một người toàn thân đầy máu tươi ném xuống đất.
- Chủ nhân, người này muốn chạy trốn bị ta bắt trở về, đây là ngự thú của hắn.
A Ngốc ném Kim Y Giáo Chủ xuống đất, một cái tay khác vẫn xách một con quái vật nhìn giống như một cái khăn lau màu vàng.
Hồng Y Giáo Chủ bị nhốt ở trong lồng nhìn Kim Y Giáo Chủ không rõ sống chết, đáy lòng cảm giác nói không nên lời. Quả nhiên. . . vẫn không thể chạy trốn.
Nghĩ đến hoàn cảnh hôm nay của mình, không khỏi dâng lên một luồng cảm giác thỏ tử hồ bi.
- Nghe nói Bạch Kim Chi Thủ có tứ đại giáo chủ, ta chỉ nhìn thấy hai người.
Cao Bằng nhíu mày, không phải hai người kia đã chạy trốn đấy chứ?
- Còn hai tên giáo chủ khác đâu?
Cao Bằng hỏi thăm Hồng Y Giáo Chủ bị bắt sống.
- Hết rồi.
Ánh mắt Hồng Y Giáo Chủ tràn đầy phức tạp, sau đó thở dài.
- Hai người khác đã bị hắn giết chết.
Hắn trong miệng Hồng Y Giáo Chủ chính là Kim Y Giáo Chủ không rõ sống chết nằm dưới đất kia.
Không nghĩ tới Bạch Kim Chi Thủ của mình vậy mà lại bại bởi một người.
Sắc mặt Hồng Y Giáo Chủ phức tạp, muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Im lặng ngồi trên mặt đất không nói một lời.
Tiếng la giết trong trấn nhỏ cũng dần dần biến mất, Bạch Cương Phong Nhận Thú nhúng tay vào chiến đấu, chỉ cần ngự thú có ý xông ra là lập tức sẽ lọt vào tập sát của nó. Ngay cả Huyễn Quang Ngân Dực Điệp là cấp Lĩnh Chủ cũng bị miểu sát, mấy con ngự thú nhiều nhất cũng chỉ là cấp Thủ Lĩnh kia căn bản không thể nào chống cự được.
- Tổng bộ Bạch Kim Chi Thủ lại bị hủy diệt như thế sao?
Trong khu Kim Sa, Liên minh chính phủ thông qua vệ tinh quan sát đang chìm trong một mảnh xôn xao.
Thông qua vệ tinh bọn họ thời thời khắc khắc đều đang quan sát cuộc chiến, mặc dù bọn họ không tham dự vào nhưng vẫn tập trung quan sát cặn kẽ.
Vô luận là năng lực khôi phục vong linh của bộ xương khô kia, hay là con thú nhỏ màu trắng đã miểu sát Huyễn Quang Ngân Dực Điệp đều cực kì bất phàm.
Mặc dù thực lực của Hàn Sương Tịch Sư và Tiểu Diễm cũng không yếu, nhưng biểu hiện không mấy nổi bật trong trận chiến này nên không nhận được nhiều sự chú ý.
- Thật lợi hại, không ngờ Bạch Kim Chi Thủ lại bị tiêu diệt như thế.
Một cô gái mặc áo khoác màu vàng tự lẩm bẩm một mình, nhìn Cao Bằng đứng khoanh tay trên màn hình, trong giọng nói hàm chứa sự tôn kính đối với cường giả.
- Người đàn ông tên Cao Bằng này ít nhất cũng có đến năm con ngự thú cấp Lĩnh Chủ!
Một vị tướng quân trong phòng nói với vẻ ngưng trọng.
Lời nói vừa phát ra, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận