Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 98: Sâu Trong Sơn Cốc

Chương 98: Sâu Trong Sơn Cốc
- Trưởng quan, đầu Sâm Cự Mãng biến dị kia đã bị giết chết.
Trước màn hình, một người binh lính nói vào tai nghe.
Không được bao lâu, trưởng quan mặc quân trang màu xanh sẫm đi tới.
Hình ảnh trong màn hình trước mắt là một con cự mãng khổng lồ đang nằm trong rừng cây, trên thân có rất nhiều vết máu loang lổ.
Ở bên cạnh nó có đứng một bộ khô lâu khổng lồ và một thiếu niên mặc áo ngắn tay, bên chân thiếu niên còn nằm một con rết.
- Phát lại hình ảnh vừa rồi.
Trưởng quan ra lệnh.
Binh sĩ ngồi trước màn hình tuân lệnh, nhanh chóng gõ bàn phím.
Hình ảnh chứa trong ổ cứng phát ra, từ lúc Sâm Cự Mãng tập kích đến lúc Hài Cốt Vong Hầu ra sức liều chết chiến đấu, hình ảnh một màn này được tái hiện lại. Bởi vì là camera cho nên không thể thấy được rõ động tác cụ thể, chỉ có thể nhìn ra là đầu khô lâu kia đã thi triển một loại năng lực đặc biệt nào đó.
Sau khi trưởng quan xem xong thì yên lặng gật đầu, nhìn chằm chằm vào hình ảnh Cao Bằng ở bên trong.
- Có thể giết chết Sâm Cự Mãng đột biến thể cự hình, đầu ngự thú này coi như không phải là cấp Thủ Lĩnh, thì chí ít cũng có chiến lực của cấp Thủ Lĩnh.
Ngừng lại một chút,
- Truyền tư liệu của thiếu niên này cho tôi.
Trên đồng hồ ở cổ tay mỗi người đều có hệ thống định vị, thông qua định vị để phân biệt là có thể phân tích ra thân phận của mỗi người.
Chỉ giây lát sau, tư liệu của Cao Bằng đã bị biểu hiện ở trên màn hình.
Trên màn hình là ảnh chụp của Cao Bằng, bên cạnh là sơ yếu lý lịch của hắn.
Tính danh: Cao Bằng
Tuổi tác: 18 tuổi
Giới tính: Nam
Trường đang theo học: Trường trung học phổ thông thứ ba của Trường An.
Bối cảnh gia đình: Tư liệu đã bị mã hóa, quyền hạn không đủ.
Hai hàng lông mày của trưởng quan nhíu lại, cái quyền hạn này chính là quyền hạn tự có áp dụng cho phân bộ trụ sở huấn luyện, quyền hạn được cấp là C. Nếu gia đình bình thường hoặc thậm chí là gia đình tiểu Phú tiểu quý cũng sẽ không có quyền hạn bảo mật.
Dựa theo định nghĩa trước tai biến, chí ít cũng phải là cấp thị trưởng mới có được quyền hạn cấp C, quan lớn cấp tỉnh mới có được quyền hạn cấp B.
Trưởng quan hơi sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới Cao Bằng thế mà lại có quyền hạn bảo mật. Nhưng nếu đã có quyền hạn bảo mật thì xem ra không thể tùy tiện chiêu mộ được, bởi vì loại người có thân phận như thế này trên cơ bản đều có phe phái và thế lực thuộc về mình. Trưởng quan có chút bất đắc dĩ phất tay.
- Trọng điểm chiếu cố một chút đi, tận lực đừng để hắn xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Trưởng quan phân phó một câu liền xoay người rời đi.
. . .
Bởi vì không có mang theo dụng cụ, cho nên Cao Bằng gọi Đại Tử qua.
Dù cho Sâm Cự Mãng đã chết đi nhưng dư uy vẫn còn, Đại Tử vẫn có chút cảnh giác như cũ.
Để cho Đại Tử bò lên trên người Sâm Cự Mãng, sau đó cắt phần đầu của nó. Bình thường thì tinh hạch của quái vật đều tồn tại ở trong đầu, nhưng vẫn có một số nhỏ tinh hạch quái vật tồn tại ở bên trong trái tim.
Đại Tử thận trọng leo lên trên, sau đó mở ra hai chiếc kìm sắc bén ở miệng, tựa như một cái kéo lớn.
Thuận lợi hơn nhiều so với trong tưởng tượng.
Lớp da cứng cỏi của Sâm Cự Mãng cung cấp sức phòng ngự lớn cho nó.
Nhưng đứng trước duệ khí sắc bén thì nó lại lộ ra vẻ bất lực.
Nhẹ nhàng cắt ra, cắt từ đầu đến đuôi.
Phát ra từng tiếng như âm thanh giấy lụa bị xé rách.
Lộ ra phía trong thân thể.
Bên trong không có cái gì, hoàn toàn trống rỗng, Cao Bằng có chút ngạc nhiên.
Thân hình nhìn qua rất sung mãn nhưng kì thực bên trong lại có một phần rất lớn là trống rỗng.
Như thế mới có thể giải thích vì sao Sâm Cự Mãng có thể trườn qua lại trên những ngọn cây của khu rừng, vì sao khi rơi xuống từ trên cao như vậy mà lại không tạo ra một hố sâu trên mặt đất.
Bên trong tất cả đều là từng đầu mạch máu màu nâu xanh cùng loại với dây leo kết nối tất cả các khí quan và nội tạng trong thân thể.
Cuối cùng Cao Bằng cũng tìm thấy được một viên tinh hạch quái vật hệ mộc lớn như viên đậu tằm ở trong đầu của Sâm Cự Mãng.
Trong quá trình này, A Ngốc vẫn một mực yên lặng đứng sau lưng Cao Bằng, trên người phủ thêm một chiếc áo choàng màu đen, hô hấp chậm rãi, vừa rồi sau khi bộc phát quá mức làm cho A Ngốc có vẻ hơi uể oải.
Nói suy yếu thì cũng là hữu danh vô thực, vì dù sao lúc này mới là trạng thái "Bình thường" của A Ngốc.
Trước đó lực lượng của A Ngốc được tăng phúc sau khi trạng thái "Huyết Ti Tâm" được kích hoạt.
Đây là một loại năng lực bị động của Huyết Ti Tâm.
Huyết Ti Tâm có thể tăng phúc lực lượng cho túc chủ, đồng thời còn có được rất nhiều diệu dụng khác, tựa như đưa cho A Ngốc một thanh binh khí, nhưng mà có thể phát huy tác dụng của thanh binh khí này tới trình độ nào, thì phải dựa vào A Ngốc tự mình huấn luyện khai phát.
Huyết Ti Tâm chỉ là bị hủy đi trong thời gian ngắn, nhưng nó vẫn có thể trùng sinh, chỉ là trong khoảng thời gian mất đi Huyết Ti Tâm thì hiệu quả bị động này cũng sẽ mất đi theo.
- Đi thôi.
Cao Bằng mang theo A Ngốc và Đại Tử rời khỏi nơi này, động tĩnh ở đây lớn như thế thì khẳng định sẽ kinh động đến không ít quái vật, nếu như không rời đi thì chắc chắn sẽ đưa tới quái vật khác.
Càng đi sâu vào trong sơn cốc, tia sáng càng yếu ớt, mặt trời trên đỉnh đầu cơ hồ đều bị tầng lá cây rậm rạp che chắn mất.
Nhiệt độ trong không khí tựa hồ cũng thấp xuống không ít, bên trong cảm xúc của A Ngốc truyền đến từng trận cảm giác vui vẻ.
Loại cảm giác râm mát này để nó cảm thấy rất thoải mái dễ chịu.
Cao Bằng liếc mắt nhìn A Ngốc. A Ngốc thuộc hệ Vong Linh, dựa theo phân loại ở Hoa Hạ thì thuộc về quỷ quái, mà mấy loại quỷ quái này thường thích những nơi có âm khí nặng.
Mặc dù ở phòng khách trong nhà nếu không kéo rèm cửa lên cũng rất tối tăm, nhưng đó là phòng khách ở tại khu dân cư, người trong khu dân cư rất nhiều, dương khí tất nhiên cũng tràn đầy.
Các loại trường học thường thích xây dựng ở trên những nơi như nghĩa trang, nghĩa địa. Một nguyên nhân là giá đất ở nghĩa địa tiện nghi, một nguyên nhân khác chính là hi vọng bằng vào dương khí nồng đậm của các học sinh trong trường học trấn áp âm khí.
Trong cơ thể con người tất nhiên có dương khí, hơn nữa dương khí lại cực kì nồng đậm.
Cho nên nơi nhân khẩu dày đặc như khu dân cư nội thành, cơ hồ không có khả năng xuất hiện những nơi có âm khí nặng.
Sâu trong sơn cốc, lâu dài không gặp ánh sáng mặt trời, tất cả ánh nắng cơ hồ đều bị vách đá cao lớn và cây cối che đậy. Tiến đến chỗ sâu nhất trong sơn cốc, có thể trông thấy từng đầu dây leo màu xanh rủ xuống từ trên vách đá.
Nhấc dây leo lên, vách đá màu xanh đen mọc đầy rêu xanh, từ một bên khác của vách đá chảy ra từng dòng nước nhỏ.
Bùn dưới chân rất ướt át, A Ngốc có vẻ rất thích hoàn cảnh xung quanh, thỉnh thoảng chạm vào cây cối, hoa cỏ bốn phía một chút. Khi thì ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng nâng một nắm bùn đất lên.
Bùn đất vụng trộm chạy ra từ các khe hở giữa các ngón tay, A Ngốc ngơ ngác nhìn một màn này.
Cao Bằng thở dài một hơi. Không khí bốn phía rất ướt át và râm mát, khiến người mặc áo ngắn tay như hắn cảm giác được một chút hơi lạnh.
A Ngốc và Đại Tử tựa như hai tiểu hài tử bị nhốt trong phòng lâu ngày đột nhiên được đi ra ngoại thành dạo chơi, hưng phấn chạy tới chạy lui khắp bốn phía.
Chỉ một chút mất tập trung, Cao Bằng đã nhìn thấy A Ngốc vụng trộm ngồi xổm ở một bên ăn đồ vật gì đó, Đại Tử rất nôn nóng ghé vào trên lưng A Ngốc,
- Ta muốn ăn, ta muốn ăn.
Sau khi đến gần Cao Bằng mới nhìn rõ trong miệng A Ngốc đang nhai nuốt thứ gì.
Dù sao A Ngốc cũng không tồn cách nói ăn bị đau bụng, bởi vậy Cao Bằng cũng không ngăn cản nó.
Sau đó hắn nhìn thấy A Ngốc ngắt lấy mấy căn cỏ dại từ mặt đất dưới chân để vào trong miệng, thì cảm thấy có vài phần chua xót.
--------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận