Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 813: Oulu

Chương 813: Oulu
- Chủ nhân…
- Ngươi ở lại đây học tập.
Cao Bằng nói với A Ngốc:
- Đây la cơ duyên của ngươi. Nếu có việc cần, ta sẽ gọi ngươi thông qua Địa Ngục Vô Tướng Thụ.
A Ngốc buông hai tay bên hông, lặng lẽ gật đầu.
- Được!
Cao Bằng tạm biệt Tử Vong Chúa Tể, người sau truyền tống hắn đến thế giới lúc đến.
Cửa ra vào truyền tống vừa vặn ngay trên chóp mũi Vẫn Long Bạo Quân, hơi thở âm lạnh phun lên người Cao Bằng, cánh tay lạnh buốt, thậm chí còn phủ một lớp băng.
Vẫn Long Bạo Quân mơ mơ màng màng mở to mắt:
- Là các ngươi à, để ta đưa các ngươi ra ngoài.
Cao Bằng nghĩ một lát, nói với nó:
- Ngươi có muốn ra ngoài xem không?
- Ra ngoài xem sao?
Vẫn Long mở to hai mắt, không còn vẻ ngủ gật nữa.
Do dự thật lâu nó mới chậm rãi lắc đầu:
- Ta không ra ngoài nữa, đợi ở trong này rất tốt.
Sau đó, dù Cao Bằng có khuyên thế nào Vẫn Long Bạo Quân cũng không chịu theo hắn rời đi.
Xem ra Vẫn Long Bạo Quân đã quyết, Cao Bằng không khuyên nữa.

Rừng rậm đang thiêu đốt, trên trời có một con Bạch Sí Hồ Điệp khổng lồ chiếm cứ thiên không. Hồ Điệp có hai khuôn mặt, lúc này nó đang ở trạng thái đảo ngược.
Cái bụng ngửa lên trên, mặt sau hướng xuống dưới.
Cực quang vô tận từ trong con nhộng bắn ra, rừng rậm bị cực quang đốt cháy thành biển lửa.
Đồng thời, từng sợi tơ lóng lánh ánh bạc trói một Thụ Nhân cực kỳ khổng lồ trong rừng lại.
Thụ Nhân này cao khoảng ngàn mét, trên cành cây mọc đầy u cục như cơ bắp, sức mạnh cuồng bạo va chạm trong không khí phát ra từng đợt sóng khí.
Nhưng lúc này, Thụ Nhân vẫn có ưu thế về sức mạnh lại bị vô số sợi tơ quấn quanh, không thể động đậy.
- Người có tội, hãy nhớ kỹ, người giết ngươi là Song Diện Phệ Tinh Điệp Charles đại nhân.
Trong chớp mắt sợi tơ co lại, ngân quang lóng lánh vẩy khắp trời, phảng phất một bản vũ khúc hoàn mỹ.
Thân thể Thụ Nhân to lớn bị cắt nát thành vô số mảnh nhỏ, bay múa khắp nơi.
Huyết dịch màu xanh lục bắn tung tóe.
Khi Thụ Nhân ngã xống, Thần Hệ một phương lâm vào tuyệt vọng, một loại tín ngưỡng nào đó đã sụp đổ.
- Lực Tôn điện hạ… vẫn lạc.
Ngay khi Lực Tôn vừa vẫn lạc, sau lưng Charles đột nhiên xuất hiện một bóng đen kinh khủng.
Bóng đen như một cơn ác mộng không một tiếng động xuất hiện sau lưng nó.
Các chi to lớn vặn vẹo như đang đau khổ và sợ hãi.
Khủng Hoảng Chi Phối Giả giáng lâm!
Khủng Hoảng Chi Phối Giả vừa giáng lâm, Song Diện Phệ Tinh Điệp lập tức cảm nhận được khí tức bất tường. Khi nó muốn thoát ra thì chẳng biết từ khi nào quanh cơ thể đã bị quấn chặt bởi những cái xúc tu to lớn.
- Kít!
Tiếng kêu đau đớn thống khổ vạch phá không trung.
- Oulu!
Nghiêng bên cạnh có một thân ảnh màu bạch kim giết ra.
Không gian bị một sức mạnh vô hình bao phủ, vạn vật đều chậm dần.
- Ta chờ ngươi ở đây từ lâu rồi.
Khủng Hoảng Chi Phối Giả buông Song Diện Phệ Tinh Điệp ra, thân thể giống như bạch tuộc đột nhiên thay đổi phương hướng, từ chính diện chớp mắt đã đổi thành mặt sau.
Chỉ trong nháy mắt đã nuốt Oulu vào trong bụng.
Không được!
Song Diện Phệ Tinh Điệp kinh sợ không thôi. Oulu là đời sau của đại nhân, tuyệt đối không thể sơ suất.
- Thôn Tinh Phệ Bạo!
Phần bụng nhộng của Song Diện Phệ Tinh Điệp nổ tung.
Phần bụng của Khủng Hoảng Chi Phối Giả phát ra một tiếng vang trầm, hiện ra một đạo không gian ba động.

Phía trước truyền đến không gian ba động ngắn ngủi.
Khi không gian ba động biến mất, tất cả trở nên tĩnh lặng.
Khi Cao Bằng dẫn đám ngự thú chạy đến chỉ thấy một con quái vật nhỏ nằm trong vũng máu.
Nó còn thấp hơn cả Lưu Quang.
Mà hình như trước đó hắn đã từng gặp rồi.
- Nó bị thương nặng.
Cao Bằng nói.
- Ồ, còn là một Thần linh nữa.
Mới đầu các ngự thú khác còn không để ý, nhưng nghe nói đây là một Thần linh thì hai mắt sáng rực lên, nhìn con quái vật nhỏ trong vũng máu bằng một ánh mắt ý vị thâm trường.
- Cao Bằng, nó bị thương nặng như vậy xem ra không sống lâu được đâu, hay chúng ta phân giải nó đi.
Tiểu Hoàng hào hứng nói.
Cao Bằng xem khung số liệu loạn mã của con quái vật này mà đắn đo.
Nhìn qua một chút, tên nhỏ con này lại là một cường giả cấp Loạn Mã.
Cường giả cấp bậc này Cao Bằng không được tiếp xúc nhiều, nhưng chỉ mấy lần đối mặt cũng đủ để hắn hiểu cường giả cấp độ này muốn đánh chết mấy người bọn hắn chỉ cần phẩy tay một cái mà thôi, chẳng tốn bao nhiêu sức. Khung số liệu cho thấy nó đang bị thương, nhưng không biểu hiện rằng nó hoàn toàn mất năng lực hành động.
Nếu có thể phân giải, đương nhiên Cao Bằng sẽ phân giải luôn. Nhưng vấn đề là hình như gia hỏa này vẫn còn năng lực hành động…
Nếu phân giải được một nửa rồi nó tỉnh lại thì chỉ có thể cầu nguyện nữ thần may mắn hôm nay mặc váy ngắn.
Nhưng nếu giả bộ không thấy, cứ thế bỏ đi thì không phải tính cách của Cao Bằng. Rõ ràng một cơ hội tốt như vậy há có thể lãng phí được?
- Từ lần tiếp xúc ấy, ta thấy nó hẳn không phải loại quái vật sát nhân cuồng ma gì, mà thiên tính có vẻ hoạt bát hiếu động. Nếu có thể đưa nó đi… ta cũng có thể coi như là ân nhân cứu mạng của nó.
Cao Bằng sờ sờ cằm.
- Tiểu Hoàng, ngươi cõng nó.
Cao Bằng hạ lệnh.
Tiểu Hoàng cúi người xách ngược mắt cá chân con quái vật như xách một con gà rồi vắt lên vai mình.
Mắt cá chân của nó bị Tiểu Hoàng nắm lấy, đầu cắm xuống đất, vắt vẻo trên vai Tiểu Hoàng như một bao cát.
- Ngươi nhẹ tay một chút…
Khóe mắt Cao Bằng đen dần. Ngươi khiêng người ta như thế, đến lúc người ta tỉnh dậy còn tưởng bọn họ nhân lúc cháy nhà mà hôi của đấy.
- Được rồi, được rồi!
Tiểu Hoàng đổi sang một tư thế khác thoải mái hơn.
- Chủ nhân, hay để ta cõng?
Lưu Quang nhìn thấy mà thèm, nhịn không được lên tiếng.
- Ngươi sao?
Cao Bằng thăm dò một lát rồi từ chối.
Vóc dáng không đủ, nếu để Lưu Quang cõng thì đầu gia hỏa này sẽ chạm xuống đất…
Hắn mang theo Oulu đang hôn mê đi về hướng thế giới Hắc Vụ.
Đi thêm một đoạn, rốt cuộc Oulu đã tỉnh dậy giữa đường.
Hình như vì có Oulu tồn tại nên hư không trở nên nhiễu loạn.
Oulu đổi tư thế, gác hai chân ngồi lên cổ Tiểu Hoàng, nghi hoặc nhìn xung quanh.
- Chào ngươi.
Cao Bằng gật gật đầu với Oulu.
- A, ừ ừ.
Oulu gật đầu, chấn kinh đáp lễ lại với Cao Bằng.
- Là các ngươi đã cứu ta sao?
Oulu nghẹo cổ hỏi.
- Chào các ngươi, ta tên Oulu, rất hân hạnh được biết các ngươi.
Giọng nói của Oulu vang lên trong đáy lòng mọi người.
- Chào ngươi, ta tên Cao Bằng, bọn chúng là ngự thú của ta, cũng là đồng bạn của ta.
Cao Bằng giới thiệu đám Tiểu Hoàng với Oulu.
- Ngự thú sao?
Oulu tò mò hỏi.
Đồng bạn là gì thì nó hiểu, nhưng ngự thú là cái gì thế?
Sau khi được Cao Bằng giải thích một hồi, rốt cuộc nó đã biết quan hệ giữa ngự thú và ngự sử.
Oulu đảo tròng mắt, không biết đang nghĩ gì.
Cuối cùng, nó nói:
- Thương thế của ta còn chưa được khôi phục, ta sẽ đi cùng các ngươi.
- Ngươi không quay về sao?
Cao Bằng suy đoán Oulu hẳn là cao tầng trong Tinh Quần.
- Không quay về! Oulu bị thương, Oulu không cần chiến đấu!
Oulu ngồi trên cổ Tiểu Hoàng đường hoàng đáp.
----------------------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận