Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 493: Lên Men

Chương 493: Lên Men
Từ sau khi tỉnh dậy, Trảm Long Thiên Chương vẫn im lặng trầm mặc, cũng chẳng muốn phản ứng gì với Cao Bằng. Cho dù biết Cao Bằng muốn thu phục mình thì nó cũng không có chút phản ứng, chỉ là từ chối ký huyết khế.
Xem qua có vẻ như nó có ý trường kỳ chiến đấu với Cao Bằng.
Khi ấy Cao Bằng cũng chẳng để tâm lắm, dù thuộc tính của Trảm Long Thiên Chương không tệ, đẳng cấp cũng không thấp, nhưng dưới tay Cao Bằng có không ít ngự thú có phẩm chất tương đương hoặc thậm chí còn cao hơn nó nên cũng không quá để ý.
- Cao Bằng, cuốn sách bìa trắng kia muốn tìm ngươi.
A Xuẩn ôm một bình nước trái cây từ đằng xa bay tới chậm rãi nói.
Nói xong câu đó, nó lại chậm rãi bay đi.
Hiện giờ Cao Bằng đang ở trong nhà, chuẩn bị xử lý việc có thể sắp sửa phải đối mặt. Khi nghe thấy A Xuẩn nhắn như vậy thì hơi sửng sốt, sau đó mặc áo khoác thu dọn một chút rồi đi ra ngoài.
Vừa rồi Cao Bằng vẫn nghĩ về một việc. Nếu lúc trước hắn không đem Trảm Long Thiên Chương và Thần Nữ Thạch đi, có phải Hắc Thủy Yểm Long kia sẽ không xuất hiện hay không?
Khi ấy hắn cũng không có nhiều thời gian nên không kịp nghĩ nhiều như vậy, nhưng giờ đáy lòng hắn trĩu nặng như bị một tảng đá lớn đè ép.
Trong một gian phòng được xây đặc biệt dưới lòng đất, Cao Bằng gặp Trảm Long Thiên Chương.
Trảm Long Thiên Chương lẳng lặng trôi nổi trong hư không, tinh thần ba động đảo qua:
- Ta đã nhận ra khí tức của con hắc long kia. Con hắc long kia là ác long, tốt nhất là đừng tiếp xúc nhiều với nó.
Cao Bằng nhìn nó chằm chằm:
- Ta có chuyện muốn hỏi ngươi. Các ngươi ở tại Vu Hạp là để phong ấn con hắc long kia sao?
Trảm Long Thiên Chương hơi nghi hoặc.
Trang sách mở ra, nó lại nhắm mắt rồi hỏi:
- Ngươi muốn đối phó với con hắc long kia sao? Đừng hoang tưởng nữa, thực lực hiện tại của ngươi không làm được đâu. Con hắc long kia biết bay, con cua lớn của ngươi không giết được con hắc long kia. Nếu không giết được nó, nó sẽ ăn ngươi đấy.
- Không phải, ta chỉ muốn hỏi ngươi. Nếu ta không mang các ngươi từ Vu Hạp đi, có phải Hắc Long sẽ không xuất hiện không?
Cao Bằng hơi run giọng, hít sâu hai hơi mới vững giọng.
Dường như Trảm Long Thiên Chương đã hiểu ra chuyện gì đó, trầm mặc một lát rồi nói:
- Thực ra Hắc Long đã có dấu hiệu khôi phục từ trước. Năm ấy, người đàn ông kia cũng chỉ đánh nó bị thương nặng chứ không giết được nó. Dù ta không bị mang đi nó cũng sẽ khôi phục, chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi.
- Năm ấy khi đối phó với con hắc long này, ta cũng chỉ có tác dụng hiệp trợ, thực sự đánh trọng thương hắc long là một ngự thú khác. Cho nên nếu ngươi muốn ta giết chết con hắc long kia thì ngươi đã nghĩ nhiều rồi.
Trảm Long Thiên Chương bình tĩnh nói:
- Nhưng đề nghị ngươi vẫn phải giữ khoảng cách với nó một chút. Thời đại của chúng ta nó đã ăn thịt rất nhiều người, còn nhấc lên hồng thủy rất lớn, là một hung thú tiếng tăm lừng lẫy.
- Nó chết rồi.
Trảm Long Thiên Chương:
- ???
- Bị ngự thú của ta đánh chết, thi thể đang ở bên ngoài.
Trảm Long Thiên Chương vừa đi vừa lật lật trang sách, lật từ đầu sách đến cuối sách, lại lật từ cuối lên đầu.
- Năm xưa các ngươi không thể giết con Hắc Long này? Nó mạnh như vậy sao?
Nghe Cao Bằng hỏi với vẻ nghi ngờ như vậy, Trảm Long Thiên Chương hỏi lại:
- Có thể giết nó, làm sao lại không thể giết chứ? Khi ấy đã chém được đầu nó rồi, chỉ cần tiêu diệt hồn phách của nó là xong. Nhưng mà người đàn ông kia nói muốn trấn áp nó xuống dưới chân núi, dùng con rồng này trấn áp quốc vận, vì thế nó mới kéo được hơi tàn tới tận bây giờ.
Sau đó, Trảm Long Thiên Chương vẫn không nhịn được tò mò hỏi:
- Rốt cuộc ngươi giết nó thế nào?
Cao Bằng mỉm cười trả lời:
- Ngươi ăn bánh ngọt bao giờ chưa? Dùng thìa lấy thật nhẹ, xúc thật nhẹ, moi hết linh hồn trong đầu nó ra là được.
Trảm Long Thiên Chương run lập cập, dù nó chưa từng nghe nói về bánh ngọt nhưng chắc không phải thứ tốt lành gì.
- Ngươi có muốn làm ngự thú của ta không?
Cao Bằng lại hỏi Trảm Long Thiên Chương.
Khi biết Cao Bằng đã giết hắc long, thái độ của Trảm Long Thiên Chương đối với hắn có thay đổi một chút, nhưng vẫn chưa đồng ý ngay:
- Cái đó ta cần thêm một chút thời gian để suy nghĩ.
- Trên đời này, chuyện bi thảm nhất là ngươi mang kỹ thuật đồ long nhưng không có long cho ngươi giết.
Cao Bằng dần dần hướng dẫn.
- Nhưng mà… ta nghe nói ngươi thích lừa gạt quái vật.
Trảm Long Thiên Chương vẫn hơi chần chừ.
Cao Bằng trừng mắt không thể tin nổi, hỏi lại:
- Ta lừa quái vật lúc nào?
Trảm Long Thiên Chương sáng lên lập lòe.
- Ta nghe nói lúc trước ngươi có hứa sẽ khiến cho một quái vật cao lớn hơn… sau đó hình như nó còn lùn đi….
- ???
Cao Bằng sắp hôn mê. Kẻ đáng chém ngàn đao nào đã lan truyền tin này ra ngoài thế?
Nhưng chuyện này đúng là hắn sai, Cao Bằng xấu hổ ho khan một tiếng:
- Đó là chuyện ngoài ý muốn, ta cũng không ngờ càng tiến hóa thì lại càng thấp đi… Nhưng nó mạnh hơn mà! Nó tiến hóa thành ngự thú cao cấp hơn, có phải không? Nếu hỏi ngươi lựa chọn được thăng lên phẩm chất Thần Thoại đổi lại sẽ thấp đi 10cm, ngươi sẽ đồng ý đúng không?
Trảm Long Thiên Chương vui mừng hỏi:
- Khi nào ngươi sẽ thăng cấp cho ta?
Cao Bằng cười bao dung:
- Sẽ có cơ hội.
Lưu Quang đang cắt thịt trên lưng rồng hắt xì một cái, lưỡi đao trượt đi, miếng thịt trong tay mới đầu chỉ 5 cân chớp mắt đã biến thành 8 cân.
Ông Lưu bưng bồn rửa mặt bằng nhựa mặc quần đi biển hớn hở khen:
- Tiểu Lưu Quang thật ngoan, sau này ông sẽ mua thêm đồ ăn cho ngươi, ăn nhiều mới cao lớn.
Ký xong huyết khế, cuốn sách bìa trắng trôi nổi đi theo sau lưng Cao Bằng rời khỏi tầng hầm.
- Ngươi là cuốn sách bìa trắng, sau này ta sẽ gọi ngươi là Bạch Bì.
Cao Bằng chọn một cái tên dễ nghe cho Trảm Long Thiên Chương.
Trảm Long Thiên Chương không đọc sách, cảm thấy cái tên này cũng được.
Lúc này, việc căn cứ Vu Hạp bị hủy đã lên men.
Nói một cách chính xác là tin tức đã bạo phát truyền đi.
Chỉ trong vòng mấy canh giờ ngắn ngủi tin tức này đã truyền khắp khu Hoa Hạ, sau đó tiếp tục truyền ra ngoài.
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng!
Việc một căn cứ thành phố bị hủy không phải chưa từng xảy ra, huống chi khu căn cứ Vu Hạp cũng không phải căn cứ lớn, chỉ là một căn cứ cỡ trung bình nhỏ mà thôi. Chuyện đó cũng là nhờ vào nhân khẩu khu Hoa Hạ đông đúc mới được như thế.
Nguyên nhân chủ yếu là không có một người sống nào từ căn cứ Vu Hạp chạy ra, toàn bộ chết!
Năng lực miểu sát linh hồn trong phạm vi khống chế của Hắc Thủy Yểm Long rất khủng bố, tấn công linh hồn vốn là loại thuộc tính không giảng đạo lý nhất.
Bởi vì có rất nhiều sinh vật không có lực phòng ngự linh hồn đủ mạnh, cũng không có thủ đoạn phòng ngự với các đòn tấn công linh hồn. Cho nên khi phải đối mặt với một đòn tấn công linh hồn vượt xa khỏi khả năng chịu đựng, chúng chỉ có một kết quả là bị đánh chết ngay lập tức.
Đương nhiên, dù nguyên nhân là gì thì sự thật cũng đã xảy ra.
Sự kiện toàn căn cứ Vu Hạp bị diệt đã bắt đầu lên men, đồng thời gây nên khủng hoảng cực lớn trong lòng dân chúng ở các căn cứ xung quanh.
Có người lo lắng tai nạn này tuy không xảy ra ở chỗ mình, nhưng thế giới càng ngày càng nguy hiểm, hôm nay là căn cứ Vu Hạp, không biết ngày mai có phải chỗ mình không nữa.
Mục bình luận ở các diễn đàn, các trang web lớn đều nổ tung. Mọi người đều điên cuồng gửi bình luận.
Phố lớn ngõ nhỏ, công ty tập đoàn, ở nơi công cộng, người người đều bất an sợ hãi, lớn tiếng bàn luận, thấp giọng thì thầm. Tựa như chỉ có làm vậy mới có thể xua tan đi nỗi bất an và sợ hãi trong lòng họ.
Khi biết tin, Liên minh chính phủ thế giới lập tức nhanh chóng hạ lệnh khóa bình luận trên các diễn đàn lớn, đồng thời xóa bỏ các tin tức có ý định hướng dư luận.
Dưới vỏ bọc yên tĩnh, thế giới ẩn giấu mạch nước ngầm mãnh liệt.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận