Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 517: Tất Phương Khu Hồn

Chương 517: Tất Phương Khu Hồn
Dấu vết màu trắng dần dần biến mất, dần dần trở nên nhạt nhòa.
Cũng chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn khép lại.
Tịch Sư chuyển động ý niệm, bằng vào công kích của mình tuyệt đối không cách nào công phá phòng ngự của nó, thực lực của con cua này cũng không kém bao nhiêu so với mình ở thời kỳ đỉnh phong.
Hiện tại mặc dù nó đạt đến Vương cấp đỉnh phong, nhưng so với Hoàng cấp vẫn còn chênh lệch một cấp độ lớn.
Dù cho kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng dù sao kinh nghiệm cũng chỉ là kinh nghiệm. Huống chi Liệt Diễm Bá Vương Giải cũng không phải không có chút kinh nghiệm chiến đấu nào.
Hỏa diễm táo bạo lượn lờ quấn quanh Liệt Diễm Bá Vương Giải, liệt diễm cuồng bạo cháy lan ra, hạt cát trong sa mạc bị liệt diễm nướng đến đỏ bừng.
Rốt cuộc Cao Bằng cũng biết sa mạc này từ đâu mà ra, quanh năm bị một con Liệt Diễm Bá Vương Giải tính tình nóng nảy này thiêu đốt, dinh dưỡng và lượng nước bên trong thổ nhưỡng bị sấy khô, cuối cùng cái phương viên hơn mười dặm này đều hóa thành hoang mạc.
Đôi càng lớn tức giận giương ra, hỏa diễm quấn quanh ở xung quanh cặp càng hóa thành hỏa long quyển, hỏa long quyển cuồng bạo nuốt chửng tứ phương.
Một cái hỏa xà phun ra nuốt vào ở giữa càng cua, biển lửa hàng lâm ở hai bên trái phải thân thể.
Cồn cát diễn hóa thành biển lửa, đôi càng lớn của Liệt Diễm Bá Vương Giải trong biển lửa vừa dữ tợn lại bá đạo, giống như hai cái đại chùy đỏ rực giơ cao.
Ầm ầm!
Đôi càng khép lại thành chùy, Hỏa nguyên tố táo bạo sôi trào, trong thoáng chốc bầu trời đều bị hai chùy này đánh nổ.
Song chùy hóa thành hồng quang với tốc độ cực nhanh. Hàn Sương Tịch Sư chỉ thấy kình phong lấp lóe quanh thân, không khí bị áp súc, một cỗ cảm giác cực kì áp bách mãnh liệt đập vào mặt, điên cuồng đè ép không gian xung quanh.
Hàn Sương Tịch Sư gầm nhẹ, từng tầng từng tầng băng thuẫn liên tiếp ngưng tụ chặn ở phía trước song chùy.
Nhưng nháy mắt khi tiếp xúc đến đôi chùy này thì ngay cả một giây cũng không thể ngăn cản, chỉ trong sát na tiếp xúc toàn bộ đều rắc rắc vỡ thành mảnh nhỏ.
Nhấc lên gió mạnh lôi kéo thân thể Hàn Sương Tịch Sư vào bên trong, một luồng lực hút cực mạnh truyền đến trên thân thể Hàn Sương Tịch Sư, muốn đem nó hút qua.
Mắt thấy Tịch Sư lâm vào hiểm cảnh, thân hình Lưu Quang bạo khởi. Vóc dáng nho nhỏ dán chặt lấy cồn cát nhanh chóng di động, ở trong mắt nó cái con cua lớn này bị từng sợi hồng tuyến chia cắt. Vị trí một sợi hồng tuyến trong đó đang ở trên đầu khớp chân nối liền với thân thể của Liệt Diễm Bá Vương Giải.
Thả người nhảy lên giơ đao chém xuống.
Lưỡi đao vạch phá da, tựa như dao nóng cắt mỡ bò xé nát xác ngoài, chiều dài lưỡi đao đúng lúc đâm qua lớp vỏ của nó.
Hồng mang lóe lên liền biến mất, lực lượng vô hình theo vết thương xâm nhập vào trong.
Vốn Liệt Diễm Bá Vương Giải đang yên tĩnh đứng ở trên mặt đất bỗng khẽ cong người, phía bên trái hơi lệch một chút.
Cũng chỉ có một chút như vậy.
Nhưng vừa đúng lúc góc độ này đã khiến điểm rơi của song chùy phát sinh sai lầm vài mét.
Hướng sang bên cạnh xoay một cái, cự chùy rơi xuống sát thân thể Hàn Sương Tịch Sư.
Ầm ! ! !
Một tòa cồn cát bị nện sập hơn phân nửa.
Càng chùy rơi vào bên trong hố cát, cát chảy tựa như muốn nuốt chửng càng chùy.
Dùng sức rút càng chùy ra, từng luồng từng luồng cát chảy đặc dính như tơ bám ở trên càng chùy.
Lưu Quang chém ra một đao này xong lập tức trốn xa mười dặm, núp ở phía xa vụng trộm quan sát chiến cuộc.
Hàn Sương Tịch Sư lui về sau. Mặc dù một chùy vừa rồi không trực tiếp đánh trúng nó, nhưng hỏa diễm kèm theo vẫn đốt cháy lông nó. Lông trắng trên trán, trước ngực và trên móng vuốt bị nướng đến cháy đen.
Còn chưa kịp đau lòng vì bộ lông trắng của mình, Liệt Diễm Bá Vương Giải gặp tập kích đã phẫn nộ xông tới.
Hai cái càng lớn diễu võ giương oai giơ lên cao tựa như hai tấm chắn, đây cũng là vũ khí cứng rắn nhất của nó.
Một tiếng thở dài từ phía sau truyền đến, Tiểu Hoàng với thể tích đã tăng trưởng rất nhiều mang theo sắc mặt âm trầm xông lên trước ngăn cản Liệt Diễm Bá Vương Giải.
Hiện tại chiều cao của Tiểu Hoàng đã vượt qua Liệt Diễm Bá Vương Giải. Liệt Diễm Bá Vương Giải không còn kịp suy tư vì sao lại đột nhiên nhiều thêm một đối thủ to con như vậy nữa.
Cự chùy đập xuống, Tiểu Hoàng vững vàng tiếp được.
Đồng tử của Liệt Diễm Bá Vương Giải co lại. Nó chỉ cảm thấy cặp càng của mình rơi xuống dường như đụng vào một tầng nham thạch cứng rắn.
Bàn tay nắm càng lớn, gai nhọn nhỏ bé trên càng đâm rách lòng bàn tay Tiểu Hoàng. Máu tươi theo cổ tay nhỏ xuống, trên mặt Tiểu Hoàng hiện lên một tia mỉm cười âm hiểm.
- Hôm nay Tiểu Hoàng gia gia sẽ dạy ngươi làm một quái vật hợp cách như thế nào.
Lúc này Tiểu Hoàng xoay người cưỡi lên lưng Liệt Diễm Bá Vương Giải, trong nháy mắt nó cảm thấy mông tê rần.
Trên lưng Bá Vương Giải mọc ra rất nhiều móc câu gai nhọn rậm rạp chằng chịt, Tiểu Hoàng cũng không chú ý tới. Nhưng vừa đặt mông ngồi lên lại là tình thế khó xử, cuối cùng chỉ có thể cắn răng hung hăng đánh lên đầu Liệt Diễm Bá Vương Giải.
Hỏa diễm bên ngoài cơ thể Liệt Diễm Bá Vương Giải ngược lại cũng chưa tạo thành tổn thương gì với Tiểu Hoàng, bởi vì đẳng cấp những ngọn lửa này không cao. Hơn nữa đều là hỏa diễm bình thường, đốt ở trên người Tiểu Hoàng chỉ khiến cho nó phát động hiệu quả bị động càng nhanh hơn mà thôi.
Tiểu Hoàng và Liệt Diễm Bá Vương Giải dây dưa thành một đoàn.
Chung quy lực lượng và cường độ nhục thân của Liệt Diễm Bá Vương Giải cao hơn một bậc, đặt Tiểu Hoàng ở dưới thân, càng lớn kẹp lấy cánh tay Tiểu Hoàng hung hăng kéo ra.
Tiểu Hoàng chỉ cảm thấy cánh tay của mình như muốn đứt rời, lực lượng khủng bố làm cho cánh tay của nó vô cùng đau đớn.
Dưới cơn đau Tiểu Hoàng bắt được càng của Liệt Diễm Bá Vương Giải, chiếc càng đỏ tươi còn cứng rắn hơn cả hợp kim.
- Tên trọc!
Tiểu Diễm kinh sợ không thôi.
Mỏ chim hé mở, từ trong cổ họng phát ra một tiếng hót vang bén nhọn.
- U!
Tiếng hót trong trẻo vang thấu linh hồn, linh hồn của tất cả sinh vật xung quanh ầm vang tại chỗ.
Tất Phương — — khu hồn!
Mặc dù đạo âm thanh bén nhọn này vang vọng trong đầu tất cả sinh vật có mặt tại đó, nhưng cũng không phải đều tạo thành tổn thương đối với tất cả sinh vật.
Ví dụ như Cao Bằng cũng chỉ cảm thấy âm thanh này rất chói tai mà thôi.
Nhưng đạo âm thanh này ở trong đầu Liệt Diễm Bá Vương Giải thì tựa như một cây gai đâm sâu vào trong linh hồn nó.
Đau đớn mãnh liệt khiến động tác của nó cứng đờ.
Tiểu Hoàng nhân cơ hội này chạy thoát.
Đáy lòng kinh nghi bất định. Con cua lớn này thật khỏe, ta vậy mà không phải là đối thủ của nó.
Điểm sáng màu trắng tràn ngập trên chiến trường dung nhập vào trong vết thương của Tiểu Hoàng, vết thương dừng chảy máu đồng thời bắt đầu khép lại.
Thế nhưng không sao. Hiện tại ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng chờ một lát ngươi sẽ không phải là đối thủ của ta.
Tiểu Hoàng xoay cổ một vòng, gân cốt đùng đùng nổ vang.
Chỉnh đốn một lát liền tiếp tục một mạch xông lên điên cuồng chém giết.
Rầm rầm rầm!
Dưới sự giúp đỡ của A Ngốc, cuối cùng trận chiến đấu này kết thúc hữu kinh vô hiểm.
Chiều cao của Tiểu Hoàng đã bành trướng đến năm mươi mét, Tiểu Diễm còn chưa cao tới mu bàn chân nó.
Trên người phủ đầy vết thương lít nha lít nhít. Những vết thương này giống như bị vật bén nhọn gì đó đâm xuyên qua, vết thương đã kết vảy, nhìn qua có hơi thê thảm.
Trên thực tế cũng xác thực mạo hiểm, nhiều lần đều nhờ có A Ngốc và ngự thú khác hỗ trợ mới khiến cho Tiểu Hoàng kiên trì được.
Thi thể chết không nhắm mắt của Liệt Diễm Bá Vương Giải nằm trong sa mạc, hai mắt vô thần, hơi ấm còn trên thi thể vẫn còn chưa tan.
Giáp xác đỏ rực như lửa phá tan thành mảnh nhỏ, chân đốt đều bị kéo đứt, vỏ giáp ở phần bụng có một vòng vết rạn hình mạng nhện, gạch cua màu vàng từ vết thương tràn ra.
- Phân giải thi thể, xem có thể phân giải ra vật gì tốt hay không?
Cao Bằng mang theo vẻ mong đợi nói. Hắn cảm giác bây giờ giống như đang mở rương bảo vật, trước khi còn chưa phân giải ra thì hoàn toàn sẽ không biết có được thứ gì.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận