Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 684: Chấm Dứt Đi

Chương 684: Chấm Dứt Đi
Cao Bằng đột nhiên giật mình bừng tỉnh, thân thể của hắn xuất hiện cảnh báo nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.
Trong nháy mắt Cao Bằng lập tức phát ra ý niệm trong đầu.
Dung hợp, lựa chọn đối tượng.
Thân thể Cao Bằng hóa thành tàn ảnh biến mất ở chỗ cũ, sau một khắc, một cây trường thương sắc bén xuyên phá qua tàn ảnh Cao Bằng, tại vị trí gáy hắn lưu lại một lỗ tròn lớn như cái bát.
Bàn Đại Hải chuyển động con mắt, đáy mắt hiện lên một tia hung lệ.
Giống như một con chó bị chọc giận.
Nhe răng trợn mắt.
A Xuẩn cũng đồng thời bị Cao Bằng thu vào Ngự Thú không gian.
Một thanh trường thương giống như chiếc roi mang theo thế lôi đình vạn quân quật vào bên mặt Bàn Đại Hải.
Phanh! ! !
Phảng phất hỏa dược nổ tung, bên má Bàn Đại Hải bị đánh đến da tróc thịt bong, huyết nhục bay tán loạn.
Vây cá ở vị trí này đều bị cây roi đánh nát.
Ahhh, đau quá!
Cao Bằng và Ngự Thú được lựa chọn hợp thể, cũng tự nhiên cảm nhận được sự đau đớn từ Ngự Thú.
Lúc này Cao Bằng chỉ cảm thấy gò má trái của mình giống như bị một thanh côn sắt vừa thô vừa lớn đập nát.
Ý thức Cao Bằng trong nháy mắt bị đánh cho mơ màng. Nhưng Cao Bằng bị đánh đến mộng, Bàn Đại Hải lại không có bị đánh mộng.
Mượn quán tính từ luồng lực này bay vụt đi giống như quả bóng da, rơi vào trước mặt Chuẩn Thần tri chu hệ m Ảnh,
Chuẩn Thần Tri Chu hệ Âm Ảnh phản ứng nhanh chóng, bốn chiếc chân nhện giống như trường thương mãnh liệt đâm ra, tạo thành ảo ảnh đầy trời. Chẳng biết lúc nào lòng bàn chân lặng yên không một tiếng động hóa thành một bóng ma mờ ảo, gai nhọn màu đen điên cuồng phóng ra từ bên trong m Ảnh, bốn nhện trảo nâng cao rồi rơi xuống giống như trường thương nổ bắn ra.
- Âm Ảnh Kinh Cức Chi Sâm.
Đại Bàn Hải giống như quả bóng da bị m Ảnh đâm vào làm máu tươi chảy đầm đìa, trên người lộ ra vô số lỗ máu.
Bàn Đại Hải tuy rằng đã đem hết toàn lực thúc đẩy Thủy nguyên tố trong không khí ngưng tụ thành áo giáp bảo vệ ở bên ngoài thân thể, nhưng mà đối mặt với loại chiêu thức mạnh mẽ của tồn tại đồng cấp, vẫn là không thể tránh né trở thành một trái hồ lô bị đâm liên tục.
Bên kia Chuẩn Thần Hệ Thủy mặc dù chưa xuất thủ, nhưng mà cái miệng há mở, một đạo thủy nhận được áp súc xoay tròn cực nhanh. Thủy nhận bị nó áp súc lại còn cứng rắn hơn nhiều so với kim loại, Thủy nguyên tố âm hàn mang theo nhiệt độ cực thấp, lúc tiếp xúc với địch nhân sẽ lập tức đóng băng chúng lại, sau đó thủy nhận xoay tròn có thể xé tan địch nhân đang bị đông cứng thành bột phấn.
Nó đang trong quá trình tụ lực, chờ đợi đến lúc Bàn Đại Hải lộ ra nhược điểm sẽ phát động nhất kích tất sát.
Đại Bàn Hải giống như quả bóng da bị đạp đá tới tấp, con mắt híp lại, nước chảy bèo trôi, tùy ý để vô số m Ảnh gai nhọn kia đâm thủng thân thể nó. Chỉ khi nào Chuẩn Thần tri chu hệ Âm Ảnh đâm móng vuốt xuống mới dùng sức cuộn người tránh né.
Dường như quá yếu rồi.
Khóe mắt Minh Ngọc Thiên Tôn Thú lộ ra một tia cảnh giác, đang muốn nhắc nhở,
Đúng lúc Đại Bàn Hải lăn đến trước mắt Chuẩn Thần hệ m Ảnh, nó đột nhiên bạo khởi!
- Rống! ! !
Chiếc miệng lớn khủng bố đen ngòm còn cực đoan hơn cả m Ảnh, muốn thôn phệ tất cả mọi thứ.
Cát bay đá chạy, cây cối bị hấp lực uốn cong bẻ gãy, ngay cả tảng đá trên mặt đất cũng bay vào trong miệng.
Hổ không phát uy, ngươi cho rằng ta chính là mèo bệnh sao!
Chuẩn Thần Hệ Thủy ở phía sau bị Bàn Đại Hải quất đuôi đánh bay, xương cốt không biết đứt gãy bao nhiêu cái, đâm sầm vào trên một ngọn núi phía xa. Sơn phong đột nhiên chấn động, chỗ sườn núi tràn ngập bụi mù, một cái khe nứt theo sườn núi kéo dài về phía trước, chia tách cả ngọn núi thành hai nửa.
Trong mắt Chuẩn Thần tri chu hệ m Ảnh, cá mè hoa trước mắt đột nhiên bạo khởi, cái miệng đã hóa thành một lỗ đen tối om.
Chuẩn Thần tri chu hệ Âm Ảnh sợ tới mức hồn phi phách tán.
Nó cảm nhận được khí tức pháp tắc, gia hỏa này có thần khí!
Trên mặt đất, đất đá liên tiếp bị nứt nẻ phá toái rồi phóng lên trời bay vào bên trong chiếc miệng khổng lồ, đến ngay cả Chuẩn Thần tri chu hệ Âm Ảnh không kịp đề phòng cũng bị một ngụm nuốt mất hồn luân.
- Chết!
Hơi nghiêng về phía sau, Minh Ngọc Thiên Tôn Thú hét to, sau hai giây tụ lực cánh tay phải đột nhiên ném ra một đạo cầu vồng màu bạch kim.
Lúc này, toàn thân Cao Bằng và Bàn Đại Hải cảm nhận được uy hiếp tử vong.
Tựa như một người quỳ trên mặt đất trơ mắt nhìn một kẻ điên đứng trước mắt cầm lấy dao phay điên cuồng chặt xuống.
Đông đông đông đông đông.
Trái tim Bàn Đại Hải thoáng cái đập nhanh gấp mấy lần, hoóc-môn kích thích bài tiết, tiềm năng triệt để kích phát. Tuy rằng đưa lưng về phía sau, nhưng mà mắt cá đặc thù để cho nó thấp thoáng phát giác được tia bạch kim đẹp mắt bắn tới ở phía sau.
Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh quay đầu lại! ! !
Bàn Đại Hải điên cuồng rít gào.
Nhưng mà tốc độ thân thể vào lúc này không cách nào đuổi kịp tốc độ tư duy.
Trong chớp mắt, trường mâu bạch kim chỉ còn cách đầu Bàn Đại Hải có mười mét, luồng khí cực đoan sắc bén cắt nát hư không, thậm chí ở trong hư không thấp thoáng lưu lại một đường hắc tuyến nhỏ.
Gò má trái Bàn Đại Hải đã huyết nhục mơ hồ lại bị cỗ khí này đâm rách, khoan sâu vào phía trong lõm thành một cái lỗ nhỏ.
Thật vất vả vết thương mới khép vào được một chút, lại bị đâm rách, máu tươi bắt đầu theo vết thương phun ra phía ngoài, phảng phất một đóa hoa sắp nở rộ.
Tiết tấu của thế giới trong lúc này giống như tua chậm, tất cả mọi thứ giống như pha quay chậm.
Đau đớn làm Bàn Đại Hải thức tỉnh.
Thân thể nó hiện nay còn không cách nào ngăn cản thần khí, bây giờ có thể ngăn cản được thần khí chỉ có thần khí —— Vô Tận Luân Hồi Mê Cung!
Đ...A...N...G...G! ! ! !
Màu bạch kim va chạm màu vàng.
Sóng xung kích khủng bố thổi bay Bàn Đại Hải.
Thể tích Bàn Đại Hải tăng vọt dài đến trăm thước, chỉ trong chớp mắt bị sóng xung kích thổi bay.
Rắc rắc.
Trường mâu màu bạch kim đâm vào Vô Tận Luân Hồi Mê Cung, hai thần khí kỳ quái bám dính vào nhau khiến nó nhìn qua giống như một chiếc chùy dài có đầu cán màu vàng, tay cầm màu bạch kim.
Ầm ầm. . .
Bụi mù tràn ngập khắp nơi.
Bàn Đại Hải không biết đụng nát bao nhiêu cây đại thụ, dốc núi.
Không chết?
Minh Ngọc Thiên Tôn Thú kinh ngạc 0.01 giây. Nếu như còn không chết, vậy thì lại đến thêm một chút đi.
- Thời Chi Ky Xu.
Thời gian tạm dừng, Minh Ngọc Thiên Tôn Thú quen thuộc nhìn qua thế giới bị đóng băng trước mắt.
Trong không khí trôi nổi lơ lửng những chiếc lá rụng héo rũ, mặt đất có bùn nhão tung tóe, gió trong không khí, mây trên đỉnh đầu, cổ thụ bị bẻ gãy, mặt đất nứt nẻ, bụi mù cuồn cuộn. Tất cả mọi thứ đều bị cỗ lực lượng thần kỳ này tạm dừng tại chỗ.
Dù cho không phải lần đầu tiên tiến vào, Minh Ngọc Thiên Tôn Thú vẫn cảm thấy tự hào vì cỗ lực lượng này.
Chỉ là thời gian có hạn.
Qua mỗi phút mỗi giây, mọi thứ tạm dừng nằm bên trong khu vực thời gian cải biến đều yêu cầu hao phí lực lượng của nó.
Cho nên nó cần phải lấy thời gian ngắn nhất để giải quyết chiến đấu.
Cẩn thận tránh đi tất cả các chướng ngại vật, chạy thẳng đến trước trường mâu bạch kim rồi cầm chặt, nhìn xem Vô Tận Luân Hồi Mê Cung cắm ở đỉnh trường mâu, Minh Ngọc Thiên Tôn Thú có chút kinh ngạc. Không ngờ lại là thần khí, khó trách nó có thể ngăn trở một đạo công kích vừa rồi.
Trường mâu bạch kim tựa hồ bám chặt vào cùng một chỗ với thần khí hình khối lập phương bất quy tắc màu vàng này.
Minh Ngọc Thiên Tôn Thú cầm chặt hai món thần khí, lực lượng bên trong cơ thể nhanh chóng trôi qua.
Sắc mặt Minh Ngọc Thiên Tôn Thú biến hóa, lực lượng này trôi qua quá nhanh, nó kiên trì không còn được bao lâu. Dù sao thì bây giờ nó chỉ là Chuẩn Thần, tiếp xúc với thần khí mang pháp tắc sẽ tiêu hao rất lớn.
Phanh.
Hai món thần khí bị tách ra, chần chờ chốc lát, Minh Ngọc Thiên Tôn Thú không dám để cho thần khí tiếp xúc với mình quá lâu.
Đưa Vô Tận Luân Hồi Mê Cung đặt ở mặt đất, sau đó nhanh chóng chạy về phía Bàn Đại Hải. Nhìn chằm chằm vào vết thương thối rữa trên gò má trái Bàn Đại Hải, giơ cao trường mâu trong tay.
Hung hăng đâm xuống!
Phốc phốc,
Huyết nhục bị gạt mở, huyết dịch tựa hồ muốn chảy ra, nhưng ở bên trong thế giới thời gian tạm dừng, huyết dịch bị lực lượng gạt mở, vẫn như trước quanh quẩn xung quanh vết thương.
Đâm thủng da thịt, sau đó có chút dừng lại, va chạm vào một đồ vật có chút cứng rắn khiến cánh tay nó trầm xuống,
Có lẽ là hộp sọ.
Trải qua vô số năm, nó từng đâm thủng không biết bao nhiêu cái đầu lâu.
Độ cứng rắn của cái đầu lâu này có thể đặt trước ba.
Nhưng cũng dừng ở đây thôi,
Chấm dứt đi.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận