Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 415: Sự Cường Đại Của Phẩm Chất Thần Thoại

Chương 415: Sự Cường Đại Của Phẩm Chất Thần Thoại
Cao Bằng nheo mắt lại. Đây là lần đầu tiên hắn biết được biện pháp tăng lên năng lực này, đó chính là tăng cường độ linh hồn của mình lên.
Thực lực của A Ngốc tăng trưởng rất lớn, đã xuất hiện năng lực lv5 rồi.
Theo như trước mắt thì Cao Bằng chưa từng thấy năng lực lv5 ở trên người quái vật dưới Vương cấp, A Ngốc là người đầu tiên.
Nói cách khác, ở một mặt nào đó thì năng lực của A Ngốc đã không hề thua kém Vương cấp.
Nếu tăng thêm Vong Linh Diễm thì coi như A Ngốc đã có hai năng lực lv5. Cộng thêm thiên phú Linh Hồn Chi Lực có thể tăng vô hạn thì, xét về một ý nghĩa nào đó A Ngốc đã có được khả năng vô tận.
Nhưng mà cụ thể mỗi sinh mệnh bị giết có thể cung cấp bao nhiêu sức mạnh linh hồn cho A Ngốc, còn việc những vong linh thuộc hạ được A Ngốc khôi phục khi đánh chết một sinh mệnh thì có cung cấp thêm sức mạnh linh hồn cho A Ngốc hay không cũng cần phải kiểm tra.
Bên kia, Hassan bị cột khói đen vụ dọa chạy nhảy từ trên lưng Lục Trảo Liệt Diễm Ưng xuống, vẫn chưa tỉnh hồn.
- Hassan đại sư, cột khói đen vừa rồi là cái gì vậy?
Một nữ sinh mặc trường bào lụa trắng, thắt khăn lụa trên đầu tò mò hỏi.
Sắc mặt Hassan đại sư cứng lại, ông ta nên trả lời như thế nào đây? Chẳng lẽ nói rằng vừa nãy mình đi nửa đường thấy cột khói đen nên vội chạy trở về?
Trầm ngâm một lát, ánh mắt Hassan đại sư đanh lại:
- Đó là một thứ rất khủng bố.
- Ồ, đó là cái gì vậy?
Có người bị hù sợ, sắc mặt trắng bệch. Hắn vẫn còn rất trẻ, ở độ tuổi này thì khó mà tiếp nhận được khi nghe đến một thứ rất khủng bố.
- Chẳng lẽ có yêu ma kinh khủng nào đó sắp xuất thế?
- Có quái vật tấn thăng lên Vương cấp sao?
- Đại sư, đó là cái gì vậy?
Một đám người ríu ra ríu rít tựa như đám chim sẻ nhỏ tò mò hỏi chuyện Bố Cốc Điểu già cơ trí.
Nhìn một đám thanh niên kích động, Hassan đại sư đã có chuẩn bị sẵn nên không hề hoang mang. Bình tĩnh ung dung hắng giọng một cái, duy trì phong thái đại sư của mình.
- Không nên gấp gáp, dù rất nguy hiểm nhưng tạm thời không có uy hiếp gì với chúng ta…
Ông ta còn chưa nói hết câu, đột nhiên mặt đất bên chân rung nhẹ, sau đó gồ lên như một nấm mồ nhỏ.
Ngay sau đó, một cái đầu lâu trắng bệch thò ra khỏi mặt đất. Khuôn mặt đầu lâu không biểu tình, hàm răng sắc bén đầy răng cưa, phía trên hốc mắt trái có một lỗ thủng, tựa như vết sẹo xuyên qua mí mắt. Sâu trong đầu lâu có linh hồn hỏa diễm màu trắng trôi nổi.
Trên sống lưng là rậm rạp chằng chịt gai xương sắc bén, hàn quang lấp lóe.
Hassan đại sư cứ như thế ngơ ngác nhìn một con nhím bạch cốt vong linh dữ tợn leo ra ở vị trí cách chân mình không đến một mét.
Đương nhiên, chừng đó không đủ để cho Hassan đại sư không dám hành động thiếu suy nghĩ. Ngay trước mắt ông ta, những nấm mồ như thế không ngừng mở ra, từng con bạch cốt vong linh chui ra từ bên trong.
Những con bạch cốt vong linh này không chủ động tấn công bọn họ, Hassan đại sư không dám tự tiện chọc vào tổ ong vò vẽ này.
Mấy thanh niên kia dồn hết ánh mắt vào Hassan đại sư. Đại sư, ngài vừa nói cái gì?
Trần Khải Luân có chút thất vọng. Quả nhiên những người của khu Hoang Mạc này không đáng tin.
Không biết ở đây đã xảy ra dị biến gì mà số lượng quái vật xuất hiện càng lúc càng nhiều, mình phải mau chóng trốn khỏi nơi này mới là thượng sách.
Trần Khải Luân liếc nhìn bốn phía, triệu tập ngự thú lặng lẽ nhích lại gần mình, chuẩn bị tìm được cơ hội là lập tức chuồn nhanh.
- Các ngươi xem, những vong linh này không tấn công chúng ta có đúng không?
Mặc dù bị mất mặt nhưng Hassan đại sư vẫn quật cường không dễ dàng nhận thua:
- Các ngươi nhìn, những vong linh này tới rất gần chúng ta nhưng không tấn công, điều đó cho thấy bọn chúng bị một sức mạnh nào đó khống chế.
Ngoài hoang dã, không giây phút nào không xảy ra chém giết, không chỉ có con người và ngự thú tấn công quái vật, giữa các quái vật khác tộc đàn cũng sẽ có tranh chấp. Thợ săn và con mồi, tài nguyên sinh tồn, nhìn ngươi thấy ngứa mắt, đây đều là lý do cho đám quái vật chém giết tranh đấu.
Cho nên, số thi thể được mai táng dưới lòng đất này tuyệt đối không phải con số nhỏ.
Đây là do A Ngốc đã có ý thức chỉ chọn lựa phục sinh các thi thể có đẳng cấp từ Tinh Nhuệ trở lên. Nếu không, số lượng vong linh phục sinh còn gấp mấy lần.
Đám vong linh được khôi phục từ dưới đất leo ra, run run thân thể, rũ hết đất cát bám trên xương cốt trên người xuống.
Sau đó chúng cùng quay đầu về một hướng nào đó, kiên định đi về cùng một mục tiêu, dường như ở đó có một vị vua vô thượng trong tín ngưỡng của chúng.
- Hình như hướng đó là hướng của cột khói đen vừa rồi.
Trần Khải Luân như có điều suy nghĩ, sau đó rụt cổ lại. Mình chỉ là một sinh viên trao đổi mà thôi, chỉ muốn yên yên ổn ổn cầm lấy bằng tốt nghiệp rồi về khu Hoa Hạ nương nhờ ông anh họ xa.
Bị A Ngốc có ý thức khống chế, hai con quái vật cấp Thủ Lĩnh run lẩy bẩy bị bắt sống đưa tới trước mặt.
A Ngốc chậm rãi bước lên. Sau khi tiến hoá, ngoại hình của nó cũng thay đổi rất lớn.
Thân cao thu nhỏ lại một chút, từ năm mét còn bốn mét.
Xương cốt màu đen nhánh giờ đã chuyển sang màu ám kim, xương sườn ở ngực càng thêm cứng cáp, mặt trên còn có từng đường hoa văn bé nhỏ, tựa như đang mặc thêm một bộ áo giáp màu ám kim.
Gai ngược màu ám kim ở hai vai xoắn về phía sau, tạo thành hình vương miện ở sau đầu A Ngốc.
Trong hốc mắt vẫn là Vong Linh Diễm màu đỏ đang thiêu đốt, màn sương mù màu xám hoá thành kinh mạch chảy xuôi trong cơ thể A Ngốc, ở phần ngực có một đoàn sương mù màu xám đậm đặc hơn.
Xương tay màu ám kim nhẹ nhàng điểm ra một cái, tựa như dao nóng cắt mỡ bò, trực tiếp đâm xuyên qua mi tâm.
Hàm dưới của A Ngốc mở ra, khẽ hút vào một hơi thật sâu. Một đạo tàn ảnh màu xám nhàn nhạt từ thi thể con quái vật đã chết bị hút vào miệng nó.
Vong Linh Diễm hơi lập lòe rồi trở lại như thường.
- Chủ nhân, đại khái ta tăng thêm được một phần năm.
A Ngốc tự học thành tài đã tinh thông bảng cửu chương, cộng trừ nhân chia trong vòng một trăm, đưa ra cho Cao Bằng một đáp án đại khái.
Bước tiếp theo, phía sau A Ngốc đi tới một đầu vong linh hệ Hồn cấp Thủ Lĩnh. Đây là một con sói gầy trơ xương, mặt ngoài màu xám trắng, ngay cả hai mắt cũng màu trắng, xương sườn gần như thò ra ngoài, vuốt sói chồng chất vết thương, có một vuốt còn bị cắt thành hai đoạn.
Con sói vong linh bồng bềnh cách mặt đất nửa mét này là một trong những con mạnh nhất trong tất cả các vong linh A Ngốc khôi phục lần này.
Không hiểu sao Thụ Tội Giả Thạch Tượng trong miếu đã bị đánh giết trước đó lại không thể phục sinh.
Có lẽ các loại quái vật loại điêu khắc hoạt hóa này sau khi bị đánh giết sẽ không thể khôi phục lại.
Con sói vong linh âm tàn liếc nhìn quái vật cấp Thủ Lĩnh trước mắt, mở miệng sói phun ra một đoàn sương lạnh màu xám trắng làm đông cứng đối phương thành một khối băng.
Mười phút sau, quái vật bị đông cứng rốt cuộc cũng chết hoàn toàn.
Một sợi tàn hồn yếu ớt lượn một vòng trong không trung, sau đó mới chậm chạp ung dung bay về phía con sói vong linh.
Con sói vong linh hấp thu một phần nhỏ, một phần còn lại thông qua Vong Linh Diễm truyền về cho A Ngốc.
Lần này A Ngốc nhắm hai mắt lại, cẩn thận suy nghĩ thật lâu mới chậm rãi nói ra:
- Đại khái tăng thêm một phần mười, cái con vong linh này cũng hấp thu một phần sức mạnh linh hồn.
Ánh mắt Cao Bằng ngưng tụ. Loại năng lực này thế mà không chỉ giới hạn mỗi A Ngốc, vong linh được nó phục sinh cũng có thể hấp thu một phần nhỏ linh hồn lực, dù chỉ có một phần mười, nhưng mà góp gió thành bão. Huống hồ, năng lực này của A Ngốc cũng không phải đi theo con đường tinh binh, vong linh vốn dựa vào chiến thuật biển vong linh để xé nát tất cả kẻ địch.
---------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận