Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 346: Vịt Cơ Trí

Chương 346: Vịt Cơ Trí
- Ta cảm thấy con cá ướp muối lớn này không thể rẻ mạt như vậy được.
Tiểu Hoàng chững chạc đàng hoàng ngồi trên đầu Hải Vương Điện Man, tựa như ngồi trên một cái bàn nhỏ.
- Năm trăm đồng ngươi còn chê ít? Cả tháng bọn Đại Tử mới được mười đồng, một lần ngươi kiếm được bằng năm mươi tháng tiền lương của bọn Đại Tử. Ta thua thiệt chết mất!
Cao Bằng kinh hô.
Đại Tử ôm miếng thịt khô có giá thị trường hơn năm ngàn liên minh tệ ngồi xổm một bên không nói lời nào.
Tiểu Hoàng nhíu mày nghiêng đầu suy nghĩ. A…
- Làm vậy không được.
Tiểu Hoàng kiên định lắc đầu:
- Ngươi luôn quỷ kế đa đoan.
- Là túc trí đa mưu.
Cao Bằng sửa lại.
- Một con cá năm trăm?
- Đúng, năm trăm.
- Vậy ở đây ta có ba con cá! Ngươi phải cho ta một ngàn năm trăm liên minh tệ.
Trong cặp mắt ngốc trệ vô thần của Tiểu Hoàng lóe lên một chút tinh quang, vội vàng rút ra hai thi thể của Hoàng Kim Liêm Ngư từ dưới mông ra ném xuống đất. Hai con mắt cá chết lật cả ra ngoài, Hoàng Kim Liêm Ngư khô quắt như tấm ván gỗ.
Một con năm trăm liên minh tệ, ở đây có ba con là một ngàn năm trăm.
Trên mặt Tiểu Hoàng hiện lên một vòng cơ trí. Đồng thời trong lòng nó cũng hơi tiếc nuối, đáng tiếc vừa rồi tại sao mình không nghĩ đến điều này, đánh chết thêm vài con Hoàng Kim Liêm Ngư để gạt tiền của Cao lột da.
A, Cao Bằng, dù ngươi gian trá như quỷ cũng phải uống nước rửa chân của Tiểu Hoàng ta.
Vì sao ta có thể quỷ kế đa đoan như vậy… không, vì sao ta có thể túc trí đa mưu như vậy?
Cơ ngực của Tiểu Hoàng hưng phấn giật giật liên hồi.
Cao Bằng nhìn ba cái xác Hoàng Kim Liêm Ngư dưới chân, lại ngẩng đầu chăm chú nhìn vào Tiểu Hoàng.
Dù nó đã cố gắng khống chế cảm xúc, nhưng khóe miệng cứng ngắc vẫn không nhịn được hiện lên một vòng đường cong, sự đắc ý nơi khoé mắt không thể che dấu, cái đuôi nhọn sau mông vung vẩy trái phải.
Cao Bằng trầm mặc.
Hắn tiến lên sờ sờ cơ đùi Tiểu Hoàng:
- Là ta hiểu lầm ngươi, thì ra ngươi là một con vịt Tiểu Hoàng thông minh.
Nghe Cao Bằng khen, Tiểu Hoàng không thể khống chế được tâm tình kích động của mình nữa, hưng phấn nhảy tới nhảy lui tại chỗ.
u a! u a!
- Cạc, cạc, oa!
Tiếng cười của con vịt họ Hoàng vang rất xa. Cuối cùng ta đã thành công kiếm được tiền từ chỗ của Cao lột da rồi.
Cao Bằng móc ví đếm tiền, đưa cho Tiểu Hoàng một ngàn năm trăm liên minh tệ, sau đó căn dặn Đại Tử:
- Ngươi đứng đây trông coi Hải Vương Điện Man, đừng để các quái vật khác ăn vụng.
Đại Tử liên tục gật đầu đồng ý.
Cao Bằng xoay người nắm phần đuôi của hai con Hoàng Kim Liêm Ngư rồi nhấc lên, sau đó không nhanh không chậm đi tới chỗ đám ngự sử đang rao hàng cách đó không xa:
- Hoàng Kim Liêm Ngư cấp Tinh Anh tươi mới, hải sản tươi mới, tinh hạch quái vật vẫn chưa bị lấy, phá giá bán hai mươi điểm tín dụng đóng gói bán tất.
Rất nhanh đã có người đến đây chuyển khoản mua cá. Thi thể của một con quái vật cấp Tinh Anh chí ít cũng đáng hơn mười điểm tín dụng.
(1 điểm tín dụng = 10.000 liên minh tệ)
Con vịt ngốc này…
Cao Bằng buồn cười nhìn Tiểu Hoàng rất hoạt bát ở phía xa, cúi đầu chuyển 198.500 liên minh tệ đến một tài khoản khác:【Kim khố trưởng thành của vịt Tiểu Hoàng】, số dư còn lại 3,215,456 điểm tín dụng.
Phòng tuyến ở khu vực vịnh Đào Tử này không tính là ngắn, kéo dài trọn vẹn năm sáu cây số.
Chuyện xảy ra ở đây cũng chỉ còn là đề tài khi trà dư tửu hậu của các ngự sử xung quanh sau trận chiến.
- Các hạ, khu vực bãi cát này giao cho ngài phụ trách phòng thủ, chúng tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến việc chiến đấu của ngài, hỏa lực tầm xa ở phía sau sẽ hiệp trợ tấn công hải thú ở trong biển.
Người đàn ông mày rậm mắt to nghiêm giọng nói.
Soạt! Hai chân hợp một, tiến hành một lời chào theo nghi thức quân đội.
- Yên tâm, chỉ cần Cao Bằng tôi còn ở lại đây một khắc, phòng tuyến nơi này chắc chắn sẽ không sụp đổ.
Cao Bằng cười đáp:
- Quay về yên tâm báo cáo với lãnh đạo của các anh đi.
- Rõ!
Xa xa trên bờ cát vọng lại tiếng chém giết, nương theo đó là tiếng hải thú, ngự thú gào thét.
- Cao Bằng, bên kia đang đánh nhau kìa.
Tiểu Diễm bay trên trời thông qua huyết khế nói với Cao Bằng.
- Rất nhiều cá lớn, còn có đếm không hết tôm to… Lam Kỳ Kim Thương Ngư nữa?
Vì quá kích động nên giọng nói của nó cũng biến dạng đi.
Tiểu Diễm muốn bay qua ăn vụng, bị Cao Bằng quở trách một trận.
- Ở đây là được rồi, không nên chạy loạn. Đêm nay cho ngươi ăn thịt Lĩnh Chủ.
Đã đồng ý giữ vững dải cát này, Cao Bằng không thể không giữ lời. Chuyện đã hứa với người ta nhất định phải làm được.
Cao Bằng đưa tay thăm dò trong không gian tùy thân của A Xuẩn, cầm ra một túi hạt dưa lớn và một cái ghế nhỏ, ngồi dưới đất.
Đập đập
Miệng khẽ mở khẽ đóng, đầu lưỡi duỗi ra rồi cuộn lại.
Phi!
Một hạt dưa bị đập tách thành công, thư giãn thích ý.
Tiểu Hoàng thấy vậy nóng mắt, Cao Bằng cắn hạt đưa nhìn rất đẹp trai. Không ngờ lại có hành vi đẹp trai như vậy, một con vịt đầy khí chất như mình nhất định phải học mới được.
Nghĩ nghĩ một lát, Tiểu Hoàng rút một tờ trong số tiền mà Cao Bằng vừa đưa cho mình ra, đập bộp một tiếng đặt ở trên bờ cát trước mặt Cao Bằng.
- Mua hạt dưa.
Cao Bằng trợn mắt một cái, chỉ vào cái mông phía sau Tiểu Hoàng rồi nói:
- Hạt dưa này ngươi cầm như hạt vừng ấy, nếu thực sự muốn ăn hạt dưa thì tự mình đi ra chợ mua hai con Quỳ Hoa Quái về trồng ở hậu viện.
- A…
Hải thú tre già măng mọc từ dưới biển chạy đến, phần lớn đều là hải thú hải lục lưỡng cư, thi thoảng có thể thấy vài con cá ướp muối cá biệt từ trong nước vọt ra.
Nó rơi vào trên đồng cỏ, hàm răng khẽ đóng mở, răng chạm răng vang lên tiếng ha ha ha giòn tan.
Tiểu Diễm bay lên không trung, tựa như một khẩu súng phun lửa liên tục bắn phá.
Phía trước khu vực này gần như biến thành một biển lửa, lửa cháy hừng hực phun ra nuốt vào liên tục.
Dù rằng thủy khắc hỏa, nhưng chỉ cần hải thú sống trong nước bị lửa nướng chín thì hương vị đều rất ngon.
Nước biển cuộn trào, sóng cả sôi sục mãnh liệt, một cơn sóng lớn từ dưới biển đánh tới, lôi âm cuồn cuộn gào thét.
Giống như cự nhân biển sâu dồn ép mọi phẫn nộ đánh ra một đòn.
Sóng lớn như một bức tường dập tắt hỏa diễm.
Phốc phốc phốc phốc phốc…
Hoả diễm bị dập tắt, vô số nước biển nện lên trên mặt đất. Mặt đất ầm ầm chấn động, rất nhiều nước biển làm cho mặt đất trở nên xốp mềm ẩm ướt.
Trên mảnh đất bị thiêu đến khô vàng chỉ còn lại một mảnh hỗn độn, đầy bã vụn đen sì.
Vô số hải thú không ngừng từ dưới biển xông lên, giương nanh múa vuốt, hung ác đến cực điểm.
Các ngự sử phòng ngự ở tiền tuyến sắp không chịu được nữa.
Dù cho nếu đơn đả độc đấu thì đám hải thú không phải là đối thủ của những ngự thú này, nhưng mà kiến nhiều cắn chết voi.
- Lui lại.
Trong tiếng nổ mạnh ồn ào náo động kịch liệt, giọng của Cao Bằng vang vọng khắp chiến trường.
Một cái bóng màu đen từ sau lưng Cao Bằng nổ bắn ra!
Bên trong tàn ảnh màu đen đó như ẩn như hiện hai tia sáng màu xám trắng.
Oanh!
Một con Kim Xác Ma Trảo Giải đang xông lên thì khựng lại, ngay sau đó chia năm xẻ bảy, vỡ thành mảnh vụn đầy trời.
Thân thể A Ngốc hơi nghiêng về phía trước, cánh tay vẫn giữ nguyên tư thế vung quyền. Một khắc sau, tay trái xuyên qua xương sườn nắm chặt Huyết Ma Tâm.
Phanh!
Tro tàn đầy trời lấy A Ngốc làm trung tâm nổ bắn ra bốn phương tám hướng.
Từng giọt nước từ dưới đất bay lên rồi bắn ra, tựa như đạn pháo đập vào người đám quái vật xung quanh.
- Vong linh khôi phục!
Nó quỳ một chân xuống đất, tay phải chống đỡ mặt đất.
Một sức mạnh vô hình nhanh chóng xuyên qua chiến trường có diện tích vài dặm.
Cái chết chưa bao giờ là kết thúc, mà là sự khởi đầu của một cuộc sống mới.
Dương Khô tận mắt nhìn thấy một con quái vật đã chết trận điên cuồng run rẩy tựa như bị động kinh, trong khe hở của lớp da chết cũ nát chảy ra rất nhiều cục máu nửa đông kết. Sau đó xương cốt dày đặc màu trắng chui ra theo miệng vết thương, từng đoạn từng đoạn xương từ bên trong thịt đâm ra ngoài, còn có từng sợi gân thon dài màu đỏ sậm dính vào trên xương cốt.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận