Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 252: Nhật Ký Đánh Bạc Của Tiểu Hoàng (1)

Chương 252: Nhật Ký Đánh Bạc Của Tiểu Hoàng (1)
Cao Bằng cũng không hy vọng chuyện này sẽ bị mấy người Chu Thiên Dân biết được, dù sao nói ra cũng chẳng vinh quang gì.
Hơn nữa thân phận của hắn khá mẫn cảm, nếu như bị nhiều người biết thì về sau khó tránh khỏi sẽ cho rằng mấy trọng tài bọn họ có mờ ám gì đó. Hắn cây ngay không sợ chết đứng, nhưng cũng không thể chịu được lòng người phỏng đoán dèm pha, Cao Bằng cũng muốn càng ít phiền phức càng tốt.
Cao Bằng báo địa chỉ và thắng bại cho Tiểu Hoàng rồi sau đó cúp điện thoại.
Tiểu Hoàng cất điện thoại vào trong bọc, đứng ngây ngốc tại chỗ vài phút mới tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn chồng tiền giấy dúm dó trong túi tiền của mình.
Phải chăng chủ nhân đã để ý đến chút tài sản ít ỏi của mình? Tiểu Hoàng đột nhiên cảnh giác.
Sau đó lắc đầu, không có khả năng, Cao Bằng có nhiều tiền nhất. Mình chỉ có chút tiền lẻ, Cao Bằng là đại tài chủ! Tiểu Hoàng vẫn muốn thăm dò kho bạc lớn thần bí kia, nhưng mà Cao Bằng quản lý quá chặt.
Xổ số vui vẻ ở đường Tử Kinh khu Tử Hải của đế đô, xung quanh đường Tử Kinh là tập hợp các khu biệt thự, dọc theo đường cái đi lên, càng lên trên núi thì các trang viên lại càng thêm xa hoa. Người ở nơi này không phú thì quý, cho nên những ngôi nhà ở đây cho dù ngày thường tương đối vắng vẻ nhưng cũng không bao giờ lo không bán được nhà.
Cửa hàng xổ số vui vẻ là một cửa hàng rất nổi tiếng trong số các cửa hàng xổ số của khu Hoa Hạ, nó là điểm bán chính thức cho nên cũng tương đối chính quy.
Đối với người của khu Hoa Hạ, vô luận là thứ gì có kèm theo hai chữ chính thức thì kiểu gì cũng sẽ dễ dùng.
Cửa hàng không lớn nhưng trang trí bên trong cũng được xem như tinh xảo, điều hòa luôn giữ cho không khí được ổn định mát mẻ. Bình phong bằng chất gỗ sợi 3D đem cửa hàng ngăn cách thành hai bộ phận, một là phòng nghỉ có ghế sô pha, còn có máy chiếu, có thể theo dõi một vài chương trình tivi, ví dụ như giải thi đấu Thanh niên ngự sử toàn thế giới.
Chỉ cần là có trận tranh tài thì nhất định có đặt cược.
Trong phòng nghỉ có mấy người ngồi trên ghế salon, mắt không chớp nhìn trận đấu đang được chiếu.
- À, các ngươi biết không, Cao Bằng này sống ở gần đây.
Ở ghế salon bên trái, một người đàn ông mày rậm mắt to mặc sơ mi ngắn tay màu đen có in hoa văn ho nhẹ một cái, chỉ vào Cao Bằng đang trên TV rồi nói.
- Ở gần đây sao.
Một người đàn ông ngồi bên cạnh ngạc nhiên hỏi.
- Đúng thế, nhưng mà ở trên núi.
Người đàn ông áo đen cười hắc hắc, cầm chén trà trên bàn lên thổi một hơi.
Người đàn ông cất tiếng gọi một người thanh niên:
- Tiểu Trần, trong ấm hết trà rồi, mau lấy thêm một chút trà mà hôm trước ta đặt mua ra pha đi.
Người thanh niên đang ngồi một bên chơi điện thoại tranh thủ thời gian để điện thoại xuống nhanh chóng đi pha thêm trà. Hà tổng mặc dù không phải ông chủ của cửa hàng, nhưng coi như là ông chủ của mình gặp được hắn cũng phải cung kính. Hà tổng thường xuyên đến mua xổ số, ra tay hết sức xa xỉ, mỗi lần đều mua với số lượng lớn.
Tiểu Trần vừa đứng dậy đã nhìn thấy rèm cửa của cửa hàng xao động, có khách nhân đến.
Tiểu Trần vừa nhìn sang đã nhìn thấy một đứa trẻ mặc áo khoác lông màu vàng đi tới.
Một đứa bé nhỏ như vậy mà cũng đến mua xổ số à, xổ số không thể bán cho trẻ vị thành niên.
Tiểu Trần vừa mới chuẩn bị nói ra thì đột nhiên cảm thấy không thích hợp, dụi mắt một cái, sau đó trợn mắt nhìn Tiểu Hoàng.
Một con vịt? Một con vịt đến mua xổ số?
Sau đó hắn nhìn thấy trên vai Tiểu Hoàng cõng theo một cái túi nhỏ màu đỏ.
Đây là một con ngự thú đã có chủ nhân.
Khả năng là giúp chủ nhân đi mua xổ số rồi. Loại chuyện này hắn cũng không phải chưa từng gặp qua, có ít người tương đối lười nên để cho ngự thú trong nhà đi mua đồ ăn, mua đồ ăn vặt, mua thuốc, mua bật lửa, mua xổ số. . .
- Chờ một lát, ta sẽ lập tức đến ngay.
Tiểu Trần áy náy cười với Tiểu Hoàng, ông chủ Hà là khách hàng lớn nên không thể lãnh đạm được.
Giúp ông chủ Hà pha trà xong, Tiểu Trần đi đến trước máy bán xổ số,
- Ngươi muốn mua xổ số sao?
Tiểu Hoàng nghiêng đầu, nó nghe không hiểu Tiểu Trần nói cái gì. Sau đó nó lấy ra một cái di động nho nhỏ từ trong túi, đưa tin nhắn trên điện thoại cho Tiểu Trần xem.
- Mua trận thứ bảy vòng thi đấu thứ hai Trương Dực của khu Hoa Hạ thắng, hơn nữa còn phụ thêm là thắng lợi trong vòng 10p.
Mua Trương Dực thắng, còn mua chiến thắng trong vòng 10p? Tiểu Trần hơi kinh ngạc, lại có một cái lưu ý như thế sao.
Đối thủ của Trương Dực là Liễu Sinh Thôn Hạ của khu Nghê Hồng, Liễu Sinh Thôn Hạ là người đứng đầu của khu Nghê Hồng, danh vọng rất cao, hơn nữa trận đấu trước đã dùng ưu thế tuyệt đối để chiến thắng đối thủ. Mà Trương Dực xếp hạng thứ 9 ở khu Hoa Hạ, trận đấu trước cũng không tỏa sáng, bởi vậy tỷ lệ đặt cược của trận đấu này là 1: 16. Đây là một tỉ lệ đặt cược rất cao, còn tỷ lệ đặt cược của giành chiến thắng trong vòng 10p thì lại càng cao đến mức đáng sợ, là 1:98, nói cách khác mọi người cho rằng đây là chuyện gần như không có khả năng.
- Ngươi muốn mua bao nhiêu tiền?
Tiểu Trần hỏi thăm Tiểu Hoàng, tựa hồ sợ Tiểu Hoàng nghe không hiểu, còn cố ý lấy ra LMB (liên minh tệ) lắc lắc trước mặt Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng nuốt nước miếng một cái, sau đó cúi đầu mở tiểu hồng bao của mình ra, từ bên trong lấy ra một chồng liên minh tệ dúm dó để lên bàn.
Do dự một chút, Tiểu Hoàng đột nhiên lại thò tay thu lại một tờ liên minh tệ rồi giấu vào trong bọc, lưu luyến không rời nhìn số tiền đang để trên bàn, hai mắt nhắm lại, đẩy toàn bộ ra ngoài.
Cao Bằng nói với ta, liều một phen, xe đạp biến môtô, đánh cược một kèo, môtô biến LandRover. Về sau mỗi bữa đều có thể ăn ngon uống say, một bữa cơm có thể ăn ba con tiểu cá khô, ăn một con, ném một con, còn có một con dùng để dọa A Xuẩn.
Tiểu Trần sửng sốt một lát, sau đó cúi đầu đếm tiền.
Đếm đi đếm lại đến 3 lần, Tiểu Trần cuối cùng xác nhận hỏi:
- Tất cả có 5,129 liên minh tệ, có đặt cược toàn bộ hay không.
Tiểu Hoàng nghe không hiểu, ngơ ngác nhìn Tiểu Trần.
Tiểu Trần sau khi hỏi hai lần, cuối cùng bất đắc dĩ nhận lấy tiền, đưa ra một phần xổ số cho Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng tiếp nhận vé xổ số, chăm chú lật xem, cũng không hiểu là đang xem cái gì.
Đem vé xổ số để vào trong bọc, Tiểu Hoàng vụng về rời khỏi cửa hàng.
Bốn giờ rưỡi chiều, trận đấu thứ bảy bắt đầu.
Lý Ngọc đảm nhiệm trọng tài của trận đấu này, đối với nhiều người xem thì kết quả của trận đấu này sẽ không có gì bất ngờ.
Nhưng kết quả cuối cùng lại khiến cho vô số người mở rộng tầm mắt, trong ngắn ngủi không đến 10p mà trận chiến đã kết thúc, người thua lại là Liễu Sinh Thôn Hạ.
- Trương Dực này lại chính là một chú ngựa ô, ngự thú cấp Thủ Lĩnh phẩm chất Sử Thi, hơn nữa còn là hệ Hỏa có tính tấn công cực mạnh. Ngự thú mạnh nhất của Liễu Sinh Thôn Hạ chính là một đầu quái vật hệ Mộc, hoàn toàn bị khắc chế sít sao.
Cao Bằng ngay từ đầu đã biết kết cục của trận đấu này.
Trước TV, một đám ngự thú ngồi ở trên salon, chuẩn xác mà nói là trừ Đại Tử và A Ngốc thì tất cả ngự thú đều ngồi ở trên salon.
Tiểu Hoàng không hiểu quy tắc, nhưng sau khi nó nhận được điện thoại của Cao Bằng thì lập tức vui vẻ nhảy từ trên ghế salon xuống.
- Cá khô! Cá khô! Thật nhiều cá khô!
Nó không ngừng chạy xung quanh ghế salon.
A Xuẩn dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Tiểu Hoàng, nó không thể lý giải được ngoại trừ nước trái cây thì còn thứ gì có thể khiến cho một con vịt vui đến vậy.
Từ trong không gian lấy ra một bình nước trái cây, nhờ A Ban hỗ trợ cắn mở nắp bình, sau đó mở ra tủ lạnh, từ trong tủ lạnh thuần thục lấy ra một chiếc ống hút, vui thích uống một ngụm nước trái cây.
Sau khi trải qua sự kích động ban đầu, Tiểu Hoàng cẩn thận từng li từng tí lấy ra tấm vé xổ số từ trong bọc. Quan sát một lát, đột nhiên cảm thấy tờ giấy này có chút xấu, bởi vì nó không có lông. Cất lại vé xổ số vào trong bọc, vỗ vỗ một cái, Tiểu Hoàng vừa lòng thỏa ý, đây chính là tiểu cá khô của nó!
----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận