Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 359: Kinh Bốc Huyền Quy

Chương 359: Kinh Bốc Huyền Quy
Cao Bằng là một người giảng quy củ, xưa nay hắn không bao giờ tùy tiện phá hư quy tắc. Quy tắc ở đây không phải chỉ pháp luật ở bên ngoài, mà là một đạo thước đo trong lòng của chính hắn.
Có ân báo ân, có thù báo thù.
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương cuối cùng bị Tiểu Diễm thiêu chết tươi, đây là thù hận của riêng Tiểu Diễm, Cao Bằng sẽ hết sức ủng hộ nó báo thù. Thậm chí Cao Bằng còn có ý định nếu cuối cùng Tiểu Diễm thua, cho dù có bị mất mặt đi nữa thì hắn cũng sẽ bảo A Ngốc và Tiểu Hoàng cùng tiến lên.
Còn may là cuối cùng Tiểu Diễm cũng thắng.
Thật không hổ là ngự thú do Cao Bằng ta bồi dưỡng ra.
Trên bãi cỏ, Tiểu Diễm đã báo được thù lớn đột nhiên hoảng hốt đứng ngây ngốc nhìn về phương xa, đáy mắt tràn đầy u buồn.
Tiểu Hoàng bước từng bước khệnh khạng đến trước mặt Tiểu Diễm, nhìn nhìn bên trái, nhìn nhìn bên phải.
Còn thò tay ra khẩy khẩy lông chim trên lưng Tiểu Diễm, dán đôi mắt to lại gần nhìn chăm chú.
- Đừng làm rộn.
Tiểu Diễm dùng cánh đánh lên mu bàn tay Tiểu Hoàng, không nhìn thấy lúc này ta đang buồn bã sao.
Tiểu Hoàng kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiểu Diễm suốt mấy giây mới nói ra:
- Hình như ngươi bị trọc.
Không khí trở nên yên tĩnh như chết.
Một cái hỏa cầu nện thẳng lên trên mặt Tiểu Hoàng.
- Cút!
Tiểu Hoàng vuốt vết cháy xém trên mặt, gật gù đắc ý rời đi,
- Tính khí thật kém.
Đêm đó Cao Bằng gặp mặt thủ lĩnh của ba đại gia tộc khác, sau đó ký kết minh ước hợp tác với bọn họ, đồng thời bảo phân bộ tập đoàn Nam Thiên bên này phụ trách tiếp nhận đầm lầy Ngạc Linh. Cùng với đó sẽ thành lập phân bộ Công hội nhà thám hiểm ở chỗ này, xây dựng đầm lầy Ngạc Linh thành hạng mục thứ hai cho hội viên của Công hội nhà thám hiểm.
Mặc dù theo Cao Bằng thì đầm lầy Ngạc Linh bên này kém hơn dịch trạm Sơn Linh rất nhiều, hơn nữa tính an toàn quả thực không cách nào so sánh được.
Dịch trạm Sơn Linh có vô số Sơn Linh cấp Lĩnh Chủ đảm nhiệm vai trò dịch trạm, về mặc an toàn đương nhiên rất đảm bảo. Nhưng ở đầm lầy Ngạc Linh bên này, sau khi Ngạc Vương tử vong thì xác thực khó có thể đảm tính an toàn.
Kỳ thật cũng không phải là không có người suy nghĩ qua loại mô thức này, chỉ là rất đáng lo ngại về tính an toàn của "khu vực an toàn" được xây dựng trên nó.
- Thiếu đổng, tập đoàn sẽ dựa theo ý muốn của ngài định kỳ phái nhân viên công tác tương quan ở lại dò xét trạng thái sinh hoạt của Hỏa Viêm Hạc.
Cao Bằng gật đầu, điều này thì hắn biết, cũng đã trưng cầu ý nguyện của Tiểu Diễm rồi mới làm ra quyết định này.
Tiểu Diễm cũng không trở lại thăm hỏi tộc nhân cũ,
- Cao Bằng ngươi có thể giúp ta báo thù là ta đã rất vui rồi, ta không thể quá ích kỷ. Bọn chúng có cách sống của bọn chúng, không có ta nhúng tay thì có lẽ một ngày nào đó bọn chúng sẽ tiến hóa ra hào quang độc nhất vô nhị thuộc về chính bản thân cũng không chừng. Ta có thể giúp đỡ bọn chúng nhất thời, lại không giúp được bọn chúng một đời, con đường tiến hóa ra sao vẫn phải dựa vào chính bản thân bọn chúng.
Cao Bằng tôn trọng ý kiến của Tiểu Diễm, không phái bất kỳ ai nhúng tay vào.
Tuy nhiên điều làm cho Cao Bằng không hề nghĩ tới là. . . không biết tại sao mà sau khi kết quả trận chiến này truyền đi, Hỏa Viêm Hạc sinh hoạt trong đầm lầy Ngạc Linh đã trở thành ngự thú nổi tiếng ở căn cứ Giang Nam. Ngay từ đầu còn có người sợ Cao Bằng không vui nên mặt ngoài không dám bắt lấy, sau đó phát hiện Cao Bằng không hề ngăn cản thì rất nhiều người dồn dập chạy tới bắt Hỏa Viêm Hạc.
Sau này do chúng bị bắt quá nhiều, Cao Bằng mới bảo người đi giữ gìn sự cân bằng sinh sôi của tộc quần Hỏa Viêm Hạc.
Rất nhiều người đều cho rằng Hỏa Viêm Hạc bị đánh lên nhãn hiệu ngự thú "Lĩnh Chủ", đây là một loại ngự thú có thể tiến hóa thành Lĩnh Chủ, làm cho vô số người chạy theo như vịt.
Qua hai ngày Cao Bằng lại nghe thấy tin tức, Tiền gia đã lần lượt dời khỏi căn cứ Giang Nam, chuyển đến căn cứ Dư Hàng ở phía nam.
Vốn dĩ Tiền gia cũng có một bộ phận sản nghiệp ở căn cứ Dư Hàng, hiện tại chỉ là dời sản nghiệp từ căn cứ Giang Nam qua Dư Hàng mà thôi.
Sau khi xử lý xong việc của Tiểu Diễm, Cao Bằng cũng không vội vàng trở lại Du Châu. Dù sao cũng đã phải ngồi máy bay suốt mấy tiếng đồng hồ đến đây, dứt khoát cứ du lịch mấy ngày ở Giang Nam cũng rất không tệ. Mà phong cảnh ở Thái Hồ rất đẹp, không hề giống với biển, biển rộng hệt như một bé gái hỉ nộ vô thường, mà Thái Hồ thì giống như một người phụ nữ Giang Nam dịu dàng thùy mị, ngay cả hơi thở thổi tới bên tai cũng đều ấm áp.
- Hẳn là Thái Hồ đã sâu hơn so với trước khi xảy ra tai biến.
Cao Bằng dựa lên lan can bên hồ nhìn Thái Hồ yên tĩnh dưới chân rồi cất tiếng nói. Cao Bằng vẫn còn nhớ trước khi xảy ra tai biến thì Thái Hồ cũng không sâu, nơi sâu nhất chỉ có bốn mét, độ sâu trung bình là hai mét rưỡi. . . diện tích hồ rộng lớn như vậy mà nước cũng chỉ sâu có chút xíu như thế, khiến người ta cảm thấy Thái Hồ này quả thật rất dễ thương.
- Sâu hơn mấy lần so với trước khi xảy ra tai biến.
Vẫn là vị hướng dẫn viên du lịch lần trước, hôm nay hắn mặc một cái áo len cao cổ màu lam,
- Cũng không ai chuyên môn đi đo chiều sâu của Thái Hồ, có điều khẳng định là phải sâu hơn trước kia rất nhiều.
Hướng dẫn viên du lịch vừa cười vừa đáp.
- Phụt.
Một luồng bọt nước màu trắng bay thẳng trên mặt Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng bị phun nước đầy mặt.
Cúi đầu xuống chợt nhìn thấy một con cá béo ú màu trắng bạc đang nổi trên mặt nước gắt gao nhìn chằm chằm đoàn người bên hồ, nhìn dáng vẻ trông như thể đang rất tức giận.
Thấy Tiểu Hoàng cúi đầu nhìn nó, kìm nén một hơi liền lăn lộn trên mặt hồ, trừng đôi mắt to nhìn chằm chằm mấy người.
Hướng dẫn viên du lịch vội vàng thò tay vào túi áo lấy một nắm thức ăn ném vào trong nước cho nó.
Cá bạc nhanh chóng đớp mấy miếng thức ăn cho cá.
Tiểu Hoàng khẽ vuốt nước trên mặt, rất khó chịu nhìn chằm chằm con cá béo ú trong hồ kia.
Dám phun nước vào ta.
Tiểu Hoàng đá một cước làm vỡ lan can, nhún người nhảy ngay vào trong nước.
Con cá bạc cực kỳ mập mạp kia vẫy đuôi một cái lập tức né tránh Tiểu Hoàng.
Sau khi Tiểu Hoàng rơi vào trong nước thì không ngừng vung vẩy hai cánh, sau đó giống hệt như một tảng đá thẳng tắp chìm xuống đáy. . .
- Tiểu Diễm nhanh đi cứu con vịt cạn kia lên đây.
Cao Bằng im lặng đỡ trán.
Nơi xa trên mặt hồ đột nhiên nổi lên một cơn sóng lớn, dường như mặt hồ bị một bàn tay vô hình lôi kéo, sau một khắc nước hồ nhô lên, mặt hồ ầm ầm dâng lên một cơn sóng lớn.
Tiếng thủy triều dữ dội từ đằng xa ào ào chảy tới.
Một sợi ngân tuyến từ xa đến gần, một tia chớp màu bạc trong ngân tuyến chậm rãi lập lòe giữa cơn sóng cả.
Dường như một thỏi bạc ròng màu bạc xen lẫn trong sóng nước chập trùng.
Sau khi nó tới gần, Cao Bằng mới trông thấy hình dáng con quái vật này. Đó là một con quái vật giống như tấm gương màu bạc, lại tới gần hơn một chút rốt cuộc Cao Bằng mới nhìn thấy rõ hình dạng của nó — — một con rùa màu trắng bạc.
Nó to như một căn phòng, không chừng nhấp nhô trong sóng nước, trên mai rùa màu bạc lấp lánh ánh sáng mông lung.
- Là linh quy.
Hai mắt hướng dẫn viên du lịch chợt sáng lên, cũng không cảm thấy sợ hãi.
- Linh quy cũng là đại yêu trong Thái Hồ, vào mùa xuân hàng năm Thái Hồ sẽ nổi lên rất nhiều sương mù, thường xuyên có Ngự Sử lạc đường trên mặt hồ, những lúc đó linh quy thường sẽ dẫn đường cho Ngự Sử.
Sau khi tới gần, Cao Bằng nhìn thấy rõ ràng thuộc tính của linh quy.
【 Tên quái vật 】: Kính Bốc Huyền Quy
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 46
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Thần Bí
【 Năng lực quái vật 】: Mặt kính phản giáp Lv4, ngọc cốt Lv3, thao túng thủy lưu Lv3.
【 Đặc tính quái vật 】: Huyền Giáp (mai rùa kỳ dị quanh năm sinh trưởng thành, bẩm sinh mà thành, có thể bói toán họa phúc.
Đặc tính ① hiệu quả bị động: Xu lợi tránh hại, có thể để cho bản thân nó cảm giác được nguy hiểm từ trong cõi u minh mà tránh đi. Cũng có thể từ trong cõi u minh cảm giác được phúc vận đến gần. )
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận