Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 642: Thủy Thần Trường Giang

Chương 642: Thủy Thần Trường Giang
- Ta biết đoạn thời gian này ngươi đã vất vả, những Ngự Thú khác đều cùng ở bên cạnh ta, chỉ có ngươi bị lưu lại ở trái đất. Bởi vì năng lực của ngươi có tác dụng rất lớn, trong thời gian ngắn ngươi còn có thể bị tiếp tục lưu lại trái đất, hy vọng ngươi không nên tức giận. . . .
Sinh Trưởng Chi Não nghe thấy đoạn ghi âm này, trong đáy lòng nó cảm thấy vui vẻ, hóa ra không phải gọi ta để trở về, còn tưởng rằng là Cao Bằng chuẩn bị triệu tập ta về nữa.
- Tin tưởng qua thời gian dài như vậy ngươi đã hoàn thành đoạt xá Trường Giang rồi đúng không, đây là một sự khởi đầu rất tốt, cũng là một sự khởi đầu đúng đắn. Bước tiếp theo ta sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ càng gian khổ nặng nề hơn —— Đoạt xá Thái Bình Dương. Nhiệm vụ này không yêu cầu ngươi phải lập tức hoàn thành, ngươi có thể từ từ tiến hành, hoặc nếu lo lắng thì đợi đến sau khi ngươi tấn thăng lên Thánh cấp cũng được.
Người nước nhàn nhã ngồi ở trên mặt sông, bàn tay trong suốt cầm lấy máy thu, tâm tình rất tốt.
Những thuộc hạ đi theo sau Cao Bằng cũng chỉ có thể vất vả sinh sống, cứ nhìn A Ngốc là thấy được một chút. Với tư cách là tay chân số một trong số thuộc hạ của Cao Bằng, chỉ có ngày lễ ngày tết mới có thể đi ra ngoài dạo chơi, lúc khác đều phải đi theo bên cạnh Cao Bằng!
Dù sao muốn nó làm như vậy thì tuyệt đối có thể đem nó bức đến phát điên.
Nó vốn chính là một quái vật hoang dã trưởng thành đến đẳng cấp cao, về sau bị Cao Bằng thu phục, sau khi thu phục liền bị bàn giao nhiệm vụ đoạt xá Trường Giang. Cho nên thời gian sinh hoạt của nó phi thường "Nhàn nhã", tính tình cũng hoang dã.
Hiện tại mỗi ngày đều ở trong Trường Giang hô phong hoán vũ, làm xằng làm bậy, chính là một vị Bá Vương vùng vẫy nơi sông nước.
- Cha, cha, phía trước có một đám quái vật muốn vượt qua sông Trường Giang.
Một đầu ngư quái mặt người từ trong nước nhô đầu ra, khuôn mặt mập mạp khả ái nhìn chằm chằm Sinh Trưởng Chi Não, trên gương mặt có làn da như vỏ quả táo trông vô cùng chân thật.
Sinh Trưởng Chi Não thấy thì mở cờ trong bụng, không nhịn được cúi người bóp một cái vào gương mặt đỏ rực như vỏ quả táo của Ngư quái mặt người một cái.
Sau khi tiến độ đoạt xá Trường Giang đạt tới trăm phần trăm, Sinh Trưởng Chi Não liền cùng Trường Giang triệt để hòa làm một thể. Trừ khi nó lựa chọn thay đổi mục tiêu đoạt xá, hoặc là Trường Giang bị triệt để bốc hơi khô cạn, hoặc là quái vật am hiểu linh hồn và hệ Tinh Thần thông qua linh hồn công kích nó.
Bằng không việc đoạt xá Trường Giang của nó không thể nào thất bại, thiên nhiên đã đứng ở thế bất bại, nước vô hình vô tướng, cũng không có hình thái thực.
Thôi được rồi, đã qua thì cho qua đi. Sinh Trưởng Chi Não lơ đễnh, mỗi ngày đều có quá nhiều quái vật vượt qua trên người mình, nếu như mỗi lần đều quản đến thì nó nào có khoảng thời gian nhàn rỗi kia.
- Cha, những quái vật kia đang truy sát theo một số nhân loại.
Truy sát nhân loại? Cao Bằng không phải là nhân loại sao. . .
Sinh Trưởng Chi Não nghĩ lại. Chính mình xa cách trung tâm Ngự Thú của Cao Bằng đã lâu, thời gian lâu dài khó đảm bảo không bị lãng quên. Nếu như không phải A Ngốc hôm nay tới tìm mình, nó thậm chí còn hoài nghi có phải mình bị Cao Bằng quên mất rồi hay không.
Xem ra vẫn phải ngẫu nhiên xoát một đợt cảm giác tồn tại trước mặt chủ nhân mới được.
Đã như vậy, mình phải xuất thủ cứu giúp nhân loại kia thôi.
Dù sao gần đây cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, tất cả quái vật sinh hoạt trong lòng Trường Giang cũng đã bị nó thu làm nghĩa tử. Ở trong Trường Giang nó chưa gặp được địch thủ, thời gian lâu dài cũng vô cùng nhàm chán, giờ thuận tiện tìm lấy một chút việc cho vui.
Đương nhiên, nó tuyệt đối sẽ không thừa nhận cái lý do cuối cùng mới là trọng yếu nhất.
- Ầm ầm ~
Mặt sông tĩnh lặng bỗng nhiên nhanh chóng dâng cao, nước sông ngưng tụ thành một tôn thủy cự nhân chân đạp Trường Giang, cầm trong tay Tam Xoa Kích, ngẩng đầu trợn mắt, sau đầu có vòng tròn vô lượng, hai đầu Thủy Long do nước ngưng tụ nằm rạp xuống ở trước mắt hắn.
- Lũ yêu nghiệt các ngươi, ta chính là Huyền Minh vô lượng chí cao Trường Giang Thủy Thần, dưới ban ngày ban mặt mà các ngươi dám giết hại dân chúng vô tội, ăn một kích của lão tử!
Thủy cự nhân nổi giận gầm lên một tiếng, Tam Xoa Kích trong tay phóng ra, sóng lớn bàng bạc mãnh liệt cuộn trào.
Sau tai biến Trường Giang trở nên rất to dài, lượng nước không chỉ tăng gấp trăm lần trước khi xảy ra tai biến.
Những cơn sóng mãnh liệt gào thét phảng phất Diệt Thế Đại Hồng Thủy quét ngang hết thảy.
Những thụ yêu đó tránh né không kịp, trực tiếp bị cuốn vào bên trong sóng lớn cuồn cuộn, thất điên bát đảo ngã nhào vào lòng Trường Giang.
Một đám vịt trên cạn xuống nước trở thành bữa ăn trong mâm của mãnh thú trong Trường Giang. Không cần Sinh Trưởng Chi Não động thủ, một đám "con" chờ đợi đã lâu, xông lên đem bầy quái vật này xé thành mảnh nhỏ.
Máu tươi mặn tanh kích thích bầy quái vật này làm con mắt trở nên đỏ ngầu, sát ý tăng vọt, ló đầu ra khỏi mặt nước nhìn chằm chằm về phía nhóm lưu dân tị nạn đã bị dọa ngốc đứng bên cạnh bờ sông.
- Thủy. . . Thủy Thần?
Một người Ngự Sử có tuổi tác hơi lớn, râu ria xồm xàm nhìn về tôn Thủy Thần xuất hiện trên mặt sông Trường Giang trước mắt, kém chút nữa đầu gối mềm nhũn quỳ trên mặt đất.
- Không đúng. . . Ta nhớ được trong lịch sử dường như không có vị nào gọi là Thủy Thần Trường Giang.
Bên trong đoàn đội này có một người trẻ tuổi bình thường ưa thích đọc truyện Thần Thoại lịch sử, đáy lòng hắn nảy sinh nghi hoặc. Nhưng hắn cũng chỉ dám ở nghi hoặc trong đáy lòng, không dám đem nghi hoặc biểu hiện ra bên ngoài.
Đương nhiên, ý nghĩ của những người này đều bị Sinh Trưởng Chi Não thông qua lực lượng Tâm Linh cảm ứng được rõ ràng.
Sinh Trưởng Chi Não đột nhiên nghĩ đến mình đã từng đọc được trong trí nhớ kẻ nào đó đồ vật thú vị tương tự, ý niệm trong đầu khẽ động.
Lập tức hơi dùng thủ đoạn, thực hiện một tầng tâm linh hướng dẫn lên đám người này.
Lực lượng Tâm Linh hướng dẫn sẽ không biểu hiện quá rõ ràng, sẽ chỉ tạo ra ảnh hưởng lên bọn họ khiến cho họ thay đổi một cách vô tri vô giác, đánh dấu vào một tiết điểm mấu chốt nào đó.
Ví dụ có đôi khi ngươi ngươi tìm sách bên trong biển sách, trong lúc vô tình ngươi trông thấy một cuốn sách nào đó. Kỳ thật ngươi cũng không thích cái đề tài này, thế nhưng hết lần này tới lần khác trong một khoảnh khắc đột nhiên giống như bị ma quỷ ám ảnh đến chỗ đó, sau đó lật mở cuốn sách, cuối cùng trầm luân đi vào. Lúc cao hứng thậm chí còn tặng hai tấm nguyệt phiếu đề cử, hoặc là khen thưởng tác giả một chút.
Mọi người thường thường đem nó quy kết tại duyên phận, hoặc gọi nó là vận mệnh.
Sau khi Thủy Thần hiển lộ ra rất nhanh lại tản đi, Trường Giang lại khôi phục hình ảnh dòng Trường Giang nước chảy cuồn cuộn.
Những người kia đã rời khỏi Trường Giang, có lẽ là bởi vì mang theo một ít băn khoăn, bọn họ không có đóng quân ở bờ sông, cũng không có rời quá xa Trường Giang, chỉ là tìm một chỗ thạch động bên sườn núi có khoảng cách vừa phải vào ở.
- Đó thật sự là thần sao?
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, có người mở miệng nói, trong giọng nói vẫn mang vẻ hoài nghi.
- Không rõ ràng lắm. . . Nhưng mà mặc kệ nó có phải là Thần bên trong thần thoại truyền thuyết hay không, ít nhất đối với chúng ta không có ác ý, nó còn cứu chúng ta một mạng, không phải sao?
Hoàng Đào nói.
- Ngươi đúng là lòng dạ đàn bà. Nó cứu chúng ta, ai biết mang tâm tư gì chứ.
- Ồ, người khác cứu ngươi, ngươi còn hoài nghi người ta có tâm tư khác. Sớm biết vậy người ta cũng không cần cứu ngươi, trực tiếp để cho ngươi bị những quái vật kia nuốt vào trong bụng, biến thành một đống phân và nước tiểu mới phải.
Hoàng Đào cười lạnh nói.
Người kia thay đổi sắc mặt, vong ân phụ nghĩa chưa bao giờ là cái thanh danh tốt đẹp gì,
- Ta không phải nghĩ như vậy.
- Vậy ngươi có ý nghĩ gì?
- Được rồi, không cần ồn ào.
Người đội trưởng bên trong đội ngũ hút điếu thuốc, trong lỗ mũi phun ra hai làn khói, sương mù lượn lờ, khuôn mặt bị che khuất không nhìn thấy biểu tình.
- Dù gì người ta cũng cứu chúng ta, nếu như có thể. . . Vẫn nên tìm một cơ hội hồi báo hắn đi.
Lão Diêm đội trưởng đưa ra kết luận.
Lão Diêm có thể đảm nhiệm chức đội trưởng, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì hắn là một Ngự Sử Vương cấp, đây cũng là lực lượng chính của bọn họ.
- Nhưng mà nó không phải là Thủy Thần Trường Giang sao, chúng ta lấy cái gì báo đáp nó đây? Cho dù có ném tấm thân hơn một trăm cân này của ta sang người ta cũng không nhất định để ý đến.
- Cái thân thể hơn một trăm cân này của ngươi, Thủy Thần đúng là sẽ chướng mắt.
Lão Diêm liếc nhìn hắn một cái,
- Ngươi suy nghĩ một chút bên trong thần thoại truyền thuyết, thần linh muốn cái gì? Bọn họ muốn phàm nhân cho bọn hắn vàng bạc châu báu sao?
- Ngài. . . Ngài nói là tế tự?
------------------------------
Dịch : ND
Beta: B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận