Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 703: Bản Thể Của Thương Bạch Chi Oán

Chương 703: Bản Thể Của Thương Bạch Chi Oán
A Ngốc hít sâu một hơi, sau đó bôi Tủy Thần linh lên mặt ngoài thân thể mình, giống như đang bôi một loại dầu cao óng ánh.
Xương cốt màu ám kim không ngừng hấp thu Tủy Thần linh, thật ra cũng không có biến hóa gì quá mức khoa trương.
Tất cả đều đang thay đổi một cách vô tri vô giác.
Tủy Thần linh không ngừng bị A Ngốc hấp thu. A Ngốc ngồi xuống khoanh chân, hai đệm thịt của Tịch Sư bôi đều Tủy Thần linh lên trên người của A Ngốc. Lúc này Tịch Sư giống như một kỹ sư chuyên nghiệp, tư thế thành thạo.
Tủy Thần linh bị A Ngốc hấp thu một cách hoàn mỹ, xương cốt của nó càng lúc càng sáng.
Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào hài cốt lộ ra vẻ thần thánh như phật, tội ác như ma.
A Ngốc không buồn không vui, cái đầu cúi xuống, bóng tối che đi gương mặt nên không thể nhìn thấy rõ cảm xúc của nó.
Một luồng ánh trăng hóa thành tấm áo choàng màu bạc khoác lên vai nó, chỉ có bản thân A Ngốc mới có thể nhận ra sự thay đổi của mình.
Bên trong xương cốt rất nhiều tế bào đang va chạm, vui mừng nhảy nhót. Tủy Thần linh từ tầng ngoài xương cốt rót vào bên trong, tiếp tục được cường hóa xương tủy của A Ngốc.
Những sợi tơ màu trắng có dạng như tấm lưới nối liền bên trong xương cốt giống như khung thép của nhà cao tầng. Có lẽ nó không chiếm bao nhiêu diện tích so với cả tòa nhà lớn, nhưng không thể nghi ngờ về tầm quan trọng của nó.
- Sắp đột phá rồi.
Bàn Đại Hải vẫn luôn chú ý tới A Ngốc, nó vẫn luôn xem A Ngốc là đối thủ cạnh tranh của mình.
Tuy đẳng cấp của A Ngốc vẫn bị nó ném lại phía sau, nhưng bất luận là tính cách hay tư chất đều là nhân tuyển tốt nhất. Bàn Đại Hải có một bộ kỹ xảo phân biệt của riêng mình.
Bên trong xương cốt màu ám kim của A Ngốc tản ra hào quang màu vàng, ánh sáng màu vàng càng thêm nồng đậm.
Dưới sự câu thông của A Ngốc, hào quang màu vàng có ý thức khuếch tán về phía đỉnh đầu.
A Ngốc lựa chọn thần hóa đầu lâu.
Nhược điểm duy nhất trên người nó chính là cái đầu, chỉ cần cái đầu không bị phá hỏng thì cho dù cơ thể có bị hủy diệt nhiều hơn nữa cũng chỉ là vấn đề nhỏ.
A Ngốc vốn đã ở đỉnh phong nên không cần mượn tinh hoa thần tính, chỉ cần làm cho lực lượng trong cơ thể đạt đến mức độ cực hạn liền nước chảy thành sông đột phá.
Đương nhiên, sự mạnh yếu của loại phương pháp này không khác gì với Chuẩn Thần cắn thuốc đột phá.
Giống như phú nhị đại dựa vào cha mình tài trợ một ngàn vạn kiếm lời năm trăm vạn, ngươi không thể nói năm trăm vạn này là giả, hoặc là kém hơn năm trăm vạn mà người từng chút một phấn đấu kiếm được.
Đương nhiên, giống như A Ngốc cố gắng diễn hóa vật chất thần tính sau đó đột phá Chuẩn Thần thì căn cơ càng vững chắc hơn, không cần lãng phí thời gian để từ từ chưởng khống lực lượng của chính mình.
Toàn bộ hành trình đột phá không hề tiết ra ngoài một chút nào, A Ngốc đã thể hiện ra khả năng khống chế lực lượng hoàn mỹ của mình.
Sau khi A Ngốc đột phá, Đại Tử, Tịch Sư, A Ban, Long Nghĩ và Lưu Quang cũng theo sát đó mà đột phá Chuẩn Thần.
Tinh hoa phân giải từ ba bộ tàn thi Thần linh không quá hoàn chỉnh đã tạo ra tám Chuẩn Thần.
Bàn Đại Hải cũng đột phá 2 cấp, vị trí thần hóa từ hàm răng mở rộng đến cả khoang miệng và cổ họng.
Biểu hiện trực quan nhất chính là lực cắn của Bàn Đại Hải đã tăng thêm không ít.
Cao Bằng thoả mãn gật đầu khi nhìn thấy một đám ngự thú đột phá. Thế là không nhịn được mà chà sát hai tay, mài đao soàn soạt, nóng lòng muốn thử.
Cộng thêm Bàn Đại Hải thì mình có chín con ngự thú cấp Chuẩn Thần. Thực lực của ngự thú đột nhiên tăng vọt khiến Cao Bằng cảm thấy có chút phiêu, thầm nghĩ cho dù là một Thần linh cũng có khả năng sẽ bị các ngự thú của mình đánh một trận.
- Quân tử báo thù trong ngày cũng muộn.
Tiểu Hoàng cười dữ tợn xoa tay.
- Ta muốn thử xem nó có thể tiếp tục ngăn cản hàn băng của ta hay không.
Tịch Sư híp mắt liếm móng vuốt, giống như một sát thủ vô cảm đang liếm đoản kiếm trong tay mình vậy.
- Vừa rồi Cao Bằng bị dọa đến tè ra quần, ta nhất định phải giúp Cao Bằng báo thù này!
Đại Tử vui mừng hô lớn.
- Hả?
Một tiếng hừ mũi không nhẹ không nặng vang lên.
Nụ cười trên mặt Đại Tử cứng đờ, lúng ta lúng túng lắc lắc râu. Hình như mình nói sai rồi...
- Ta cảm thấy lần này có thể đánh.
Tiểu Diễm phát biểu ý kiến.
- Chờ lát nữa chúng ta cùng tiến lên hay từng người tiến lên đây?
Tiểu Hoàng nóng lòng không chờ được hỏi. Đương nhiên nó chắc chắn hi vọng từng người tiến lên, như vậy nó lại có thể biểu hiện tốt ở trước mặt Tiểu Diễm, làm cho nàng thấy mình đại triển thần uy.
- Chúng ta cùng lên đi, nói chuyện quy củ với tà ma yêu đạo làm gì.
Tịch Sư thản nhiên nói.
Cao Bằng nhìn thấy Tiểu Hoàng đứng ở bên cạnh nháy mắt ra hiệu với mình liền biết tỏng ý nghĩ của con vịt nhỏ mọn này, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Tịch Sư nói đúng. Nhưng nếu Tiểu Hoàng muốn biểu hiện như vậy thì chờ lát nữa sẽ để nó lên đầu tiên, nếu như đánh không lại thì các ngươi lại cùng tiến lên.
- Ta làm sao có thể đánh không lại được chứ.
Tiểu Hoàng rất tự tin.
Nhưng Cao Bằng cũng không coi trọng nó. Nếu như Thương Bạch Chi Oán là quái vật hệ vật lý hoặc nguyên tố còn dễ nói, nhưng nó lại là một con quái vật cấp 100 có năng lực hệ Linh hồn.
Tiểu Hoàng tự cao tự đại sẽ phải ăn chút vị đắng rồi.
Như vậy cũng tốt, phải dạy dỗ cho con vịt này một chút, tránh cho sau này lại ngã đau.
Một đám ngự thú với khí thế hung hăng từ trong đầm lầy lao thẳng về phía bộ lạc Lê.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau bọn họ cuối cùng cũng đi tới bên ngoài bộ lạc Lê.
Bên trong bộ lạc Lê, bầu trời u ám, người trong bộ lạc nhìn qua dường như vẫn đang sinh hoạt như thường lệ.
Cao Bằng thậm chí nhìn thấy một người quen.
Chu Quái khoác áo da thú, gương mặt tiều tụy, sắc mặt cũng không hề thay đổi, dáng người còng xuống bước từng bước giữa đám người như một con kiến thợ nhỏ bé không đáng kể mù quáng đi theo đàn.
Hắn không nhìn thấy Cao Bằng, nhưng Cao Bằng nhìn thấy hắn.
Thương Bạch Chi Oán cũng phát hiện ra khí tức của Cao Bằng.
Mùi của con sâu nhỏ này khiến cho nó cảm thấy chán ghét.
- Không ngờ lại dám trở về?
Thương Bạch Chi Oán vô cùng kinh ngạc, nghi ngờ có phải có cạm bẫy gì không.
Nó dò xét vô số lần những nơi có thể ẩn nấp gần đó, cuối cùng xác định thật sự không cạm bẫy, lúc này Thương Bạch Chi Oán mới đưa tầm mắt khóa chặt trên người Cao Bằng.
- Để ta xem thử là thứ gì cho ngươi can đảm quay trở lại.
Thương Bạch Chi Oán nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, từng sợi tơ linh hồn trong suốt từ trên bầu trời rủ xuống, giống như hoa anh túc nở rộ từ trên rơi xuống bao vây Cao Bằng.
- Nói nhảm nhiều quá!
Ầm!
Còn chưa nói dứt lời, một nắm đấm cực lớn đã từ bên cạnh Cao Bằng đánh lên bầu trời.
Nó ma sát với không khí tạo ra một loạt tia lửa.
Khí huyết tràn đầy tạo ra một tầng khí thuẫn ngăn cản sợi tơ linh hồn ở bên ngoài.
- Đồ xấu xí, để Hoàng gia gia xem chân diện mục của ngươi nào.
Tiểu Hoàng nói đầy vẻ bá đạo, hai tay liên tiếp vung vẩy, hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng tiến vào trong mây đen.
Mây đen bị xé toang, từ mặt đất ngước mắt nhìn lên không trung giống như một đại hạp cốc bị xé rách.
Ở phía sau mây đen là một cái xương sống uốn cong mờ mịt hư ảo dài trăm thước, oán độc nhìn chằm chằm vào Tiểu Hoàng.
Sáu cánh tay tinh tế trắng bệch, trên mặt đeo mặt nạ màu trắng, dường như khoác thêm một cái áo choàng lớn màu trắng. Phía sau xương cụt là một đoàn sương mù màu xám hình mũi khoan.
Ở trên mỗi ngón tay của nó đều có vô số sợi tơ linh hồn, nhẹ nhàng tung bay trên bầu trời giống như có sinh mạng vậy.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận