Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 262: Cao Bằng Dã Vọng

Chương 262: Cao Bằng Dã Vọng
Ven hồ, cỏ cây um tùm.
Vài ngọn cỏ quật cường mọc ở ven bờ, mặt hồ yên tĩnh khoan thai như sương.
Giữa hồ thỉnh thoảng truyền đến âm thanh đập nước, một con hạc lớn màu trắng đang nằm trong hồ thoải mái nghịch nước.
Tiểu Diễm híp mắt lại thành một đường nhỏ như sợi chỉ, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Lệ ~ lệ ~
Thật là thoải mái!
Cái hồ nước mát lạnh và xinh đẹp như vậy lại không thể bơi lội, quả thực quá dày vò đối với một con Bạch Hạc anh tuấn như ta.
Rốt cuộc hôm nay con rồng mập kia cũng rời đi, vì vậy trong mấy giờ tới cái hồ này sẽ thuộc về Diễm Đại Vương ta!
Tiểu Diễm đột nhiên lặn xuống hồ, sau đó biến thành một đạo ngân quang ưu mỹ lao ra khỏi mặt nước, bọt nước bắn lên tung tóe.
Trong hồ không Bạch Long, hạc mập xưng vương xưng bá!
Cao Bằng ngồi bên hồ thưởng thức cảnh đêm đột nhiên nghĩ đến bài thơ này, cảm thấy rất hợp hoàn cảnh.
Bầu trời phương xa đột nhiên truyền đến âm thanh phá tan không khí, gần như ngay lúc âm thanh truyền tới thì một thân ảnh màu trắng cũng phá tan biển mây rơi xuống…
Tiểu Diễm vừa mới ló đầu ra khỏi mặt nước nhấc cánh lên liền đông cứng giữa không trung, ngơ ngác nhìn con rồng chỉ cách đầu nó có 3cm.
Hơi thở nặng nề thổi vào mặt, thổi cho lớp lông hạc trên mặt nó rạp hết ra phía sau.
- Long... Long ca... Ta chỉ muốn thử xem nhiệt độ nước nhà ngươi như thế nào. . .
Tiểu Diễm lắp ba lắp bắp giải thích.
Bạch Long nheo mắt lại, mũi phì ra một hơi trực tiếp thổi bay Tiểu Diễm, thân thể cao lớn vừa chuyển liền chui vào đáy hồ.
Tiểu Diễm lượn hai vòng giữa không trung, liều mạng vỗ cánh làm từng giọt nước bắn tung tóe, vỗ cánh hai lần rồi rơi xuống bên hồ.
Thấy Tiểu Hoàng vừa dùng một cánh nâng tạ vừa nhìn nó, Tiểu Diễm bất mãn trừng mắt một cái,
- Đồ ngốc, nhìn cái gì đấy?
Tiểu Hoàng ném cái tạ trong tay xuống đất, mặt cỏ lập tức bị nện ra một cái hố. Tiểu Hoàng tiến lên một bước, mặt không chút cảm xúc nhìn Tiểu Diễm,
- Ta... Tiểu Hoàng... Thu tiền!
Tiểu Diễm,
- ? ? ?
Cuối cùng Tiểu Diễm móc ra mười đồng tiền đập lên người Tiểu Hoàng, hùng hùng hổ hổ rời đi.
- Đồ con vịt chết bầm, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ ngã vì tiền!
Không biết con vịt ngốc này bị cái gì, sau khi thua bạc lần trước thì càng ngày càng trở nên tham tài.
Tiểu Diễm thề tuyệt đối không phải nàng sợ con vịt này đâu, nàng chỉ thấy nó đáng thương vì không có lông mà thôi!
Cao Bằng thấy ông ngoại an toàn trở về, không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Chỉ cần ông ngoại không có việc gì là được rồi, những thứ khác đều không quan trọng.
Mỗi lần xảy ra chuyện ông ngoại đều phải tự mình ra mặt, Cao Bằng hiểu rõ đây cũng là một trong những nguyên nhân tập đoàn Nam Thiên có thể phát triển lớn mạnh như vậy. Bởi vì bản thân ông ngoại rất hữu dụng đối với Liên minh chính phủ, trên phương diện nào đó bọn họ cần phải dựa vào lực lượng của ông ngoại nên mới ngầm đồng ý cho tập đoàn Nam Thiên phát triển lớn mạnh. Nhưng nhìn từ góc độ cá nhân, Cao Bằng không hi vọng mỗi lần ông ngoại đều đưa thân mình vào nguy hiểm.
Bởi vì ai cũng không biết lần tiếp theo ông ngoại sẽ gặp phải kẻ địch cấp bậc gì.
Có lẽ nên bồi dưỡng một Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ đáng tin tưởng đặt ở ngoài, vừa có thể gia tăng lực uy hiếp tự thân của tập đoàn Nam Thiên, cũng có thể giảm bớt số lần ra ngoài của ông ngoại.
Cao Bằng híp mắt lại, suy nghĩ ứng cử viên.
Đầu tiên nhất định người đó phải đáng tin tưởng, bằng không bồi dưỡng được một Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ lại tuỳ tiện làm phản hoặc bị kẻ khác đào đi mất thì thật khôi hài.
Không nhất định phải trung thành với bản thân nhưng nhất định phải trung thành với ông ngoại.
Nhưng mà nhân tuyển phù hợp cũng không nhiều, Cao Bằng suy tư một lát, cuối cùng khóa chặt vào Hoàng Á.
Mặc dù Xích Huyết Quân Mã của Hoàng Á chỉ có cấp 32, sau khi dùng thuốc của mình hẳn sẽ tăng lên đến phẩm chất Hoàn Mỹ, cường độ linh hồn cũng miễn cưỡng đủ.
Muốn bồi dưỡng Xích Huyết Quân Mã cần phải có thời gian, nhưng Cao Bằng đã có một chủ ý càng to gan hơn.
Buổi tối, tắm rửa xong mặc áo ngủ vào, Cao Bằng đi đến phòng khách. Ông ngoại ngồi trên sofa, cạnh ghế sofa có một cái đèn chân cao màu vàng toả ánh sáng nhẹ nhàng, chiếu lên trang sách trên tay Kỷ Hàn Vũ.
Thấy Cao Bằng đi tới, Kỷ Hàn Vũ gấp sách lại rót một ly trà cho Cao Bằng.
- Còn chưa ngủ sao?
- Ngủ không được.
Cao Bằng đáp lại, sau đó cầm ly trà lên uống một hơi cạn sạch.
Hắn chỉ uống trà với mục đích giải khát, còn mấy việc như thưởng thức trà thì hắn không hiểu chút nào.
- Ông ngoại, ông còn nhớ Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu mà lần trước cháu bắt tới từ Trường An sao?
- Con mẫu chu kia sao?
Kỷ Hàn Vũ suy tư chốc lát,
- À, nhớ rồi. Cháu có lòng, tuy rằng chỉ là một con quái vật thăng cấp Lĩnh chủ thất bại nhưng dù sao cũng là bán lĩnh chủ, vẫn rất có giá trị. Ta đặt nó ở phòng thí nghiệm để tiến hành nghiên cứu rồi!
Cao Bằng sửng sốt một chút, bị kéo đi nghiên cứu? Sẽ không bị cắt miếng chứ?
Kỷ Hàn Vũ mỉm cười lắc đầu:
- Cháu muốn dùng thì cứ lấy đi đi, tài liệu của bán lĩnh chủ cũng rất quý giá, trực tiếp giết chết chính là cách làm vô cùng lãng phí, nên khẳng định nó còn sống.
Vậy là tốt rồi, Cao Bằng nhẹ nhàng thở ra.
- Ông ngoại, cháu vẫn muốn mượn ông một người.
- Ai?
- Hoàng Á.
Kỷ Hàn Vũ hơi sững sờ, sau đó chậm rãi gật đầu,
- Vậy cũng được, cũng không cần phiền toái như vậy, để ông nói cho Hoàng Á một tiếng, về sau bảo cậu ta nghe lời cháu là được.
Cao Bằng vốn dĩ muốn cự tuyệt nhưng Kỷ Hàn Vũ đã trực tiếp quyết định:
- Vậy cứ quyết định như thế, bên cạnh cháu cũng cần phải có người để thuận tiện sai phái, nếu như về sau cháu có nhân tuyển thích hợp hơn thì trả Hoàng Á lại là được.
Hôm sau, ở vùng ngoại ô thành phố, trong một phòng thí nghiệm nằm trong lòng núi hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới có một đoàn người mang đến một đạo mệnh lệnh, bên ngoài có đỗ một chiếc xe tải cỡ lớn, còn có không ít nhân viên mặc quần áo trắng với hoa văn xanh cảnh giác ở bốn phía.
Lúc này người tổng phụ trách phòng thí nghiệm đang rất bất mãn,
- Tài liệu tốt như vậy sao lại lấy đi, mấy hạng mục của chúng ta vừa có tiến triển không tệ, ngươi chờ một lát, để ta gọi điện thoại cho Kỷ đổng.
- Chủ nhiệm Giang, coi như ngài gọi điện thoại cho Kỷ tổng cũng vô dụng.
Chủ nhiệm Giang căn bản không tin. Phòng thí nghiệm của mình chính là phòng thí nghiệm được Kỷ tổng tín nhiệm nhất, bản thân mình còn là tâm phúc của Kỷ tổng, mình nói chuyện sao có thể vô dụng được.
- Ngài có biết ngự thú này sẽ được đưa đến đâu không? Ngự thú sẽ được đưa đến phòng thí nghiệm của chủ nhiệm Cao đấy. Hơn nữa vốn dĩ con ngự thú này là lễ vật chủ nhiệm Cao tặng cho Kỷ tổng, hiện tại có thể nói là vật quy nguyên chủ.
Chủ nhiệm Giang vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại trong nháy mắt đã dừng lại, là cậu ta?
Ngay sau đó cười khổ, sao lại là vị thái tử gia này chứ!
Được rồi, không thể trêu vào thì không thể trêu vào.
Chủ nhiệm Giang bất đắc dĩ phất tay,
- Các người mang con mẫu chu đó đi đi, nhưng nhớ kỹ nên làm tốt biện pháp an toàn, nếu không một khi để con mẫu chu đó trốn thoát thì không phải chuyện đùa đâu.
Vách núi chậm rãi nứt ra, một chiếc xe tải chở theo một con cự thú chậm rãi lái ra, sau đó làm tốt giao nhận. Con cự thú này bị trói hết vòng này tới vòng khác trên xe tải ở ngoài sơn động, đồng thời còn được tiêm một lượng lớn thuốc mê, ở các khớp xương còn bị tổn thương để làm giảm năng lực giãy dụa của nó.
Dù con mẫu chu này biến thành đối tượng thí nghiệm nhưng vẫn như cũ là một con bán lĩnh chủ! Một khi phát cuồng thì uy thế quả thật khó có thể tưởng tượng nổi.
Một bên khác, Cao Bằng bắt đầu điều chế dược tề. Nói cho cùng thì vận khí của con Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu này rất tốt, lúc trước sau khi thăng cấp thất bại thì nó chỉ còn lại một loại phương pháp thăng cấp, tiềm lực cũng bị hao tổn cực lớn, đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Cao Bằng không ký kết huyết khế với Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu.
Một loại tài liệu quý hiếm trong đó chính là tinh hạch quái vật hệ Thổ cấp Lĩnh Chủ, tinh hạch quái vật cấp Lĩnh Chủ quý giá đến mức nào. Một con quái vật cấp Lĩnh Chủ cũng chỉ thai nghén ra một viên, hơn nữa chỉ có thể là thuộc tính đối ứng.
Vừa vặn đoạn thời gian trước ông ngoại đánh chết một con Sơn Linh nên có được loại tài liệu này, cũng là tinh hạch quái vật hệ Thổ cấp Lĩnh Chủ mà Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu cần nhất.
Mặc dù mình chướng mắt Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu có tiềm lực bị hao tổn, nhưng đổi lại là người khác chỉ sợ dù đánh bể đầu cũng muốn đoạt lấy một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận