Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 361: Vết Nứt Không Gian

Chương 361: Vết Nứt Không Gian
Tựa hồ bị Cao Bằng cảm động, trên mặt nước duỗi ra một chiếc long trảo có ngón giữa dựng thẳng, thuận tiện giúp đỡ Cao Bằng tắm rửa.
Buổi tối ông ngoại về đến nhà, còn thuận đường đi cùng với ông Lưu - Lưu Thiếu Đường.
- Một khoảng thời gian không gặp, tất cả đều gầy đi.
Ông Lưu cảm khái,
- Ngươi nhìn Đại Tử xem, lúc ấy được ta nuôi dưỡng tốt bao nhiêu. . . Ách.
Lúc ông Lưu mới nói câu này thì đột nhiên nhìn thấy Đại Tử đi từ ngoài cửa vào.
- Tiểu Đại Tử lúc gầy trông rất khả ái, còn lúc mập một chút thì trông đẹp mắt hơn.
Ông Lưu cười tủm tỉm nói.
Cao Bằng sờ sờ đầu Đại Tử,
- Ông Lưu nói lúc ngươi mập trông sẽ đẹp trai hơn.
- Đông đông đông.
Đại Tử nghe vậy kích động dùng móng vuốt gõ lên sàn nhà. Có phải ngươi nghiêm túc hay không, có phải ngươi nghiêm túc hay không.
- Khoảng thời gian cháu ra ngoài ở Du Châu xảy ra chuyện gì vậy?
Cao Bằng nghi hoặc hỏi.
Kỷ Hàn Vũ và ông Lưu liếc nhau,
- Xem như chuyện tốt đi, nhưng chỉ cần kiểm soát chuyện này không tốt sẽ dễ dàng xảy ra vấn đề. Chủ yếu là do vết nứt không gian xuất hiện ở vị trí thật sự không tốt, nó nằm ở bên trong thành Du Châu, nếu như ở vùng ngoại thành thì đã tốt hơn rất nhiều.
Kỷ Hàn Vũ nhíu mày nói.
Vết nứt không gian! ?
Cao Bằng kinh ngạc. Tuy rằng hắn sớm đã nghe nói qua về vết nứt không gian, nhưng mà không nghĩ tới vết nứt không gian lại xuất hiện ở thành Du Châu.
- Đây có phải là vết nứt không gian vĩnh cửu không?
Cao Bằng thử thăm dò hỏi.
Bởi vì chỉ có vết nứt không gian vĩnh cửu mới có thể làm cho bọn họ để ý như vậy.
Vết nứt không gian tạm thời sẽ chỉ tồn tại trong một đoạn thời gian liền sẽ biến mất, ít thì mấy ngày, nhiều thì hơn một tháng, tồn tại không bao lâu liền tự nhiên biến mất, giá trị sẽ không lớn. Rất nhiều người tổ chức khai thác theo hình thức phá hủy thế giới ở phía bên kia của vết nứt không gian tạm thời, cướp đoạt tất cả mọi tài nguyên có thể cướp đoạt được.
Nhưng mà vết nứt không gian vĩnh cửu thì lại là chuyện khác. Nếu như nói một cách chuẩn xác thì đây là một thế giới, một thế giới khác đang chờ đợi để khai thác.
- n, khả năng cao có thể là mang tính vĩnh cửu.
Ông ngoại gật đầu,
- Nhưng đối với chúng ta thì có một cái tin tức tốt và một tin tức xấu, cháu muốn nghe cái nào trước.
- Vậy trước tiên nói tin tức xấu đi.
- Vết nứt không gian vẫn chưa ổn định, không cách nào thừa nhận quái vật cấp Lĩnh Chủ trở lên xuyên qua khe nứt. Vì thế Bạch Long và A Ban của cháu tạm thời không thể đi đến thế giới bên kia.
Cao Bằng chú ý tới ông ngoại dùng một từ,
- Tạm thời?
Kỷ Hàn Vũ ngẫm lại,
- Căn cứ vào kinh nghiệm đã phát hiện ra vết nứt không gian vĩnh cửu khác để xem xét thì vết nứt không gian có tính trưởng thành. Hơn nữa từ lúc bắt đầu hình thành sẽ lớn lên vô cùng nhanh chóng, tính ổn định của và khả năng thừa nhận cực hạn của nó cũng sẽ tăng lên theo từng năm.
- Vậy còn tin tức tốt là gì?
Nghe thấy A Ban không thể thông qua vết nứt không gian thì Cao Bằng có chút thất vọng.
- Chúng ta đã đạt thành hợp tác cùng với chính phủ Du Châu, chúng ta sẽ cùng chính phủ Du Châu bắt tay khai phá vết nứt không gian.
Cao Bằng chỉ là thoáng suy tư liền hiểu rõ được nguyên nhân trong đó.
Căn cứ thành phố và Liên minh chính phủ cũng không phải thuần túy là quan hệ cấp trên cấp dưới, dù coi như Liên minh chính phủ hiện tại lập tức phái người tới đảm nhiệm chức vị thị trưởng căn cứ thành phố Du Châu, tân nhiệm thị trưởng có thể còn sống đến Du Châu hay không đều là một cái vấn đề.
Đường xá hiểm ác, quái vật tung hoành khắp núi rừng, chết một hai người lại chuyện quá bình thường.
Không chỉ là thành phố cứ địa Du Châu, trên cơ bản tất cả các căn cứ thành phố trên toàn thế giới đều mơ hồ có xu thế trở thành bá chủ ở mảnh đất của mình. Nghe qua thì thấy khó tin nhưng thực tế lại quá bình thường, uy tín của Liên minh chính phủ chẳng khác gì mặt trời sắp lặn.
- Hiện tại dân chúng cũng biết chuyện này sao?
Cao Bằng có chút lo âu, đối với những người có thân phận như bọn họ thì vết nứt không gian là kinh hỉ, nhưng đối với những người dân chúng bình thường thì chính là sự kinh hãi. . .
- Bọn họ vẫn chưa biết, chỗ đó đã bị triệt để phong tỏa rồi. Hiện tại tin tức được truyền ra bên ngoài đó là có một loại virus mới đang bạo phát trong thành khu Bách Nghiệp, vì thế toàn bộ khu này đã bị phong tỏa.
- Làm thế nào mà vết nứt không gian này bị phát hiện ra, xác định chắc chắn là không có dân chúng biết được sao.
Nếu như sự việc bị bộc lộ ra, không chỉ là chính phủ Du Châu, mà tập đoàn Nam Thiên cũng sẽ phải thừa nhận áp lực rất lớn từ phía dư luận.
- Không có, đó là một chỗ tòa nhà bỏ hoang, trước đó đã xảy ra mấy vụ hung án. Ngay từ đầu còn tưởng rằng có Ngự Thú hoặc là quái vật hành hung, tổ chức vây bắt mấy lần nhưng không có thu hoạch, sau đó lắp đặt camera siêu nhỏ ở một góc kín trong hành lang mới quay chụp được hình ảnh vết nứt không gian xuất hiện. Lúc vết nứt không gian vừa bắt đầu xuất hiện mấy ngày trước có dấu hiệu không ổn định, xuất hiện gián đoạn sau đó lại biến mất, vì thế ngay từ đầu cảnh sát cũng không điều tra được gì nhiều.
Ông Lưu sờ sờ cái cằm,
- Lão Kỷ, tôi có một suy đoán vẫn luôn dấu ở trong lòng, chỉ là trước đây có chút xấu hổ nên không nói ra ngoài. Ông nói xem. . . Vết nứt không gian ở Du Châu chúng ta cùng với vết nứt không gian xuất hiện ở Châu Phi vào nửa năm trước có thể có liên quan gì hay không, rốt cuộc đều là sương mù màu đen.
Kỷ Hàn Vũ chưa từng đi qua Châu Phi, không biết sương mù màu đen ở bên kia và sương mù màu đen ở Du Châu có gì giống nhau hay không.
Nhưng khi nghe ông Lưu nhắc đến Châu Phi, hắn liền nghĩ đến ngoại cảnh, sau đó thông qua ngoại cảnh tiếp tục suy nghĩ đến Bạch Kim Chi Thủ, cũng nghĩ đến việc Bạch Kim Chi Thủ phái người đến ám sát Cao Bằng.
Sắc mặt Kỷ Hàn Vũ không khỏi trầm xuống. . .
Nói xong chuyện này, Kỷ Hàn Vũ lại nói với Cao Bằng:
- Đúng rồi, cái nơi cháu nói có chút tà môn, trong tập đoàn phái đi mấy đội ngũ đều không công mà lui.
- Trường Bình sao?
- Ừ, chỗ đó ít nhất cũng phải cấp Lĩnh Chủ đi vào mới có thể nhìn xem hư thật, cấp Thủ Lĩnh căn bản không vào được khu vực trung tâm. Cháu trước không cần phải gấp, Từ Hà Đề và Lâm Hinh Nhị đã dẫn đội đi qua. Đại Thử có giác quan rất mạnh, nếu như có thể giải quyết chuyện này thì hai người bọn họ sẽ có thể thu được đồ vật kia vào tay.
- Chính là hai đứa nhóc kia à, nếu như bọn họ không có lấy được thì sao.
Lấy tuổi tác và thân phận của ông Lưu, tất nhiên có thể gọi hai người bọn họ là tên nhóc.
- Tôi sẽ tự mình đi.
Kỷ Hàn Vũ nói như chém đinh chặt sắt.
. . .
Căn cứ thành phố Cao Bình, một đội ngũ đi về phía thành bắc sau đó rời đi dọc theo một con đường hướng tây bắc.
Chi đội ngũ này có ba người, toàn thân đều mặc trang phục chiến đấu màu đen, đến ngay cả khuôn mặt cũng bị mũ giáp che kín.
Bên cạnh có năm đầu Ngự Thú đi theo, theo thứ tự là một con Hoàng Kim Huyễn Quang Quyền Vương Đại Thử, Thủy Tinh Tước Vĩ Đường Lang Hà, một đoàn lông xù màu đen, bên ngoài thân thể kéo dài ra từng đoạn xúc tu, phía sau cùng của đoàn là một con Kim Ban Thánh Minh Lộc trắng toát.
Trên không trung lẩn quẩn một đầu cự cầm màu lam, to lớn hơn so với một chiếc xe buýt, sải cánh giang ra dài hơn mười mét, đôi cánh rắn chắc không gì sánh được, mỏ chim màu trắng sắc nhọn tráng kiện.
Nhóm người này chính là Từ Hà Đề, Lâm Hinh Nhị và một tên nhân viên chiến đấu cao cấp.
- Còn có 10 km nữa là đến thôn Trường Bình, hãy chú ý an toàn. Theo tin tức thăm dò được từ hai đội của tập đoàn được cử đi trước đây thì chỗ đó xuất hiện rất nhiều quái vật hệ Vong Linh. Trước tiên hãy thoa lên Vong Linh phấn đi, Vong Linh phấn này có thể che dấu khí tức sinh mạng trên người chúng ta.
Vừa nói Lâm Hinh Nhị vừa lấy ra một bình sứ lớn từ trong túi, miệng bình bị vải đỏ bọc kín.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận