Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 781: Cự Linh Tướng

Chương 781: Cự Linh Tướng
Cao Bằng lo lắng nhìn lão nhân này, không cẩn thận hắn sẽ khóc ngất đi mất.
- Lão nhân gia, ngài vẫn ổn đấy chứ?
Cao Bằng nhanh chóng gọi điện thoại, sai người mang đến một hộp thuốc trợ tim hiệu quả nhanh.
Một đám lão tiền bối đứng vây A Ngốc vào giữa, đều mong muốn sờ mó một hai cái, nhưng lại sợ làm A Ngốc tức giận, tựa như một đám lão ngoan đồng nhìn thấy đồ chơi mà mình ngưỡng mộ.
Cao Bằng cảm thấy thú vị, cũng không quấy rầy bọn họ.
...
Bên kia, Cao Bằng vẫn tiếp tục chế tạo đám quái vật của mình.
Trước đây, tôm công tử và cua đồ tể đều chỉ có thể coi là một cái thử nghiệm mới lạ. Lần này, quái vật mà Cao Bằng muốn chế tác cũng không phải là loại bình thường.
Trong phòng, một đầu Cự Viên bốn tay có màu da đang phát ra tiếng rít gào trầm thấp.
Lung la lung lay, thân thể cũng không thể đứng vững, trên cánh tay và trong cơ thể dường như có vô số con chuột nhỏ, thể tích thì lúc lớn lúc nhỏ.
Phanh!
Tiếng bước chân nặng nề làm kinh động đến những lão tộc trưởng đang vây xung quanh A Ngốc.
Quay lại thì đã nhìn thấy một đầu quái vật chưa bao giờ gặp qua chui ra từ trong cửa phòng.
- Con quái vật này. . .
Thanh Vân Nam nghẹn họng nhìn trân trố. Quái vật này lớn lên cũng quá. . . Giống con người đi.
Thân cao năm mét, bên ngoài thân thể mọc ra một bộ áo giáp màu trắng như một tầng mây bao bọc xung quanh, kèm theo bốn cái cánh tay.
Làm cho người ta ấn tượng khắc sâu nhất chính là ngũ quan trên gương mặt nó —— gần giống như đúc với nhân loại.
Nếu như không phải có bốn cái cánh tay, bọn họ thiếu chút nữa cho rằng đây là chủng tộc cự nhân nào đó.
- Đây là quái vật mới được tập đoàn Nam Thiên các ngươi phát hiện ra? Trước đây chưa từng gặp qua.
- Xem như quái vật mới phát hiện đi.
Cao Bằng cũng không có muốn giải thích kĩ về việc này.
- Tên của nó là gì?
Thanh Vân Nam hỏi.
- Cự Linh Tướng.
Cao Bằng phun ra ba chữ.
Theo tiếng nói Cao Bằng hạ xuống, tên của con quái vật trước mắt trên khung số liệu cũng vì thế mà iến thành Cự Linh Tướng.
【 Tên quái vật 】: Cự Linh Tướng
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 64 (Hoàng cấp)
【 Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ / Phẩm chất Tinh Nhuệ
Trước khi Cự Linh Tướng bị cải tạo thì nó là một loại quái vật tên là Tứ Tí Hầu Yêu, thông qua cải tạo tăng thêm cho nó một lớp vỏ ngoài nhìn qua như là áo giáp xương trắng.
Cũng bởi vì đây là xương vỏ ngoài của nó, cho nên áo giáp dù cho bị phá hư thì sau đó cũng có thể chậm rãi khép lành lại.
Mặc dù đối với Cao Bằng thì vô luận là Tứ Tí Hầu Yêu hay là Cự Linh Tướng đều là quái vật quá yếu, nhưng đối với Hoa Hạ bộ lạc hiện tại thì Cự Linh Tướng Hoàng cấp vẫn là một loại quái vật tương đối cao cấp.
Trước mắt, cường giả chủ lực trong bộ lạc Hoa Hạ cũng mới chỉ là Vương cấp.
Mỗi một gã ngự sử Hoàng cấp đều có thể có danh hào.
Trải qua một đoạn thời gian ngắn, lão tộc trưởng của ba bộ lạc và nhóm trưởng lão cũng từ tâm tình kích động dần bình tĩnh lại.
Sau khi đưa ánh mắt liếc nhìn nhau, do Bạch Thông Minh làm đại diện tiến lên nói chuyện với Cao Bằng:
- Lúc trước khi đến đây, mấy lão gia hỏa chúng ta đã thương lượng xong xuôi với nhau, chỉ cần xác nhận tin tức là sự thật thì đây cũng là may mắn của nhân tộc chúng ta. Từ nay về sau ba đại bộ lạc chúng ta sẽ lấy bộ lạc Hoa Hạ các ngươi làm chủ.
Cao Bằng có chút kinh ngạc, sau khi nhiều lần xác nhận mới khẳng định bọn họ không phải khiêm tốn, mà là thật sự mong muốn như vậy.
- Vì sao?
Cao Bằng đặt một câu hỏi về vấn đề rất đỗi bình thường.
Những vị lão tiền bối này nhìn nhau cười một tiếng, vì sao?
Bạch Thông Minh cúi đầu xuống, lắc đầu cười khẽ:
- Trên thế giới này thật sự có thiên tài. Giống như những lão gia hỏa chúng ta đây, những người cùng thế hệ với chúng ta thì coi chúng ta chính là thiên tài. Thiên tài cũng đối lập nhau, ngươi so với chúng ta càng thiên tài hơn, ngươi có thể dẫn dắt chúng ta đi xa hơn, hơn nữa chúng ta đều là nhân tộc. Lý do này đủ rồi chứ?
- Yên tâm đi! Những lão gia hỏa chúng ta tuy rằng đã già nhưng vẫn có chút quyền nói chuyện, chúng ta có thể đại diện cho bộ lạc của mình!
- Là nhân tộc. . .
Cao Bằng nhỏ giọng tự nói.
- Chính là vì nhân tộc!
Bạch Thông Minh ngay từ đầu còn cười, tiếng cười dần trở nên khàn khàn,
- Chính là vì cái đồ vật hư vô mờ mịt một chút cũng không thật này, chúng ta. . . Chết rất nhiều người. Ít nhất không thể chết vô ích được, sớm muộn có một ngày chúng ta muốn giết trở về!
Cao Bằng không sống trong bộ lạc từ nhỏ, hắn không thể nào lý giải loại ý nghĩ này.
Nhưng mà ba đại bộ lạc đã nguyện ý thần phục, Cao Bằng do dự một lát sau đó lựa chọn tiếp nhận.
Cao Bằng để cho bọn họ về trước thông báo cho tộc nhân thuộc bộ lạc của mình, thuận tiện thông báo tin tức cho những bộ lạc khác.
Chỉ cần nguyện ý quy thuận và tôn bộ lạc Hoa Hạ thành người cầm đầu thì hắn đều tiếp nhận. Nếu có bộ lạc không nguyện ý, Cao Bằng cũng không miễn cưỡng.
Bao gồm ba đại bộ lạc đỉnh cấp cũng như thế, dù cho sau khi trở về các ngươi đổi ý cũng không sao, mà các ngươi muốn đều có thể đến. Cho bọn hắn kỳ hạn là ba ngày, trong ba ngày này có thể đổi ý, nhưng mà nếu như sau ba ngày đưa ra lựa chọn sau đó lại do dự.
Cao Bằng nói rất rõ ràng, hắn sẽ tuyệt đối không bởi vì một số lão tiền bối tồn tại mà khách khí.
Trên đường trở về, tộc trưởng bộ lạc Huyền Hổ U Xu nhíu mày nói:
- Lúc trước, hắn nói câu cuối cùng là có ý gì?
- Hiểu theo nghĩa đen thôi.
Bạch Thông Minh triệu hồi ra ngự thú Bạch Long, lắc mình cưỡi lên trên lưng Bạch Long.
Tối hôm qua thí nghiệm xong, Cao Bằng vỗ vỗ tay rời khỏi phòng thí nghiệm, để cho Cự Linh Tướng đi theo sau lưng mình.
Cao Bằng đem đám ngự thú của mình triệu hoán ra, mặc cho chúng nó tự do hoạt động.
Ma Huyễn Chi Não trôi nổi ở trong hư không, tinh thần ý thức kết nối với các ngự thú khác, muốn mời bọn họ đi đến Đông Hải chơi.
- Oa, lợi hại quá, ngươi lại có một cái ao cá lớn như vậy?
Tiểu Hoàng hô to gọi nhỏ.
- Ta sẽ bảo chúng nó gọi ngươi là thúc thúc.
Ma Huyễn Chi Não hào phóng nói.
Sắc mặt Tiểu Hoàng trầm xuống, tay phải gắt gao đặt ở trên Ma Huyễn Chi Não,
- Ài ~ sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ.
- Ao cá của ngươi. . .
- Đông Hải.
- À, đúng đúng đúng! Cái đê biển của ngươi . . .
Tiểu Hoàng như có điều suy nghĩ,
- Bên trong hẳn là có rất nhiều cá hả ?
Chân vịt giẫm giẫm trên sàn nhà, phát ra tiếng vang có quy luật.
- Trong nước đương nhiên có nhiều cá.
- Ờ ~
Tiểu Hoàng sờ sờ cái mông, sau đó đưa lên mũi ngửi mùi vị quen thuộc.
Tiểu Hoàng híp đôi mắt lại, say mê nói:
- Tiểu hỏa kế, ta có một đơn hàng mua bán lớn, chúng ta đi sang bên kia, ta sẽ từ từ nói cho ngươi nghe.
- Đợi một chút.
Phía trước bỗng truyền đến một tiếng nói.
Ma Huyễn Chi Não dùng sóng tinh thần quét qua, trong không khí không có vật gì.
Nhưng mà giọng nói vừa rồi chính là từ nơi này truyền đến. . .
Tiểu Hoàng không kiên nhẫn nói:
- Đi đi đi, đi sang bên kia, không nên quấy rầy đại sinh ý của ta.
Tiểu Hoàng móc từ bên trong mông ra mười khối tiền ném ở trước mắt.
- Cầm lấy đi mua kẹo que ăn.
Trong không khí bỗng lan tràn sát ý lạnh lẽo, lưỡi đao vô hình giống như dao găm cắt trên bộ ngực của Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng cau mày, phù văn màu lam rậm rạp chằng chịt theo làn da hiện lên, khí thế cuồng bạo giống như hồng thủy càn quét khắp nơi.
- Ngươi muốn đánh nhau với ta? Ngươi đánh thắng được ta sao?
- Thử một lần sẽ biết. Ta biết ngươi càng bị đánh thì càng mạnh, nhưng mà ngươi xác định ở trước mặt ta ngươi thật sự có cơ hội chồng chất nhiều tầng bị động sao?
Giọng nói của Lưu Quang trầm thấp truyền ra.
Đúng vậy, chính là nơi này.
Ma Huyễn Chi Não nhìn về không khí phía trước, cái gì cũng không có.
Lực lượng tinh thần quét qua một lần lại một lần, nhưng cái gì cũng không thấy.
Đây là thủ đoạn ẩn thân gì vậy? Nếu như nó là địch nhân của ta, vậy chẳng phải là kẻ địch đứng trước mặt mà ta cũng không thể phát hiện ra nó?
Tâm tình của Ma Huyễn Chi Não trở nên vô cùng phức tạp.
Cảm thụ được khí thế khủng bố và sát ý lạnh lẽo phát ra từ trên người Tiểu Hoàng.
Ban đầu cho là mình đã tiến bộ rất lớn, có thể đứng đầu trong danh sách ngự thú của chủ nhân. Nhưng hiện tại xem ra, chính mình chỉ có thể sắp xếp ở tầm trung bình!
- Chủ nhân còn đang ở nơi này, các ngươi an tĩnh một chút.
Tiếng A Ngốc khàn khàn vang lên.
Tiểu Hoàng và Lưu Quang giằng co ba giây, cuối cùng hừ lạnh một tiếng thu lại khí thế đang phóng thích.
- Quên đi, không so đo với tiểu bằng hữu.
Tiểu Hoàng chắp hai tay sau lưng, rung đùi đắc ý đi xa,
- Chờ sau khi các ngươi nói xong ta sẽ tìm ngươi trao đổi vụ làm ăn lớn giá trị trăm triệu.
Hư không vặn vẹo, trước mắt Ma Huyễn Chi Não hiện lên bóng dáng của Lưu Quang.
- Ngươi tìm ta sao?
Ma Huyễn Chi Não thông qua sóng tinh thần giao lưu với Lưu Quang, chính là trực tiếp đem tư duy phóng đến trong đầu nó.
Lưu Quang gật đầu,
- Nghe bọn họ nói ngươi có được bản lĩnh cải tạo hình thái vẻ bề ngoài của quái vật?
Sau khi Lưu Quang nói xong lời này, Ma Huyễn Chi Não chú ý tới ánh mắt phát sáng của nó.
- Đúng vậy!
- Huynh đệ, bản lĩnh này của ngươi rất tốt. Rất. . . Phù hợp quy luật đó!
Lưu Quang dùng hai cánh tay đao vỗ vào một chỗ.
- Phù hợp. . . Quy luật?
- Đúng vậy, giống như nước thường chảy về chỗ thấp, nếu đói bụng thì muốn ăn cơm. Năng lực này của ngươi có thể cải tạo hình thái bề ngoài rất phù hợp với quy luật. Ưu tú!
Lưu Quang nghiêm túc nói.
---------------------------
Dịch : MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận