Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 675: Minh Quang Kính

Chương 675: Minh Quang Kính
Suốt quãng đường đi Cao Bằng chẳng hề rảnh rỗi, mỗi tối hắn đều cùng A Ngốc soi đuốc bàn luận suốt đêm, giúp A Ngốc luyện hóa ngón tay kia.
Ngón tay trắng tinh như tuyết tản mát ra ánh sáng lạnh như băng.
Dường như việc dung nhập số xương cốt bên ngoài vào cơ thể không hề có ảnh hưởng đến A Ngốc.
Đặc thù cơ thể làm cho nó có thể tùy tiện dung nhập xương cốt khác, sau đó chuyển hóa thành xương cốt của mình, đồng thời hấp thụ hết tinh hoa trong đó.
Đương nhiên đây không phải là ngoại lệ đặc biệt của riêng A Ngốc, trên thực tế có rất nhiều quái vật hệ Cốt đều dùng cách này để nhanh chóng tiến hóa.
Điều này là minh chứng cho sự quan trọng của một bộ thi thể tốt.
Khi còn sống liều lấy cái xuất thân, chết rồi cũng phải liều lấy bộ xương tốt.
Cuối cùng A Ngốc đã miễn cưỡng có thể dung hợp được ngón tay thần linh này. Các bộ vị khác trên cơ thể A Ngốc không thể thừa nhận uy lực của xương ngón tay thần minh, chỉ có năm ngón tay vừa thần hóa mới có thể miễn cưỡng chịu được.
Một tuần sau, cuối cùng Cao Bằng dẫn sáu người đi vào cảnh nội Nham thành.
Còn chưa thấy Nham thành, Cao Bằng đã phát hiện ra khí tức túc sát trong không khí.
Bầu không khí nghiêm túc nặng nề, thi thoảng còn có thể nhìn thấy từng tốp từng tốp binh sĩ tuần tra.
Ở cửa thành, Cao Bằng thấy mười mấy binh sĩ đứng trước cửa thành.
- Ai đó?
- Kiểm tra một chút.
- Đến đây, ngươi, bỏ mũ xuống!
Các binh sĩ đều rất hung hãn.
Có lẽ vì phải phòng thủ trường kỳ nên tính tình của bọn họ đều không tốt lắm.
Thậm chí, còn có vài phần nóng nảy.
Bên trái có một ngự thú giống như một tấm gương trôi nổi lơ lửng.
Đáy của ngự thú có một màn sương màu trắng nâng nó lên.
Mỗi một người khi đi qua tấm gương, nó sẽ hơi lóe lên một chút.
Trên cơ bản, tất cả mọi người đều bình an vô sự đi ra hoặc vào cửa thành.
Dù là vào thành hay ra khỏi thành đều phải đi qua tấm gương này.
Trong đoàn người đang xếp hàng đi ra khỏi thành bên trái có một người nhìn thấy tấm gương này bèn lặng lẽ rời đoàn người, xoay lưng bỏ đi.
- Dừng lại!
Binh sĩ nấp hai bên chỉ huy ngự thú giết đến. Ngự thú gầm thét xông ra.
Rống!
Ngự thú của người mặc áo choàng còn chưa kịp phản ứng đã bị chế phục.
Người mặc áo choàng cũng bị bắt sống tại chỗ, ngự thú tấm gương chiếu lên người hắn, trên đỉnh đầu hắn có một lớp sương mù màu xanh phiêu phù.
- Đây là dư nghiệt của Đấu Ôn Giáo, mọi người không cần sợ hãi.
Trưởng quan phòng thủ cửa thành bước ra trấn an quần chúng đang chấn kinh.
- Không! Tôi không phải!
Người mặc áo choàng cởi áo ra, đó là một thiếu nữ có mái tóc màu tím xanh, thất kinh hô to:
- Tôi chỉ có ngự thú hệ Độc mà thôi, tôi không phải người của Đấu Ôn Giáo. Thả tôi ra!
- Hừ, phải kiểm tra mới biết có phải dư nghiệt Đấu Ôn Giáo hay không. Nếu cô không phải dư nghiệt của Đấu Ôn Giáo, vì sao vừa nãy phải bỏ chạy khỏi hàng ngũ?
Trưởng quan phòng thủ cửa thành cười lạnh hỏi.
- Tôi phát hiện ra mình bỏ quên đồ, muốn quay lại lấy.
Cô gái đáp.
- Dẫn đi!
Viên trưởng quan không muốn nghe cô ta giải thích thêm gì nữa.
Những người xung quanh đều im lặng xem diễn biến, không một ai đứng ra hô vang chính nghĩa gì đó.
- Đây là ngự thú gì thế? Có vẻ lợi hại thật.
Thanh Khanh sợ hãi than thở.
Cao Bằng nhìn lướt qua tấm kính.
【 Tên quái vật】: Minh Quang Kính
【 Đẳng cấp quái vật】: Cấp 62 (Hoàng cấp)
【 Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Hoàn mỹ
【 Thuộc tính quái vật】: Hệ Thần Bí
【 Năng lực quái vật】: Phá giải huyễn tượng lv5, Điều tra ẩn thân lv5, Truy tra khí tức lv4.
【 Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Minh Quang Kính là ngự thú loại Kính, có thể phân biệt khí thức trong biển người mênh mông, còn có thể điều tra tung tích kẻ địch, phá giải huyễn cảnh. Vì năng lực đặc biệt này nên chúng bị săn bắt với số lượng cực lớn, hiện giờ đã tuyệt tích trong tự nhiên. Tính cách của nó nhát gan, nhưng cực kỳ tò mò, thích nhất là cùng soi chơi với các tấm gương khác. Chơi vậy nó sẽ cảm thấy mình vô cùng lớn!
Thật là một cái gương nhỏ thú vị.
Cao Bằng cười ha ha.
Minh Quang Kính chiếu lên Cao Bằng, thuận tiện cũng tra xét giọt nước hắn giấu trong quần áo.
- Ồ?
Dường như Minh Quang Kính nhận ra thứ gì đó.
Lòng hiếu kỳ mãnh liệt khiến nó không nhịn được muốn tìm hiểu ngọn ngành.
Ta xem!
Ta xem!
Ta lại xem!
Ồ, đây là giọt nước gì nhỉ?
Trong giác quan của Minh Quang Kính, giọt nước này càng soi càng lớn, càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành một hải dương mênh mông!
Ùng ục ùng ục.
Dường như nó đang chìm trong biển sâu.
Đen thui, cô độc, biển cả giam cầm nó bên trong.
Chỉ còn tiếng nước chảy bồi hồi bên tai.
Đột nhiên, hải dương dưới chân tỏa ra tám đốm sáng yếu ớt.
Vầng sáng càng ngày càng gần, dần dần, tới gần hơn.
Khi hư ảo xông phá chân thực, dường như có một vực sâu lớn muốn nuốt chửng nó.
Hàm răng dày đặc sâm nghiêm, yết hầu sâu không thấy đáy.
Két!!!
Minh Quang Kính đột nhiên bừng tỉnh.
Như một con mèo nhỏ sợ hãi run lên.
Nó vội quay lưng đi, không dám nhìn thẳng Cao Bằng.
Nếu không phải vì chủ nhân hạ lệnh cho nó phải phòng thủ cửa thành, thì có thể giờ nó đã bỏ chạy rồi.
Trưởng quan đã chú ý đến dị tượng nơi này, Minh Quang Kính chính là ngự thú của hắn.
Hắn bước nhanh tới, thấy Minh Quang Kính có vẻ sợ hãi thì lập tức hiểu rõ, khẳng định nó đã nhìn thấy ngự thú cường hãn gì. Tên này nổi tiếng là nhát gan!
- Đại nhân, mời qua.
Khuôn mặt nãy giờ vẫn đen thui với 99,999% người qua cửa thành lại hiện lên một nụ cười tựa như một đóa hoa.
Điều này khiến cho những người xung quanh chợt nảy ra một suy nghĩ, có lẽ viên trưởng quan này là một người rất nhiệt tình chăng?
- Không sao, tôi còn mấy người bạn nữa, tôi ở đây chờ bọn họ.
Cao Bằng mỉm cười nói.
- Không cần, không cần, nếu đã là bạn của đại nhân ngài, vậy khẳng định không phải là người của Đấu Ôn Giáo!
Viên trưởng quan coi giữ cửa thành vỗ ngực khẳng định.
- Ồ?
Cao Bằng nhướng mày.
- Ha ha, cường giả giống như đại nhân ngài thì cần gì phải gia nhập Đấu Ôn Giáo.
Viên trưởng quan coi cửa thành rất ít khi thấy Minh Quang Kính sợ hãi như vậy, chỉ khi nào thấy loại đại nhân vật như mặt trời ban trưa kia nó mới có thái độ như thế.
- Không cần, anh cũng có chức trách của mình, tôi cũng không muốn làm trái quy định.
Cao Bằng bình tĩnh nói:
- Cứ để các bạn của tôi kiểm tra một lượt đi, kiểm tra xong tôi vào thành cũng được.
- Vâng.
Viên trưởng quan cúi đầu khom lưng, để cho Minh Quang Kính quét qua sáu người còn lại, sau đó cung kính khom người đưa Cao Bằng vào trong thành. Tới khi tránh được nơi phức tạp đông người mới lặng lẽ đưa ra một tấm lệnh bài.
- Đại nhân, đây là lệnh bài thân phận của tôi, gần đây điều tra dư nghiệt Đấu Ôn Giáo rất căng thẳng, có một lệnh bài cũng đỡ đi rất nhiều phiền phức.
Viên trưởng quan cười cười nịnh bợ.
Cao Bằng gật gật đầu, vỗ vỗ bả vai hắn.
- Vậy đa tạ ý tốt của anh.
Cao Bằng đi xa rồi, viên trưởng quan liền nhanh chóng quay lại cửa thành, dặn dò thuộc hạ trông giữ chặt chẽ, sau đó vụng trộm ra khỏi thành, tới một sơn trang nào đó ở ngoại thành.
- Tướng quân, lại có một cường giả từ Thánh cấp trở lên tiến vào Nham thành. Tôi đã đưa lệnh bài cho hắn theo như ngài dặn dò.
- Chết một Ôn Dịch Chi Thần, đám ngưu quỷ xà thần này đều xuất hiện.
Sâu trong đại điện, một người đàn ông khí vũ hiên ngang thân cao chín thước mặc áo giáp đỏ, tay cầm một miếng thịt tươi ném vào trong huyết trì trước mặt.
- Sự tham lam đúng là vĩnh viễn không có điểm dừng.
Người đàn ông thở dài, xoay đầu lại, khuôn mặt đáng lẽ rất tuấn mỹ tựa như bị lột một lớp da, đẫm máu, dữ tợn, đáng sợ.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận