Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 296: Phục hồi

Chương 296: Phục hồi
Nham tương nóng hổi tản mát ra từng luồng khí tức nóng rực, sóng nhiệt cuồn cuộn len lỏi tỏa ra khắp bốn phía, trong không khí truyền tới từng đợt tiếng nổ lốp bốp không dứt. m thanh thanh thúy êm tai, có thể nhìn thấy từng con từng con ong mật bị thiêu cháy đen rơi xuống từ trên trời.
Oành! oành! oành!
Tựa như một cái nồi hầm cách thủy trong lửa lớn, trong nồi đột ngột nổ vang, phát ra từng âm thanh đùng đùng.
Từng con Sư Tử Đao Phong giống như những miếng sủi cảo không ngừng rơi xuống từ trên bầu trời.
Những con Sư Tử Đao Phong rơi xuống kia tựa như đã được chiên giòn vàng ươm, đôi cánh trong suốt óng ánh bị nhiệt độ cao thiêu cháy quăn xoắn vào hai bên thân thể, lớp lông tơ màu trắng cũng biến thành một mảnh cháy đen.
Đã sớm bị thiêu chín.
Dù ở cách một khoảng khá xa nhưng Cao Bằng vẫn có thể ngửi thấy một mùi vị chiên giòn nhàn nhạt lan tỏa trong không khí.
Cao Bằng có chút tiếc nuối nhìn đám Sư Tử Đao Phong đang không ngừng rớt xuống từ trên trời.
Thật sự là đáng tiếc.
Chỉ chưa tới một phút đồng hồ, bầy quái vật đông như đám mây đen bị Thiên Tai Ô Vân bao phủ giờ chỉ còn lại vài đoàn bóng mờ chậm rãi bay đi.
Bầy Sư Tử Đao Phong mới vừa rồi còn hùng hổ bay tới, trong chớp mắt đã bị đánh tan, chỉ còn một chút tôm tép nhãi nhép đào thoát ra được.
Giải quyết xong mấy con Sư Tử Đao Phong này, Cao Bằng gọi Tiểu Diễm tới, tung người nhảy lên lưng nó rồi nói.
- Đi, chúng ta tới chỗ bầy Sư Tử Đao Phong rơi xuống.
Dù sao chúng cũng là quái vật, coi như có là quái vật cấp Bình Thường cũng có tỷ lệ nhất định sẽ sản sinh ra tinh hạch, quái vật cấp Tinh Anh trở lên thì toàn bộ đều sinh ra tinh hạch.
Nếu như một hai con thì không nói, Cao Bằng cũng sẽ không để mắt tới, nhưng đây chính là thi thể của hàng vạn con quái vật.
Dù Cao Bằng đang cưỡi trên lưng nhưng Tiểu Diễm không cảm thấy nặng cho lắm, đôi cánh hơi vỗ một cái liền mang theo Cao Bằng bay lên không trung.
Biển rừng chìm nổi dưới thân, bay vút qua những tán cây cao lớn, trong không khí tràn ngập mùi thơm của tự nhiên.
Lướt qua một sườn núi nhỏ sau đó đáp xuống đất. Trên tán cây hoặc dưới mặt đất chất đầy những thi thể bị nướng cháy vàng.
Tiếp xúc gần Cao Bằng mới thực sự nhìn rõ hình dáng bên ngoài của những con Sư Tử Đao Phong này. Thân dài khoảng một mét, ổ bụng phồng lên thô to, có đường vân màu vàng đỏ đan xen, làn da bên ngoài có một tầng lông tơ mỏng manh, nhưng mà chúng đã bị nướng cháy đen thui, nhìn qua có vẻ cứng rắn hơn. Phần đuôi dưới cùng có một cái ngòi thon dài, trên cái ngòi phát ra hàn quang lấp lóe, dù cho bị nhiệt độ cao thiêu đốt nhưng vẫn không biến dạng.
Đi tới trước mặt một thi thể Sư Tử Đao Phong, Cao Bằng ngồi xổm xuống, dùng tay vuốt ve làn da đã bị cháy đen, lòng bàn tay có cảm giác hơi cộm tựa như có vật gì đâm vào. Nhẹ nhàng nắm một cái, lớp lông cháy khô bị chà xát ra một tầng phấn màu đen nhàn nhạt.
Trên thi thể không ngừng tản ra mùi thịt nướng thơm nức, có lẽ chỉ cần thêm một chút gia vị nữa là có thể ăn được rồi.
Tiểu Diễm đứng bên cạnh Cao Bằng sớm đã không nhịn được nữa, mổ xuống một cái, da thịt bị thiêu đốt vàng ươm bị xé rách, một miếng thịt bị nó giật xuống rồi nuốt vào bụng.
Đôi mắt Tiểu Diễm sáng rực lên, hương vị cũng không tệ đâu!
Cao Bằng gọi A Ngốc, bên trên "Đại sơn" ở sau lưng cách đó không xa có một bóng đen nhảy xuống, sau mấy lần nhảy vọt đã tới được nơi này.
Áo choàng đen bay trong gió phát ra âm thanh phần phật.
- Chủ nhân.
Linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt của A Ngốc thiêu đốt sáng rực.
- Ngươi thử một chút xem có thể phục hồi lại những thi thể này hay không.
Cao Bằng chỉ vào những thi thể nằm la liệt ở xung quanh rồi nói.
- Vâng!
A Ngốc nâng tay phải lên, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm đột nhiên chui vào thi thể Sư Tử Đao Phong ở dưới chân.
Thi thể Sư Tử Đao Phong điên cuồng run rẩy, ngoài thân trào ra từng dòng nước mủ màu vàng, bên trong nước mủ còn có từng sợi tơ màu đen sền sệt.
Phần bụng đang nhô lên bỗng nhiên khô quắt lõm vào, tựa như một trái nho bị người ta lấy hết phần nhân chỉ còn lại phần vỏ nhăn nhúm. Hốc mắt nó vỡ vụn, trong hốc mắt đen kịt chỉ còn lại từng đoàn từng đoàn ngọn lửa màu trắng yên lặng thiêu đốt.
Thi thể bắt đầu run rẩy, từng tầng từng tầng huyết nhục rơi ra khỏi thân thể, cuối cùng chỉ có một cái xương sọ bay lên, lơ lửng ở giữa không trung rồi ầm ầm vỡ vụn.
Xương sọ vô lực rơi trên mặt đất, lăn qua lộn lại vài vòng.
Linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt Sư Tử Đao Phong một lần nữa bay trở về cơ thể A Ngốc.
- Chủ nhân, trong cơ thể con quái vật này không có xương cốt hoàn chỉnh, không thể nào phục sinh.
Cao Bằng nhíu mày, như thế thì quá đáng tiếc.
Nếu không có cách nào phục sinh, vậy thì Cao Bằng cũng không bắt buộc.
- Vậy thì ngươi hãy trực tiếp khôi phục lại xương cốt của những quái vật đã mai táng bên dưới lòng đất xung quanh đây đi.
A Ngốc bước lên một bước, xòe hai tay ra, quầng sáng Lĩnh Chủ màu trắng ngà dưới chân chậm rãi phóng thích…
Trong rừng rậm quanh năm không có người nào quét dọn, lá rụng rơi trên mặt đất tích tụ thành một tầng thật dày.
Lá khô lay động, một bàn tay xương cốt màu trắng chậm rãi đâm xuyên qua lớp lá mục, nắm lấy một chiếc rễ cây phủ đầy rêu xanh trên mặt đất.
Kiên định mà cố chấp, chậm rãi leo ra từ sâu trong lòng đất.
Mà một màn này không chỉ xảy ra ở một chỗ.
Trong rừng rậm âm u ẩm ướt, từng bộ từng bộ xương cốt trên người có Vong Linh Diễm thiêu đốt chui ra từ sâu trong lòng đất.
Có thú, có chim, cũng có cả con người.
Trên thân bộ hài cốt hình người kia còn khoác một bộ đồ cũ nát màu rằn ri, bên hông treo một bình nước màu vàng, lắc la lắc lư, dường như một trận gió cũng có thể thổi ngã.
- Vẫn nên để bộ khô lâu này an tĩnh nằm dưới lòng đất đi.
Cao Bằng nhìn thoáng qua bộ khô lâu ăn mặc quần áo của mạo hiểm giả này.
Sau một khắc nó liền ngã xuống mặt đất, xếp thành một đám xương cốt.
Số vong linh được khôi phục đứng xung quanh có khoảng một trăm con, thể tích có lớn có nhỏ, lớn nhất chính là bộ xương của một con thằn lằn lớn dài gần năm mét.
Dưới mệnh lệnh của A Ngốc, mấy bộ khô lâu này thu gom lại tất cả những thi thể ở xung quanh lại một chỗ.
Rất nhanh đã chồng chất thành một tòa núi nhỏ.
Đột nhiên nơi xa truyền đến một trận bạo động, còn kèm theo tiếng gầm thét đầy phẫn nộ của khô lâu thú.
A Ngốc quay đầu nhìn về phía bên kia,
- Chủ nhân, bên kia có động tĩnh, lũ khô lâu được triệu hoán ra gặp phải quái vật khác.
Xung quanh trong rừng cây có từng đầu khô lâu chạy tới, phạm vi chiến đấu càng ngày càng lan rộng ra.
- Vèo!
Một thân ảnh màu vàng nhảy ra từ trong bụi cỏ, ở giữa không trung nó liền nhìn thấy Cao Bằng cùng với A Ngốc, sau đó mạnh mẽ xoay người, chuyển sang một hướng khác.
Cao Bằng vốn chỉ tùy tiện quét mắt nhìn một cái, nhưng sau một khắc con mắt đột nhiên ngưng tụ.
- A Ngốc, Tiểu Diễm, phải bắt được nó!
Không chút chần chờ, A Ngốc ngay lập tức bộc phát ra tốc độ khủng khiếp phóng tới thân ảnh màu vàng này.
Thân thể nghiêng về phía trước, gần như kề sát mặt đất, tứ chi chạm đất.
Lá cây khô ven đường bị gió cuốn lên bay đầy trời.
Tiểu Diễm bay ở giữa không trung phun ra một đám lửa, hỏa diễm rơi vào phía trước thân ảnh màu vàng, hóa thành một bức tường lửa.
Thân ảnh màu vàng lập tức thay đổi phương hướng, nhưng tốc độ vì thế không thể tránh khỏi bị chậm lại.
Ngay lúc này A Ngốc đã đuổi theo đến, đưa tay phải về phía trước bắt được thân ảnh màu vàng này vào lòng bàn tay.
Cúi đầu xuống nhìn, trong lòng bàn tay của A Ngốc là một thân ảnh màu vàng đang điên cuồng giãy dụa.
Cái đuôi nhỏ bé màu vàng mọc ra từng tầng lân phiến, dưới ánh ánh lên từng tia sáng rực rỡ.
Con mắt lớn như hạt đậu nành xoay tròn, trên đỉnh đầu là hai cái tai nhỏ đang lắc lư dáo dác.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận