Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 749: Phong Bạo Lạc Đà – Thi

Chương 749: Phong Bạo Lạc Đà – Thi
- Đây là…
Cao Bằng có thể cảm nhận được tử khí nồng đậm từ trong gió lốc truyền ra.
Tử khí thổi ập vào mặt, khô khốc và lạnh lẽo.
Tiếng cự thú gào thét khàn khàn bồi hồi khắp sa mạc.
【Tên quái vật】: Phong Bạo Lạc Đà – Thi (Vong linh)
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 96
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Sử Thi / Phẩm chất Sử Thi
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Sa / Hệ m
【Năng lực quái vật】: Thôn phệ sa mạc lv8, Sa hoá khép lại lv9, Sức chịu đựng siêu phàm lv9, Tử sơn phong đà lv8.
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Sinh Mệnh
【Trạng thái quái vật】: Khoẻ mạnh
【Đặc tính quái vật】: Cực m Đà Phong (Vốn là lạc đà tràn ngập sinh mệnh lực, sau khi tử vong bị tử khí lây nhiễm.
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Bướu lạc đà bị tử khí lây nhiễm có thể thai nghén vong linh.
Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Cực âm đà phong có thể tự hấp thu âm khí trong không khí, hơn nữa có thể chứa đựng ở bên trong bướu lạc đà.
Hiệu quả ③ hiệu quả chủ động: Bộc phát âm khí bên trong cực âm đà phong có thể tăng cường lực lượng của túc chủ trong thời gian ngắn. )
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật 】: Phong Bạo Lạc Đà chết ở sa mạc Bắc Xuyên bị âm khí ăn mòn trở thành vong linh, quanh quẩn trong sa mạc không có mục đích. Nó không có nơi xuất phát, cũng không có đích đến, chỉ lang thang tìm ý nghĩa của cuộc đời mình.
- Chắc đây là quái vật hoang dã.
Cao Bằng sờ sờ cằm.
Ánh mắt Cơ Giới Minh Vương lấp lóe. Nó nâng tay phải lên, lòng bàn tay ánh lên tia lửa.
Cao Bằng nhìn thấy vậy liền ngăn đám Tiểu Hoàng và A Ngốc lại. Cơ Giới Minh Vương ra tay lúc này hẳn là muốn chứng minh bản thân.
Vì Cao Bằng đã cho nó rất nhiều khoáng thạch để khôi phục vết thương, nhưng nó chưa từng chứng tỏ thực lực của mình.
Đương nhiên, Cao Bằng cũng muốn xem thử một chút thực lực của Cơ Giới Minh Vương rốt cuộc tới đâu.
Lĩnh vực từ cơ thể Cơ Giới Minh Vương lan rộng, bao phủ Phong Bạo Lạc Đà.
Huyễn ảnh cơ giới trong lĩnh vực toả ra quang mang bảy màu, hư ảnh bánh răng sắt thép khổng lồ ngưng tụ trong lĩnh vực, chầm chậm xoay chuyển.
Tiếng sắt thép oanh minh từ sâu trong bánh răng vọng ra, Chính Nghĩa Cương Thiết Cự Quyền màu đỏ vàng từ trên trời giáng xuống, gào thét mang theo hơi nước, kéo theo một dải màu trắng thật dài.
Oanh!
Mặt đất nổ tung, rung động kịch liệt.
Một đám mây hình nấm từ từ bay lên.
Sóng xung kích màu đỏ vàng lan rộng ra ngoài.
Ánh sáng rực rỡ chiếu rọi làm tất cả mọi người đều phải nheo mắt lại.
Sóng xung kích tản đi để lại một cái hố sâu thật lớn trên mặt đất, vết rạn nứt từ mép hố lan rộng ra ngoài.
Phong Bạo Lạc Đà biến mất tại chỗ, trong hố sâu chỉ còn sót lại một đám than cốc màu đỏ thẫm.
Sóng nhiệt nóng hổi chầm chậm bốc lên.
Một chiêu, miểu sát!
- Ta không làm được.
A Ngốc nghiêm túc lắc đầu.
Dù nó có dốc toàn lực ra tay cũng rất khó để giết tên kia một cách nhanh gọn như thế.
Dù sao thì, trong cấp Chuẩn Thần, quái vật kia cũng coi như tương đối mạnh.
Vừa rồi là lĩnh vực sao?
Cao Bằng nhớ lại lĩnh vực khổng lồ vừa rồi, khá giống với lĩnh vực của bọn A Ngốc, nhưng cũng không giống lắm.
Vẫn có chút khác biệt.
- Đó là lĩnh vực của Thần.
Đại Hải trầm giọng nói:
- Vĩ lực thuộc về Thần Minh.
- Thực ra nó là do lĩnh vực bình thường tiến hoá thành.
Cơ Giới Minh Vương lên tiếng.
Bình thường Cơ Giới Minh Vương rất ít nói chuyện, đột nhiên nó lên tiếng khiến cho cả đám ngự thú vểnh tai lên nghe.
- Lĩnh vực của Chuẩn Thần và Thánh cấp vẫn còn tương đối thô ráp, tới khi tấn thăng lên Thần Minh sẽ hoàn thiện.
Cơ Giới Minh Vương giải thích:
- Lúc này, lĩnh vực mới thực sự là lĩnh vực.
Cơ Giới Minh Vương khẽ nhấc cánh tay phải lên, một bàn tay máy móc to lớn màu đỏ vàng hiển hiện giữa hư không, nhập vào thân thể của Cơ Giới Minh Vương.
Mặc dù bản thân bị thương nặng, nhưng thực lực của Cơ Giới Minh Vương vẫn vượt ngoài sức tưởng tượng của Cao Bằng.
- Cho ngươi!
Cơ Giới Minh Vương chỉ vào thi thể đã không còn nhìn ra hình dạng nằm sâu trong hố.
Cao Bằng nhìn nó một chút:
- Ngươi không cần sao?
- Không có tác dụng!
Minh Vương lặng lẽ lắc đầu.
Cao Bằng cũng không khách khí, cho A Xuẩn cất kỹ. Hắc Oa thì không thích hợp ra mặt vào lúc này, hắn còn chưa hoàn toàn tín nhiệm Cơ Giới Minh Vương.
Sâu trong sa mạc, một mảnh cát lún trượt xuống.
Mấy con mắt trốn sau cồn cát thăm dò vị trí đám Cao Bằng.

- Cao Nguyệt Nguyệt, ngươi biết di tích ở đâu sao?
Tiểu Hoàng tò mò hỏi.
- Ừm, trên bản đồ có đánh dấu, ở phía bắc.
- A.
Tiểu Hoàng lại cúi đầu xuống, dẫm lên hạt cát dưới chân.
- Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng! Ngươi nhìn thử xem, có phải ta đã cao đến bả vai ngươi rồi không?
Lưu Quang phiêu phù trong không khí vừa vặn ngang bằng với bả vai Tiểu Hoàng.
- Phải…
Tiểu Hoàng hữu khí vô lực nói.
Sa mạc Bắc Xuyên này quá khô khan, mà không khí lại khắc nghiệt, mặt trời trên đầu nóng bỏng đến ác độc.
- Tịch Sư, cho chút băng đi.
Tiểu Hoàng đưa tay trái ra.
Tịch Sư khẽ nhấc mí mắt, từng đoá từng đoá hoa băng ngưng tụ giữa hư không rồi dán vào mặt, cánh tay, sau lưng, trước ngực Tiểu Hoàng như phủ một màng băng mỏng.
Dưới nhiệt độ cao, băng bị tan chảy, nhưng cũng mang theo rất nhiều nhiệt lượng.
Hoàn cảnh khô ráo nóng bức này rất bất lợi với quái vật hệ Băng, nhưng khi đạt tới cấp bậc như Tịch Sư thì hoàn cảnh này ảnh hưởng cực kỳ nhỏ tới nó.
Quanh cơ thể Tịch Sư bao trùm một tầng băng vụ dày đặc.
Băng vụ bài xích sóng nhiệt bên ngoài.
- Sao rồi Cao Bằng?
Thấy Cao Bằng dừng bước, Tiểu Hoàng nghi ngờ hỏi.
Cao Bằng nhìn sang bên trái, đó là một mảnh sa mạc rộng rãi, chỉ có vài cồn cát lẻ loi trơ trọi đứng sừng sững giữa nguyên địa.
Trong cồn cát có thứ gì đó.
Cao Bằng thu ánh mắt lại.
- Không cần để ý tới.
Đợi đám Cao Bằng đi xa rồi.
Tầng mặt ngoài của cồn cát chậm rãi chảy xuống, lộ ra thân thể màu trắng xám.
Giống như một cây xương rồng kết hợp với cây cối, thân thể thô to mọc đầy gai nhọn.
Trên thân cây có cành cây to khoẻ, còn có nhiều con mắt to lớn.
Một màn sương mù màu xám lượn lờ bên ngoài con mắt, con mắt có màu vàng đất.
Sách sách sách…
Mấy con quái vật lại chậm rãi chìm vào trong cát, hoàn toàn không còn lại dấu vết gì nữa.
- Tới đây.
Cao Bằng dừng bước lại.
- Tử khí thật nồng nặc.
Cơ Giới Minh Vương ngưng trọng nói.
Sa mạc phía trước và sa mạc dưới chân khác nhau rõ ràng.
Tựa như bị một thanh kiếm chém thành hai nửa.
Sa mạc dưới chân Cao Bằng có màu vàng nhạt, nhưng mảnh sa mạc trước mắt hắn lại bị nhuộm thành màu đỏ như máu.
Vô số vũ khí màu đen mọc ra trong sa mạc.
Trong đám vũ khí này có đao thương kiếm kích, kỳ lạ nhất là hình dạng của chúng, gần như đều từ một khuôn mẫu in ra.
Nghiêng lệch hoặc thẳng tắp cắm vào trong sa mạc, thậm chí có cái cao gần trăm mét, bằng một toà nhà cao tầng.
Cái nhỏ chỉ cao không đến nửa mét, như mô hình bỏ túi.
A Ngốc nắm chặt một thanh vũ khí dài hai mét rút ra khỏi sa mạc.
Vũ khí lấp loé hàn quang, cực kỳ sắc bén.
A Ngốc thăm dò thử chém một đao lên cánh tay mình.
Khanh.
Hắc đao gãy thành hai đoạn.
- Rất sắc bén.
A Ngốc khen.
Cơ Giới Minh Vương:
- …
- Ta ngửi thấy mùi thần lực tràn lan.
Cơ Giới Minh Vương ngồi xổm xuống cầm lên một nắm cát, cát màu đỏ chảy xuống theo khe hở ngón tay.
- Thần lực ở vùng sa mạc này đã bị ô nhiễm, thứ ngươi muốn tìm hẳn là ở trong này.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận