Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 78: Mua Nhà

Chương 78: Mua Nhà
Cao Bằng trầm ngâm nhìn chừng mười mấy giây mới hỏi:
- Đây là hình ảnh trước khi xảy ra tai biến phải không?
Cao Bằng nhận ra thảm thực vật trên hình không có một loại thực vật nào sau tai biến cả, vậy thì có vẻ rất kỳ quái, ảnh hưởng của tai biến luôn luôn rất lớn, hầu như tất cả Động Thực Vật không nhiều thì ít cũng sẽ xảy ra biến hóa.
Bầu không khí lâm vào xấu hổ.
Chàng trai nhân viên bán hàng linh cơ thoáng động đáp:
- Đúng vậy, ông chủ ngài hãy ngẫm lại xem, nếu như là trước khi xảy ra tai biến, loại biệt thự còn có thêm mấy chục mẫu hoa viên thế này, hoàn toàn không thể nào mua được ở thành phố Trường An chúng ta. Hiện tại chỉ cần hai ngàn điểm tín dụng, cũng chính là hai mươi triệu tiền liên minh lập tức có thể mua được ngay, không những thế còn là hàng đẹp giá rẻ, với lại tuy nơi đó vắng vẻ nhưng dưới chân núi cũng có đường cái, ngài có thể mua một chiếc xe, ra vào đều vô cùng thuận tiện.
Cao Bằng liếc gã một cái, biết gã nhân viên bán hàng này có nhiều thứ còn chưa hoàn toàn nói hết ra, ví dụ như vấn đề an toàn hay vấn đề sửa sang chẳng hạn.
Dù sao cũng là ở vùng ngoại thành, với lại giai đoạn đầu xảy ra tai biến xã hội rung chuyển kịch liệt, loại biệt thự nằm ở vùng ngoại thành này hoặc là bị xây dựng thành dạng pháo đài, hoặc là trực tiếp bị bỏ hoang.
Ba năm qua đi, trên thực tế biệt thự có thể mới được sáu phần mười như trong tấm ảnh là Cao Bằng đã vừa lòng thỏa ý rồi.
Chẳng qua đối với những phương diện khác của ngôi biệt thự này Cao Bằng vẫn rất hài lòng, trên màn hình biểu thị vị trí của biệt thự là một khu vực mới được khai phá, đáng tiếc vẫn chưa thể hoàn toàn khai phá trước khi dị biến, sau khi thế cục dần dần ổn định bên kia lại một lần nữa được đặt vào khu vực khai phá, bây giờ nơi đó có Hiệp hội Dục Thú Sư, Hiệp hội Săn Quái, hơn nữa cách trường học cũng không xa, nếu như chạy xe mà nói thì chỉ cần hai mươi mấy phút đồng hồ là đến.
- Thực ra giá tiền này cũng không mắc, người bán nhà xem như thiếu máu bán ra.
Nhân viên bán hàng thấp giọng nói rằng:
- Dù sao nơi này của chúng ta cũng là thành phố Trường An, nếu muốn mua lại một mẫu đất cũng phải cần đến hơn mấy trăm vạn. . . Đương nhiên đây là giá cả trước khi xảy ra tai biến, kỳ thực coi như sau khi xảy ra tai biến thì giá cả đất đai cũng không có hạ bao nhiêu, có thể giá cả vùng ngoại thành hơi hơi thấp hơn một chút, nhưng mà cũng không có hạ thấp quá nhiều.
Giọng điệu của nhân viên bán hàng như thể nghiêm túc suy nghĩ vì Cao Bằng, chẳng khác nào Cao Bằng kiếm bộn.
Cao Bằng luôn cảm thấy dường như một màn này rất quen thuộc. . .
- Bây giờ tôi muốn đi xem toà biệt thự kia một chút được không?
Cao Bằng không muốn tiêu tốn quá nhiều thời gian trên việc mua nhà, chỉ cần phù hợp hai điều kiện vừa thanh tĩnh lại rộng rãi là tốt rồi, ở đây trên cơ sở vị trí địa lý thuận tiện, những tình trạng khác như mức độ tổn hại phòng ốc đều chỉ là thứ yếu.
Ngược lại về phần vấn đề an toàn thì Cao Bằng cũng không mấy lo lắng, tuy rằng vùng ngoại thành đôi khi cũng có mấy con quái vật linh tinh, nhưng tuyệt đối sẽ không có quái vật cấp Thủ lĩnh trở lên đi vào, xem như là quái vật cấp Tinh nhuệ cũng vô cùng ít gặp, khả năng lớn nhất có thể gặp phải chỉ là một số quái vật cấp Phổ thông.
Trong nhà mình nuôi một đám Ngự Thú, nếu có quái vật xông tới thì chỉ là đưa đồ ăn cho chúng nó mà thôi.
- A, chờ một lát, để tôi liên lạc với người bán.
Nhân viên bán hàng vội vàng nói, sau đó lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số nào đó.
Lát sau, chủ nhân biệt thự, một người đàn ông trung niên với cái bụng phệ lái xe tới, không nói nhảm nhiều, trực tiếp chở Cao Bằng và gã nhân viên bán hàng tiến về vùng ngoại thành.
Trên xe, người đàn ông giới thiệu đại khái một chút tình hình của mình, ông ta làm kinh doanh, trong nội ô thành phố Trường An không những có biệt thự, còn có vài gian nhà, kỳ thực ông ta mua ngôi biệt thự ngoài ngoại thành kia là chuẩn bị làm nơi dưỡng lão cho cha mẹ.
Lúc nói đến đây, người đàn ông trên cổ đeo một sợi xích vàng bỗng cười ha ha:
- Người sống trên đời này là vì cái gì, còn không phải là vì sống được thoải mái hơn sao. Cha mẹ tôi là người nông thôn, bọn họ khổ cả một đời, tôi có tiền đồ như vậy, làm một người con trai đương nhiên muốn hai người họ có thể hưởng phúc thật tốt, chú em nói xem đạo lý này có đúng hay không?
Tuy rằng người đàn ông đang cười thế nhưng Cao Bằng lại nghe ra có một mùi vị khác.
Người đàn ông gác tay trái lên trên vô-lăng, dùng tay phải thô to tùy ý chà chà hốc mắt.
Hít vào một hơi thật sâu.
Sau đó lại thở ra thật dài.
Phảng phất như nhả ra tâm sự nặng nề.
Trong xe rơi vào yên lặng ngắn ngủi.
- Nhưng hai người họ vẫn chưa kịp hưởng thụ, dù chỉ một ngày cũng đều không có, bọn họ đã khổ cả một đời rồi.
Giọng nói người đàn ông trở nên thổn thức.
- Cái thế giới chó chết này!
Cao Bằng đồng dạng mất đi song thân nên cũng cảm động lây, yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cảnh vật ngoài cửa sổ gào thét mà qua.
Rất nhanh đã đến nơi, xe con dừng lại trước cổng biệt thự.
- Đến rồi.
Người đàn ông mở cửa xuống xe, sắc mặt như thường, dường như vừa rồi đều chưa từng nói qua cái gì.
- An toàn trên con đường này cũng tạm được, thường xuyên có quân đội thanh tẩy định kỳ, tuy nhiên ở đây dù sao cũng là vùng ngoại thành, khó đảm bảo sẽ không gặp phải một vài quái vật nhỏ, cho nên chàng trai trẻ này, nếu như cậu muốn mua thì ta đề nghị tốt nhất cậu hãy mua thêm hai con Ngự Thú canh cổng, như vậy sẽ đảm bảo an toàn hơn, cậu cũng có thể yên tâm.
Cao Bằng đưa mắt nhìn người đàn ông một cái, không ngờ còn có loại người bán này, quả thực rất có lương tâm.
Chỉ thấy người đàn ông kia cười ha hả đưa qua một tờ danh thiếp:
- Tôi tên là Liễu Cốc, hiện tại cũng kiêm chức làm mua bán Ngự Thú, chàng trai trẻ nếu như cậu mua thì tôi sẽ giảm cho cậu hai mươi phần trăm.
- Ông chủ Liễu thật biết làm ăn.
Cao Bằng nhịn không được bật cười, vươn tay nhận lấy danh thiếp.
Biệt thự giống như những gì mà hắn đã dự đoán, có hơi cũ nát, trên tường tróc ra không ít gạch, còn mọc đầy dây thường xuân.
- Bận rộn làm ăn suốt hai năm qua, ta cũng không có thời gian quản lý nơi này.
Liễu Tam đứng bên cạnh Cao Bằng, vừa nói vừa đưa qua một điếu thuốc:
- Chẳng qua nếu như ta thường xuyên quản lý nơi này mà nói thì cũng sẽ không chỉ cái giá này.
- Cám ơn chú, cháu không hút thuốc lá đâu ạ!
Cao Bằng nhã nhặn từ chối.
Liễu Tam lại đưa cho nhân viên bán hàng một điếu thuốc, nhân viên bán hàng được yêu mà sợ vội vàng nhận lấy.
- Cậu không vào xem à?
Liễu Tam đưa chìa khóa biệt thự cho Cao Bằng.
- Không cần đâu! Cháu chỉ cần xem cảnh vật xung quanh là được rồi, dù sao cũng phải sửa chữa một lần mà!
Cao Bằng lắc đầu.
- Cứ giá tiền này đi vậy, bây giờ có thể lập tức ký hợp đồng được không?
Cao Bằng không muốn lãng phí thời gian.
Hợp đồng đã sớm được nhân viên bán hàng mang theo bên người, ký xong hợp đồng, sau đó đồng thời chuyển khoản, trình tự rất nhanh.
Dưới sự quản lý của chính phủ mới, ký kết những hợp đồng này đều vô cùng thuận tiện, không có nhiều trình tự rườm rà như trước đây.
Nhận lấy hợp đồng hàng loạt đất đai nhà ở, lại thêm chìa khóa biệt thự vừa tới tay, mảnh đất này đã đổi thành họ Cao.
Dưới quy định mới của chính phủ liên bang, tất cả đất đai đều có thể mua bán hợp pháp, kỳ hạn mua bán là một trăm năm, trong một trăm năm thì mảnh đất này sẽ thuộc về người mua, bao gồm liên minh cũng không có quyền can thiệp vào việc đất đai sẽ được sử dụng như thế nào.
Sau khi liên hệ với công ty kiến trúc, thông báo cho bọn họ những yêu cầu về thiết kế của mình, Cao Bằng mới phát hiện tiền vừa vào tay mình chỉ nháy mắt đã không còn, Lục Tạ thanh toán một nửa "tiền đặt cọc" cho Cao Bằng, cũng chính là hơn hai ngàn điểm tín dụng.
Nhưng dù sao thì cuối cùng cũng đã có một địa phương rộng rãi cho đám Ngự Thú nhà mình, không cần phải lo lắng chúng nó đụng vào trần nhà, không cần lo lắng nửa đêm âm thanh chúng nó quá lớn làm phiền đến hàng xóm xung quanh nữa.
------------------------
Dịch: Ánh Châu
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận