Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 240: Sơn Trang

Chương 240: Sơn Trang
Sân huấn luyện, một vài ngự thú đang tập luyện đột nhiên dừng lại, cảnh giác nhìn về phía vị trí của A Ngốc.
Có vài ngự thú còn nghểnh cổ trực tiếp phát ra tiếng rống uy hiếp.
Nhưng sau khi tầm mắt A Ngốc quét tới bọn chúng lại giống như con vịt bị bóp cổ, âm thanh lập tức im bặt.
Đợi đến khi A Ngốc dời tầm mắt đi rồi, rất lâu sau bọn chúng lại rống lên một tiếng còn to hơn.
Ngự thú cấp Lĩnh chủ vẫn rất hiếm thấy, dù sao phẩm chất Hoàn mỹ là yêu cầu cơ bản nhất chế ước ngự thú tiến hóa.
Cấp 40 quả thật có cả một đống lớn.
Rất nhiều ngự thú cấp 40 khổ sở vì không thể tiến lên, ngự thú bị kẹt trên phương diện phẩm chất.
Hiện tại A Ngốc chỉ lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, làm theo những gì Cao Bằng dặn dò, chậm rãi thu hồi quầng sáng Lĩnh chủ đã thả ra vào trong cơ thể.
Về phần phẩm chất thì không quan trọng, bởi vì cấp bậc Lĩnh chủ là sức mạnh thực sự.
Cao Bằng âm thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi, mặc dù lấy bối cảnh của hắn không cần lo lắng quá nhiều, nhưng có thể ít đi một chút phiền phức thì vẫn tốt hơn nhiều.
. . .
Mang theo tài liệu video, Chu Thiên Dân trở về văn phòng của mình, bật máy chiếu lên, sau đó hình chiếu 4d lập tức xuất hiện trước mắt. . .
Cảnh vật xung quanh lập tức biến thành tương tự như bàn hội nghị.
Tất cả có 12 ghế hội nghị, không ít ghế đều bỏ trống, dù sao lấy thân phận và địa vị của 12 nguyên lão này sẽ không trường kỳ chờ đợi ở văn phòng. Chu Thiên Dân tải video lên, chỉ cần có nguyên lão tiến vào phòng làm việc thì sẽ nhận được những gì hắn nhắn lại.
Sau khi làm xong tất cả những việc này, Chu Thiên Dân khẽ ngâm nga khúc nhạc nhỏ, hai tay chắp sau lưng chậm rãi rời khỏi phòng làm việc.
Chỉ cần chờ mấy người khác nhận được tin tức.
Ban đêm, Nghê Hồng quốc, cao ốc Thiên Nguyên, một người đàn ông năm mươi tuổi với sắc mặt hơi vàng, tóc tai được cắt tỉa một cách cẩn thận tỉ mỉ đang bình tĩnh tắt hình chiếu hội nghị, đáy mắt không có bao nhiêu tức giận, dù có cũng chỉ là cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh đến mức lãnh khốc mà thôi. Ông ta khẽ nhếch khóe môi tạo thành nụ cười như có như không,
- Có ý tứ, kẻ này chính là cháu ngoại của Kỷ quân sao? Ta nhớ cậu ta chỉ mới mười tám tuổi lẻ tám tháng mà thôi, vậy mà đã bồi dưỡng được ngự thú cấp Lĩnh chủ rồi, quả thực là một thiên tài.
Đứng lên, từ cao ốc Thiên Nguyên quan sát cảnh vật phồn hoa dưới chân, các ngọn đèn neon đủ các màu sắc rực rỡ thắp sáng cả thành phố, người người đi lại tấp nập trên đường. Cao ốc Thiên Nguyên ở vào khu vực phồn hoa nhất thành Thành Giang Hộ, cũng là khu vực phồn hoa nhất toàn bộ Nghê Hồng quốc này.
- Thật muốn biết khi nào Nghê Hồng quốc ta. . . cũng có thể xuất một vị thiên tài chân chính. . .
Taira Masakado duỗi hai tay duổi hai tay lên trên nơ rồi vuốt thẳng cổ áo,
- Nhưng bây giờ, Nghê Hồng có Taira Masakado ta là đủ rồi!
Trong thoáng chốc, một con cự thú đen kịt lơ lửng trên bầu trời gầm lên một tiếng, hai tay duỗi ra ôm lấy cả tòa cao ốc, thân thể đen kịt như hòa vào tòa cao ốc. Dưới màn đêm bao phủ, cao ốc Thiên Nguyên nằm trên đường phố phồn hoa nhất thành Giang Hộ lặng yên trở thành một mảnh tối tăm đen như mực, không nhìn thấy một chút ánh sáng nào.
Mà dưới chân cao ốc, người đi đường qua lại như thoi đưa nhưng dường như không ai nhận ra dị tượng của cao ốc Thiên Nguyên.
Chỉ có rất ít người nhạy cảm mới nhận ra chỗ bất thường, mang theo vẻ hoảng sợ nhìn về phương hướng cao ốc Thiên Nguyên.
Bên kia Đại Tây Dương, đế quốc Ưng Liệt, trong một ngôi biệt thự xa hoa đang mở một bữa tiệc xa xỉ, một nữ thư ký mặc tây trang màu xám đi từ trên lầu xuống, đi đến trước mặt một thanh niên tóc vàng rồi bình tĩnh nói:
- Elias, tôi nghĩ tôi phải quấy rầy anh một chút, hội nghị vừa có tin tức mới. . .
Lời còn chưa dứt đã bị Elias đang ôm một cô gái nóng bỏng trong lòng cắt ngang,
- Xin lỗi, hiện tại tôi đang mở party, có chuyện gì thì ngày mai hãy tìm tôi nhé.
Nữ thư ký còn muốn nói điều gì, Elias đã dựng thẳng ngón tay lên, nói một cách kiêu căng:
- Cô, chỉ là một thư ký nho nhỏ được phía trên phái tới mà thôi, mà tôi chính là ông chủ hiện tại của cô, cho nên mời cô hãy lập tức ngậm miệng, tôi thấy cũng không có việc gì quá quan trọng —— Nếu thật sự có, mấy gã ở trong quốc hội kia đã sớm gọi vào điện thoại cá nhân của tôi rồi.
Dứt lời Elias ôm cô gái vào lòng rời khỏi biệt thự, đằng sau biệt thự là một cái bể bơi cực kỳ lớn, thậm chí có thể so với một cái hồ nhỏ.
Elias khẽ hôn cô gái trong ngực một cái, cất giọng ngả ngớn,
- Có muốn nhìn đại gia hỏa của ta một chút không?
Trên mặt cô gái chợt nổi lên hai ráng mây hồng, sóng mắt lưu chuyển,
- Bây giờ sao?
Elias cười ha ha, quay đầu nhìn về phía hồ nước, giơ cao tay phải lên, mang theo vẻ cực kỳ tùy tiện hô lớn:
- Ryan!
Oanh! Mặt hồ cuốn lên một cơn sóng lớn cao cả trăm trượng, kèm theo là tiếng ngâm thật dài, một con cự thú vươn mình trồi lên, thân thể nó có màu xanh đen như đá ngầm, bên trên còn được phủ kín bằng những hoa văn đỏ như máu, quầng sáng Lĩnh chủ đỏ như màu máu bao phủ bốn phương khiến cho nước hồ cũng nhiễm một màu đỏ rực.
Miệng lớn mở ra, từng chiếc răng sắc bén xếp thành từng dãy từ ngoài hướng vào trong, cự thú vọt lên giữa cơn sóng lớn ngập trời, thân thể cao lớn thon dài xông thẳng lên không trung, dường như muốn bay lên bầu trời.
- Ôi chúa ơi...!
Cô gái trong ngực Elias mở to hai mắt, tay phải che miệng lại, thân thể trong nháy mắt cứng ngắc, trở nên lạnh lẽo không còn chút sức lực.
Cự mãng ở trên trời tùy ý phô bày thân thể, hoa văn màu đỏ lập lòe thứ màu sắc vừa tàn nhẫn lại đầy máu tanh.
Cuối cùng cự mãng ầm ầm rơi vào hồ, sau đó trở về đáy hồ.
Elias đột nhiên bịt mũi mình lại,
- Đáng chết, đây là mùi gì?
Hắn chợt ngửi thấy một mùi vô cùng khó ngửi.
Cúi đầu xuống liền nhìn thấy cô gái trong ngực đã xụi lơ nhũn ra như bùn, con ngươi tan rã, sắc mặt tái xanh.
- Fuck!
Elias chẳng còn chút hứng thú nào, vứt cô gái qua một bên, tẻ nhạt vô vị rời khỏi hồ.
Đốt một điếu thuốc, Elias nhớ đến tin tức mới mà thư ký đã nói trước đó bèn đi lên lầu mở máy chiếu ra.
Xem hết toàn bộ video, mặt mũi Elias tràn đầy không thú vị ném tàn thuốc vào gạt tàn:
- Cái gì đây, thật là lãng phí thời gian, không phải chỉ là một con quái vật cấp Lĩnh chủ thôi sao, có điều con khô lâu này đúng là rất tuyệt.
. . .
Lần này, người tham gia giải thi đấu Thanh niên Ngự Sử thế giới đều là học sinh tốt nghiệp trung học.
Để tạo điều kiện quản lý và ngăn ngừa xảy ra những việc ngoài ý muốn khác, tất cả học sinh đến từ các quốc gia và cả người dẫn đội đều thống nhất ở trong cùng một sơn trang.
Từ bên cạnh sơn trang xuống xe, Cao Bằng hiếu kì đi vào.
Mặc dù hắn là trọng tài, nhưng cũng không cần ở lại trong sơn trang, Cao Bằng chỉ là tò mò đối với mấy tuyển thủ ngoại quốc trong sơn trang mà thôi. Trên internet, mấy tuyển thủ ngoại quốc được thổi phồng đến mức như Phượng Hoàng trên trời, ứng cử viên đoạt giải quán quân có một đống lớn.
Cao Bằng rất không tán thành, xưa nay hắn chưa bao giờ cảm thấy mặt trăng ở nước ngoài càng lớn càng tròn hơn nước mình.
Đi tới bên ngoài sơn trang, ở trước cổng sơn trang đang tụ tập rất nhiều người, cả đám người không ngừng chen lấn xô đẩy vào một chỗ, những gì bọn họ nói với nhau cũng truyền vào tai Cao Bằng. Đây đều là một đám người giống như "fan hâm mộ" trước khi xảy ra tai biến vậy, chỉ có điều sau khi xảy ra tai biến bọn họ không phải đuổi theo minh tinh, mà là đuổi theo các Ngự Sử vừa mạnh mẽ vừa có nhan sắc.
Cao Bằng sờ lên mặt mình, có lẽ chính là loại người như mình đi.
Đều là mấy học sinh tuổi tác không quá lớn, hẳn là còn đang học sơ trung hoặc cao trung, trong đó còn xen lẫn một vài phóng viên muốn phỏng vấn tuyển thủ bên trong. Đáng tiếc người dẫn đội của các tuyển thủ từ khắp nơi trên thế giới đã bảo bọn họ không được phỏng vấn trước trận đấu.
Có rất nhiều bảo vệ đứng trước cửa sơn trang đã ngăn những người này ở bên ngoài.
Cao Bằng đi lên phía trước lấy thẻ chứng minh thân phận của mình ra đưa cho bảo vệ xem, được bảo vệ cho phép Cao Bằng mới đi vào sơn trang.
Bởi vì đều là Ngự Sử đến dự thi, cho nên trong sơn trang vẫn rất náo nhiệt, lúc tiến vào Cao Bằng đã nhìn thấy mấy con ngự thú đang đi dạo xung quanh trong sơn trang, còn có các tuyển thủ đủ các màu da đang tụ tập tốp năm tốp ba trò chuyện rôm rả với nhau.
Ngày mai sẽ bắt đầu thi đấu nên hôm nay trong lòng mấy tuyển thủ này đều không khỏi có chút kích động, còn có một số tuyển thủ chưa điều chỉnh được việc chênh lệch múi giờ nên vẫn còn đang ngủ say như chết trong phòng.
Thế nhưng bởi vì có ước thúc nên giữa mấy con ngự thú này cũng không hề xảy ra ma sát gì.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận