Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 667: Cửu Thiên Thập Địa

Chương 667: Cửu Thiên Thập Địa
- Ha ha, chào các ngươi.
Bàn Đại Hải cười ha hả nói.
- Các ngươi tới tham gia nghi thức thăng cấp của ta sao? Hi vọng không dọa các ngươi.
Bàn Đại Hải nói xong lại hét lên:
- Cao Bằng, ta đói, nhanh bảo đầu bếp mang thức ăn lên.
Cao Bằng cúi đầu kiểm tra thuộc tính của Bàn Đại Hải. Nó đã lên tới cấp 91, hơn nữa còn lựa chọn vị trí thần hóa là hàm răng.
- Phụ thân thân ái của ta, ngươi quả nhiên vẫn hết ăn lại nằm như trước sau.
Phong Bạo Thủy Ma Chu chậm rãi nói.
Được Cao Bằng khuyên bảo trong thời gian này, lòng dạ Bàn Đại Hải đã trở nên "Rộng" siêu cấp. Thân là một vị thần, lòng dạ dĩ nhiên là phải rộng như biển lớn.
Vài câu trêu chọc của con gái đã tính là gì, đổi lại thành Bàn Đại Hải trước kia chắc chắn sẽ không dễ tính như vậy. Nhưng Bàn Đại Hải bây giờ lại thản nhiên, tao nhã lật người, dùng vây cá chống ở trên bàn để đỡ cái đầu lớn với đường kính 80cm của mình.
- Ta cố gắng như vậy còn không phải là vì gia đình của chúng ta sao?
Bàn Đại Hải nói rất tình cảm.
Phong Bạo Thủy Ma Chu:
- ...
Phi!
Trốn vào không gian mạng nhện biến mất.
Da mặt lão già này càng ngày càng dày rồi.
Bạch Thông Minh ngược lại có chút kinh ngạc, phát hiện ra một tin tức lớn. Không ngờ được hai ngự thú cấp Chuẩn Thần của bộ lạc Hoa Hạ này là cha con.
Hơn nữa, con cá mè hoa với diện mạo xấu xí trước mắt này lại là một con Chuẩn Thần khác!?
Chưa từng thấy qua Chuẩn Thần xấu xí sứt mẻ như thế, không khác với con cá mè hoa câu được trong sông là mấy, chỉ khác là miệng lớn hơn một chút.
Nhưng Bạch Thông Minh tất nhiên sẽ không phạm phải sai lầm thấp kém như trông mặt mà bắt hình dong, hắn mỉm cười nhìn về phía Bàn Đại Hải gật đầu.
- Trước khi ta tới không nghe có thông báo đến đây xem lễ, mong các hạ tha thứ cho sự mạo muội của ta.
Đầu bếp đã sớm chuẩn bị xong, thức ăn được mang lên. Ở trên bàn trải một tấm khăn trải bàn, đĩa hoa quả cộng thêm chén đũa, trong chớp mắt lại biến thành nhà ăn.
Thức ăn dành cho Bàn Đại Hải tất nhiên không phải những quái vật nướng với chiều dài mấy chục mét. Đối với tồn tại cấp bậc như bọn họ mà muốn ăn no thì đúng là một chuyện rất khó, bây giờ ăn cái gì cũng chỉ để nhấm nháp mà thôi.
Những đĩa thức ăn thơm ngào ngạt được trang trí đẹp mắt đã đặt lên bàn. Bạch Thông Minh và ngự thú của hắn đều nhìn qua một chút.
- Đặc sắc.
Bạch Thông Minh gật đầu.
Bạch Long ngự thú của Bạch Thông Minh ăn không ngừng, rõ ràng thức ăn trên bàn rất hợp với sở thích của nó.
Mọi người đều nói trên bàn ăn là cách nhanh nhất để tạo quan hệ. Sau khi ăn cơm xong, Bạch Thông Minh, Cao Bằng và cả Kỷ Hàn Vũ cũng nói chuyện nhiều hơn.
- Chúng tôi tính qua một thời gian ngắn nữa sẽ phái một số ngự sử đi tới Cửu Thiên Thập Địa, hơn nữa cũng sẽ trấn giữ chặt lối vào Cửu Thiên Thập Địa, không dễ dàng cho người khác ra vào.
Bạch Thông Minh nói.
- Tôi cũng tán thành, nếu như có vài ngự sử để lộ ra sự tồn tại của chúng ta thì sẽ phiền phức.
Cao Bằng rất tán thành chuyện này.
Không sợ đối thủ giống như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.
Hơn nữa dục vọng của con người là điều rất khó có thể giải thích.
Nếu chẳng may có người của trái đất bên này bán tin tức cho người của dị tộc thì sẽ phiền toái.
Cho nên trước khi thật sự bị lộ ra trước mắt người dị tộc, bọn họ tuyệt đối phải thật cẩn thận.
Tất cả ngự sử được phái đi đều có thể tín nhiệm tuyệt đối, hơn nữa còn có người thân thiết nhất ở lại trái đất mới được.
Tuy nghiêm khắc một chút, nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
- Nếu như có thể, hy vọng trong nhóm người tiếp theo đi tới Cửu Thiên Thập Địa có một chỗ cho tôi.
Khi Cao Bằng đưa tiễn Bạch Thông Minh có nói với hắn.
- Cậu muốn đi sao?
Cao Bằng còn trẻ như vậy đã trở thành ngự sử cấp Chuẩn Thần, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chuyện trở thành ngự sử Thần cấp trên căn bản đã là đương nhiên. Người còn trẻ trên người mang vũ khí sắc bén, có dã tâm có hoài bão là bình thường.
Nhìn thấy Cửu Thiên Thập Địa rộng lớn như vậy, hắn nóng lòng không chờ được, kích động muốn từ vũng nước trái đất này tiến vào trong biển cũng là chuyện tất nhiên. Bạch Thông Minh gật đầu, biểu thị đã hiểu.
- Tôi dĩ nhiên tán thành rồi, nhưng sợ là sẽ có người không bằng lòng. Cậu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Bạch Thông Minh nói với Cao Bằng.
- Nếu có ai phản đối, vẫn mong đến lúc đó Bạch tộc trưởng cho tôi một danh sách, tôi sẽ tự mình tìm bọn họ nói chuyện.
Cao Bằng cười ngây ngô.
Bạch Thông Minh thấy buồn cười:
- Trẻ tuổi thật là tốt.
Đi qua thông đạo không gian, biểu tình trên mặt Bạch Thông Minh lại có phần sâu xa.
Hai Chuẩn Thần... Hai Chuẩn Thần đã nắm giữ lực lượng thay đổi ba đại bộ lạc.
Bất kể đặt lực lượng cường đại này ở bất kỳ chỗ nào cũng sẽ không có người nào có thể bỏ qua.
Cho dù là đám lão già ở hai bộ lạc khác cũng sẽ muốn kéo bộ lạc Hoa Hạ lên chiến xa của mình.
Bạch Thông Minh quay về Ngọc Hoàng Đỉnh Thái Sơn.
Bây giờ Ngọc Hoàng Đỉnh Thái Sơn đã trở thành chỗ ở của rất nhiều ngự sử cấp Chuẩn Thần trong thời gian dài.
Sau khi nguyên tố khôi phục, mức độ nguyên tố trong Thái Sơn và các danh sơn đại trạch nồng đậm vượt quá sức tưởng tượng.
Gần như khắp nơi đều là động thiên phúc địa. Bây giờ rất nhiều bộ lạc đã bắt đầu di chuyển qua, chẳng qua bởi vì kiêng kỵ Cửu Thiên Thập Địa bên kia cho nên mới không dời hết tới trái đất.
- Tên nhóc kia nói thế nào.
U Hoàng Ninh thản nhiên nói.
- Hắn hy vọng có thể gia nhập nhóm ngự sử bước vào Cửu Thiên Thập Địa tiếp theo.
Bạch Thông Minh mở miệng nói.
- Một ngự sử cấp Chuẩn Thần bằng lòng đi mở đường tiên phong cũng là một chuyện thật sự không tệ.
- Ồ, thật ra hắn đánh bàn tính rất hay. Ta nghi ngờ hắn muốn lén lút thông đồng qua lại với dị tộc.
U Hoàng Ninh cười lạnh.
- Ngươi nói câu này hơi quá đáng rồi.
Bạch Thông Minh nhíu mày:
- Hắn cũng muốn bỏ ra một phần sức lực mà thôi.
- Bạch Thông Minh, ngươi nói vậy là sao? Cho dù hôm nay cha ngươi có đứng ở đây cũng phải gọi ta một tiếng tiền bối đấy.
U Hoàng Ninh giận tím mặt.
Bạch Thông Minh nhìn chằm chằm vào U Hoàng Ninh tóc bạc mặt hồng hào một hồi, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu. U Hoàng Ninh có bối phận rất cao, là một trong hai người có bối phận cao nhất của ba đại bộ lạc, thường ngày vẫn ỷ vào bối phận mà khoa tay múa chân với mình.
Nhưng bản thân hắn lại không thể làm được gì. Bản lĩnh đào tạo ngự thú của U Hoàng Ninh không kém, hơn nữa cũng vô cùng may mắn, bằng không sẽ không bồi dưỡng được ngự thú cấp Chuẩn Thần, nhưng ở trên phương diện góc nhìn đại cục và xử sự... Lại không được tốt lắm, giống như một chày gỗ vậy.
- Khi ta qua đã tận mắt nhìn thấy một con ngự thú của Cao Bằng này vừa đột phá Chuẩn Thần.
Bạch Thông Minh nói với mấy người khác.
- Cộng thêm Phong Bạo Thủy Ma Chu trước đó, bây giờ bộ lạc Hoa Hạ có hai ngự thú cấp Chuẩn Thần.
Nghe vậy, trong lòng rất nhiều ngự sử cấp Chuẩn Thần ở đây đều rất chấn động.
Hai ngự thú cấp Chuẩn Thần?
Một ngự thú cấp Chuẩn Thần còn bình thường. Bởi vì ngự thú cấp Chuẩn Thần cũng có thể bị bao vây tấn công. Nếu thật sự chọc giận bọn họ, cả đán xông lên thì cho dù là ngự thú cấp Chuẩn Thần cũng phải chết!
Nhưng hai thì lại khác, bất luận là độ khó khi bao vây tấn công hay phương diện ý nghĩa chiến lược đều không tầm thường.
Chỉ cần để một con chạy trốn sẽ để lại tai họa vô cùng lớn.
- Tuổi còn trẻ lại có hai ngự thú cấp Chuẩn Thần, xem ra cơ duyên của Cao Bằng này rất không tầm thường.
U Hoàng Ninh đột nhiên nói.
Vốn tưởng rằng sẽ có rất nhiều người hưởng ứng, nhưng trừ mấy ngự sử Chuẩn Thần của bộ lạc mình hưởng ứng vài câu, người của bộ lạc Bạch Long và bộ lạc Thanh Thần không hề nói một câu nào.
Ngay cả mấy ngự sử Chuẩn Thần của bộ lạc Huyền Hổ cũng chỉ phụ họa, gật đầu.
U Hoàng Ninh nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận