Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 474: Quyết đấu

Chương 474: Quyết đấu
- Nhiều người quá.
Đồng Linh mở to hai mắt nhìn. Thành Đông Điền trước mặt làm cho nàng rất chấn động.
Bọn họ đứng ở trên sườn núi nhìn xuống thành Đông Điền phía dưới, phía ngoài thành có tường xi măng cao mười mét vây quanh. Đây là tường thành được xây dựng sau khi tai biến xảy ra.
Từ nơi này vừa lúc có thể quan sát được gần một nửa khu vực trong thành, nhưng dù vậy cũng rất lớn. Đây là thành phố lớn nhất mà bọn họ đã gặp từ trước tới nay.
Người qua lại trên đường phố nhìn như vô số con kiến đông nghịt.
- Đúng là nhiều người thật.
- Thành này còn nhiều người hơn cả bộ lạc Tang Đồng của chúng ta nữa.
Đồng Linh chấn động nói.
- Thành lớn như vậy, nếu không chúng ta về đi.
Trên mặt Đồng Linh có chút lo lắng.
Ở thế giới bọn họ, bộ lạc có mạnh hay không lại phải xem bọn họ có bao nhiêu người.
Số người càng nhiều thì càng mạnh, số lượng cường giả cũng sẽ càng nhiều.
Đây là tư tưởng ăn sâu bén rễ ở bên trong tư duy bọn họ.
Thành này nhiều người như vậy, bọn họ không có cách nào tưởng tượng được ở đây sẽ có bao nhiêu cường giả.
- Đồng Ma, chúng ta đã nhìn thấy thành bên này, chúng ta trở về đi, nếu không có thể sẽ có nguy hiểm đấy.
Đồng Tượng nhắc nhở.
Đồng Ma nghe nửa câu đầu của Đồng Tượng nói thì chuẩn bị lùi lại, nhưng nghe tới câu cuối cùng, bước chân hắn chậm lại.
Hắn im lặng một lát mới nói:
- Ta không quay về. Cho dù có cường giả, ta cũng muốn khiêu chiến một lần. Phụ thân ta nói, ở đây mạnh nhất cũng chỉ là Vương cấp đỉnh phong thôi, Độc Nhãn Cự Ma của ta không có khả năng sẽ thua được.
Bảo Đồng Ma lùi lại như vậy, hắn thật sự không cam lòng, dù sao qua thôn này chưa chắc đã có cửa hàng như vậy nữa.
Độc Nhãn Cự Ma là ngự thú có phẩm chất tứ tinh.
Ngoại trừ ngự thú phẩm chất ngũ tinh siêu cấp quý hiếm và phẩm chất Thần Cấp mà từ trước tới nay hắn chưa từng gặp ra, phẩm chất tứ tinh đã là rất cao rồi.
Bây giờ ngự thú Vương cấp của hắn là một nhóm mạnh nhất trong tổ địa, chờ tổ địa thả lỏng hạn chế đối với ngự thú, Vương cấp của hắn ở bên cạnh sẽ không tính là gì cả, cho dù là tứ tinh khi bị áp chế về mặt đẳng cấp cũng chỉ có thể nuốt hận.
Đồng Ma không biết hai chữ làm màu này, nhưng trong lòng hắn mơ hồ có khát vọng muốn để lộ phương diện mạnh mẽ nhất của hắn ở trước mặt thiếu nữ mình thích.
Đồng Ma ta chính là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi trong bộ lạc Tang Đồng.
Qua nửa giờ, trong thành Đông Điền vẫn chưa có cường giả nào đi qua.
Trên sườn núi mấy người nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc khác thường.
- Tại sao lại không có ai qua vậy nhỉ?
Không thể như vậy được. Dù sao ở khoảng cách gần như vậy, bọn hắn lại không che giấu khí tức của ngự thú.
Khí tức của bốn con ngự thú Vương cấp thoả thích phát ra ở trong hư không.
Theo lý thuyết, ngự sử Vương cấp như bọn họ đến gần thành trì của những bộ lạc khác thì cường giả trong bộ lạc sẽ qua chiêu đãi bọn họ, làm vậy cũng là để phán đoán xem người tới là bạn hay kẻ địch. Nếu là kẻ địch sẽ xua đuổi hoặc tiêu diệt, nếu là đồng minh hoặc ngự sử trung lập không có ác ý mới loại bỏ cảnh giới.
Dù sao ở trong bộ lạc không phải ai cũng là cường giả ngự sử, phần nhiều chỉ là con dân dưới đáy bộ lạc, bọn họ cung cấp nhân khẩu sinh sôi nảy nở và tiến hành làm một vài công việc căn bản.
Nếu như mặc cho cường giả của bộ lạc kẻ địch hoặc quái vật mạnh siêu cấp tiến vào thành trì của bộ lạc thoải mái tàn sát, không có mấy bộ lạc có thể chịu được tổn thất nghiêm trọng như vậy. Bởi vì một bộ lạc không có khả năng chỉ dựa vào mấy ngự sử đứng đầu sinh con để duy trì nhân khẩu của bộ lạc... Đó là gia tộc mà không phải là bộ lạc.
Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng có loại chuyện như vậy xảy ra, có yêu thú siêu cấp tiến vào bộ lạc tàn sát người trong tộc, giống như người trong tộc thường đi tới những nơi hoang dã xung quanh bộ lạc để bắt giết quái vật khác vậy.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến số người trong bộ lạc của bọn họ không nhiều.
- Liệu có phải người bên trong căn bản không phát hiện ra chúng ta hay không?
Đột nhiên Đồng Tượng lại mở miệng nói.
- ...
Không khí đông cứng lại trong thời gian ngắn ngủi, bốn người đến từ bộ lạc Tang Đồng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên cảm xúc khác nhau.
- Còn bao lâu thì chúng ta có thể đến thành phố Đông Điền?
Cao Bằng ngồi khoanh chân ở trong máy bay chiến đấu, bên cạnh là A Ngốc và Tịch Sư.
Tốc độ của Hài Cốt Phi Long chậm hơn máy bay chiến đấu rất nhiều, máy bay chiến đấu chỉ cần một giờ có thể bay từ Tây Kinh đến thành phố Đông Điền.
- Đại khái còn hai mươi phút nữa.
Phi công trầm giọng nói.
Đây là phi công giỏi trong quân khu.
Trước đây hắn từng chấp hành rất nhiều nhiệm vụ khó khăn, hắn vẫn tin tưởng mình chắc chắn sẽ phấn đấu vì đại đế quốc Nghê Hồng.
Lần này cũng là một lần nhiệm vụ gian khổ.
Cấp trên ra lệnh cho hắn đưa người này và ngự thú của anh ta tới thành phố Đông Điền với tốc độ nhanh nhất.
- A a... Quân tình khẩn cấp, thành phố Đông Điền đang gặp phải tấn công, xin sớm tới trợ giúp. Lặp lại lần nữa, thành phố Đông Điền đang gặp phải tấn công...
Trán người phi công nổi gân xanh, ngực phập phồng kịch liệt, gần như đã tăng tốc độ của máy bay chiến đấu lên mức tối đa.
Đèn chỉ thị trên máy bay chiến đấu lóe ra ánh đèn đỏ, chiếc máy bay chiến đấu này đang di chuyển gần như quá tải.
Cao Bằng bình tĩnh ngồi ở bên người phi công. Hắn không phải người khu Nghê Hồng, không có cảm giác đồng cảm nên cũng sẽ không thấy sốt ruột.
Hắn chỉ thấy khó chịu khi người thế giới khác tấn công vào người của trái đất mình.
Phía chân trời xuất hiện một tòa thành lớn, bên trong có khói đen cuồn cuộn bốc lên.
- Đến thành Đông Điền.
Mặt người phi công trắng bệch, điều khiển máy bay chiến đấu đến tốc độ này cũng tạo thành áp lực lớn đối với cơ thể hắn.
Rắc rắc.
Một tia chớp màu đen cuồng bạo bắn tới với tốc độ cực nhanh.
Ở trong mắt Cao Bằng còn có thể miễn cưỡng nhìn thấy một tia chớp chợt lóe lên. Ở trong mắt phi công bên cạnh, chuyện xảy ra chưa tới một cái chớp mắt đã kết thúc.
- Đúng là ngang ngược.
Cao Bằng lắc đầu, trong lời nói đầy vẻ xem thường.
Hàn Sương Tịch Sư nheo mắt lại, bên ngoài máy bay chiến đấu đã có một lớp băng lạnh ngưng tụ, tạo thành một tấm lá chắn.
Tia chớp màu đen đánh vào trên lá chắn bằng băng chỉ phá vỡ một lỗ nhỏ.
Hắc Điện Lôi Ưng và Hàn Sương Tịch Sư chênh lệch hai phẩm chất làm cho thực lực giữa chúng chênh lệch rất lớn.
Cho dù Hàn Sương Tịch Sư thấp hơn Hắc Điện Lôi Ưng bốn cấp, chênh lệch hai phẩm chất cũng là một khoảng cách cực lớn.
- Có cường giả tới.
Đồng Ưng trầm giọng nói.
Đồng Ma ngồi ở trên vai Độc Nhãn Cự Ma nghe thấy lại không khiếp sợ mà còn mừng rỡ.
- Độc Nhãn, chúng ta qua đó thôi.
Mắt Đồng Tượng lóe sáng, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ chất phác đàng hoàng.
- Lục Nha Phạm Tượng, chúng ta cũng đi giúp Đồng Ma lược trận.
Phía xa trên bầu trời, một con cự thú với hai cánh bằng thép song song, bên ngoài thân ngưng tụ một lớp chắn bằng băng.
- Đây là ngự thú hai hệ kim băng sao? Từ trước tới nay ta chưa từng nghe nói qua về loại này?
Đồng Ma chuyển đề tài. Đây là giống loài mới mà từ trước tới nay hắn chưa từng nghe nói qua.
- Nhưng cũng chẳng sao. Độc Nhãn Cự Ma, cho nó một đòn trước đã.
Độc Nhãn Cự Ma ngẩng đầu, trong đồng tử màu bạch kim tập trung ra ánh sáng màu vàng.
Ánh sáng màu vàng càng lúc càng nhiều, càng đậm hơn.
Xoẹt!
Ánh sáng màu vàng phun ra, cột ánh sáng màu vàng bắn mạnh về phía máy bay chiến đấu.
Xoẹt...
Cột ánh sáng màu vàng cùng lớp chắn bằng băng va chạm, lớp băng phía ngoài bị bốc hơi.
Hơi nước cuồn cuộn bay lên.
Ba giây qua đi, lớp chắn bằng băng bị nghiền nát, phi công trong cabin tuyệt vọng nhắm mắt lại.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận