Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 461: Hỏa Diễm Tê Liệt Giả

Chương 461: Hỏa Diễm Tê Liệt Giả
Đại Tử mở sáu cánh ra bay lên không trung, hồ quang điện quấn quanh phần cuối của cánh biến thành trường hồng màu tím.
Từ trên cao nhìn xuống biệt thự và hồ dưới chân, phiến khu vực này giống một thung lũng nhỏ, hồ nước nằm ở trung ương thung lũng. Lấy hồ nước làm trung tâm, trên bãi cỏ và rừng cây xung quanh có một đám ngự thú hoặc đang tu luyện hoặc đùa giỡn.
Bạch Long, Ngân Long, Bích Giáp Thủy Tổ Ngạc, Lôi Thần Loa, Kim Cương Cấm Ma - Áp, Xích Viêm Độc Hỏa Hạc, Thiên Tai Sơn Chu, Ngự Không Thủy Mẫu, Âm Dương Kim Trâm Thảo. Có đôi khi còn có cả Huyễn Long Tích, Ám Dạ Ảnh Miêu và Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu của ông Lưu cũng tới ở chung.
Hài Cốt Chủ Tể và Sinh Trưởng Chi Não ở bên ngoài, cộng thêm Ám Kim Ngô Long, Hàn Sương Tịch Sư và Bạch Cương Phong Nhận Thú. Bọn ngự thú này có thể mở một nhạc viên sủng vật được đấy.
Hàn phong gào thét, Cao Bằng đã chuẩn bị sẵn mặc áo jacket, đội mũ giáp thông khí, đứng chắp hai tay sau lưng ngẩng đầu ưỡn ngực.
Đại Tử đổi hướng, Cao Bằng đứng không vững suýt nữa trượt chân.
Lần này hắn thành thật dựa vào lưng Đại Tử, không dám trang bức nữa.
Chỉ nửa giờ sau Đại Tử đã thành công đi đến Kim Phật Sơn. Nó là một ngọn núi cao hiếm có ở Du Châu, rất cao so với mặt nước biển, mùa đông thậm chí còn có thể lên Kim Phật Sơn trượt tuyết.
Lạc Hà Câu ở khe suối phía bắc Kim Phật Sơn, xa tít mù.
Cúi đầu nhìn bản đồ, Cao Bằng nhắm mắt lại. Sắp đến rồi, ngay trước mắt thôi.
Từ trên cao nhìn xuống có vô số quái vật ẩn nấp trong khu rừng rậm rạp, khí tức hung ác của Đại Tử đã dọa rất nhiều con bỏ chạy.
Cao Bằng tập trung nhìn, trên một vách đá dựng đứng địa thế hiểm yếu trước mắt có một đám người đang ngồi xổm.
Trên vách đá dựng đứng có một sơn động, có mười mấy người đang trốn trước cửa sơn động, máu me be bét, quần áo tả tơi.
Trên đỉnh vách đá và bên dưới vách đá có không ít quái vật đang bao vây xung quanh.
Đám quái vật này có hình thái dữ tợn, nhìn qua có vẻ giống một loài hươu biến dị. Da lông của chúng hư thối rất nhiều để lộ ra xương trắng um tùm, còn có thể thấy ống hút nhựa, túi đựng thực phẩm, nắp bình nước, một số linh kiện kim loại rác rưởi linh tinh.
Con mắt rữa nát, qua hốc mắt đen thui có thể thấy quỷ hỏa yếu ớt.
【Tên quái vật】: Hủ Chất Hóa Công Thi Lộc Quần
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 11 đến 20 (cấp Tinh Anh)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ thông (Tinh Nhuệ)
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Vong Linh / Hệ Kim
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Thần Thánh / Hệ Quang Minh
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Quái vật biến dị do ô nhiễm kim loại nặng của xã hội hiện đại, cực kỳ thù hận con người, đã mất đi cảm giác đau đớn, không có tính truyền nhiễm.
- U, u, u
Trong miệng bọn chúng phát ra từng tiếng hươu kêu bén nhọn.
Những con Hủ Chất Hóa Công Thi Lộc này phổ biến cao từ hai đến ba mét, xương cốt thô to, phần rìa của sừng hươu trên đỉnh đầu rất sắc bén, tản ra ánh sáng kim loại. Có con táo bạo dẫm dẫm tại chỗ, trong cổ phát ra từng tiếng rống.
Cũng có con đứng im bất động, cứ an tĩnh lặng lẽ nhìn những người trên vách đá.
Bầy hươu này có chừng hơn trăm con, một phần ở dưới chân vách đá, một phần trên đỉnh núi.
Nhưng mà… không đúng.
Bầy hươu này nhìn thì đông đáng sợ nhưng trên thực tế không có lấy nổi một con cấp Thủ Lĩnh.
Cao Bằng vẫn còn nhớ, đoàn đội săn quái của Trần Hán Kiều có bảy con ngự thú cấp Thủ Lĩnh. Một con Thủ Lĩnh chiến đấu chính diện có thể giết mấy chục con quái vật Tinh Anh đẳng cấp cao.
Nhìn mười mấy người đứng lẻ loi trơ trọi trên vách đá dựng đứng kia, chẳng lẽ gặp phải bầy hươu có số lượng hơn ngàn sao?
Trong lòng Cao Bằng có thêm một tia cảnh giác, đột nhiên hắn cúi đầu xuống, chợt thấy một cái móng vuốt đen sì to lớn từ trong rừng vụt ra vồ vào bụng của Đại Tử.

Quay lại năm phút đồng hồ trước, một nhóm ngự sử đeo mặt nạ mặc quần áo bó màu đen lặng lẽ đứng trong rừng rậm, thi thoảng nhìn về phía đông.
- Còn chưa tới sao?
- Nhanh thôi…
- Đội trưởng, tôi cho rằng chúng ta không phải đối thủ của hắn đâu.
Một người áo đen đằng sau do dự lên tiếng.
- Hử?
Người đội trưởng quay sang, đôi mắt dưới hàng lông mày rậm đanh lại.
- Hắn có ngự thú Vương cấp, tôi đã xem tin tình báo rồi. Dù là Lĩnh Chủ đỉnh cấp chúng ta cũng có thể vây giết, nhưng Vương cấp hoàn toàn khác với cấp Lĩnh Chủ. Tôi thấy, nhiệm vụ lần này chúng ta sẽ hy sinh vô ích.
Người nói chuyện vừa nãy khép hai chân lại, đầu rũ xuống.
Sắc mặt lạnh lùng của người đội trưởng một lúc lâu sau mới hòa hoãn xuống.
- Đừng có hỏi những thứ không nên hỏi.
Dừng một lát, hắn ta lại nói:
- Có tin tình báo nói rằng con ngự thú Vương cấp không ở bên cạnh hắn.
- Con ngự thú Vương cấp không ở cạnh sao?
- Đó là cơ hội tốt.
- Thật là ngu xuẩn. Ngự thú Vương cấp mà không mang theo bên cạnh, khả năng đây là ngự sử Vương cấp đầu tiên trên thế giới bị giết chết! Ha ha ha!
Trong rừng cây tràn đầy không khí hân hoan.
Chân trời có tiếng sấm đì đùng, mấy người trong rừng cây nín thở tập trung chăm chú nhìn Đại Tử bay tới từ phía xa.
- Đây là ngự thú gì vậy? Sao chưa từng thấy trong tài liệu…
- Nhìn qua có vẻ rất hung ác.
- Im mồm!
Đội trưởng thấp giọng quát.
Cánh rừng lập tức khôi phục yên tĩnh.
Trước rừng cây, một con Đại Giác Mi Lộc ngụy trang ngẩng đầu, huỳnh quang ấm áp tỏa ra từ sừng hươu che khuất cả rừng cây.
Đại Tử bay tới gần, sau đó xoay quanh trên không trung của khu rừng.
Người đội trưởng kia phất nhẹ tay, một con quái vật hình người toàn thân đen nhánh từ phía sau bước lên.
Ánh nắng len lỏi qua kẽ lá chiếu vào cơ thể màu đen của con quái vật. Nó ngẩng đầu, khuôn mặt hoang tàn, con ngươi màu xám đầy tuyệt vọng và đau khổ.
Ta là… Anderson.
Nhưng bọn họ thích gọi ta là Hỏa Diễm Tê Liệt Giả.
Ta từng là một kỵ sĩ thời Trung Cổ, từ nhỏ đã được huấn luyện một cách nghiêm khắc gian khổ, ý niệm được khắc ghi trong đầu ta là phải bảo vệ công chúa.
Công chúa của ta là cô gái xinh đẹp nhất.
Trên thế giới tại sao lại có một người xinh đẹp như vậy? Nàng tựa như bông hoa trà đẹp nhất trong hoa viên.
Ta đã yêu nàng thật sâu.
Ta thề, ta phải bảo vệ nàng cả đời.
Sau đó quân đội nước địch tấn công vào thành, trong lúc hỗn loạn ta đã tìm được công chúa. Vì an toàn của nàng, ta đã đưa nàng đi.
Nàng nói, nàng là công chúa của đất nước này, nàng không thể bỏ chạy vào thời khắc quan trọng được.
Sau đó, kẻ địch tìm được chúng ta. Ta liều mạng muốn bảo vệ công chúa, nhưng kẻ địch quá đông…
Ta khẩn cầu bọn họ tha cho công chúa, nàng chưa từng tham dự vào chiến tranh, nàng vô tội.
Bọn họ nói, chỉ cần ta có thể bị ngọn lửa thiêu đốt nửa phút mà không chết, bọn họ sẽ thả công chúa.
Lửa được đốt lên, ta bước vào.
Lửa nóng thiêu đốt cơ thể ta, đau đớn đốt cháy ý chí của ta.
Nửa phút trôi qua, cả người ta rữa nát bước ra từ trong ngọn lửa, sau đó đã tận mắt nhìn thấy bọn họ giết chết công chúa.
Ta lại bị ném vào biển lửa một lần nữa, bên tai quanh quẩn tiếng cười nhạo của bọn họ.
Căm hận!
Phẫn nộ!
Tuyệt vọng!
Cừu hận!
Hô --
Một vòng lửa lặng lẽ dâng lên bên chân quái vật hình người, sau đó khuếch tán ra phía ngoài. Những nơi nó đi qua, cỏ cây đều bị đốt thành tro bụi.
- Hỏa Diễm Tê Liệt Giả, đốt chết hắn!
Giọng nói của người áo đen quanh quẩn bên tai nó.
Vuốt lớn màu xám đen xé rách tán cây, để lại một tàn ảnh thật dài trong không trung.
Mùi cháy khét tràn ngập trong không khí.
Chỉ trong nháy mắt, vuốt lớn đã tới gần bụng của Đại Tử.
Nhiệt độ cao va chạm vào lôi lân trên bụng của Đại Tử phát ra tia lửa sáng chói.
Xoẹt xoẹt xoẹt, âm thanh chói tai vang vọng. Một tiếng rồng ngâm đầy phẫn nộ vang lên phá tan sự yên tĩnh của rừng rậm.
- Ngang ngao!!!
Vuốt lớn va chạm mạnh vào vảy trên bụng của Đại Tử, với cường độ xương cốt cứng rắn Lv4 làm cho khôi giáp trên bụng của Đại Tử đạt tới mức cao nhất của cấp Lĩnh Chủ.
------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận