Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 403: Sa Mạc Chi Dực

Chương 403: Sa Mạc Chi Dực
Trấn nhỏ Sa Tịch.
Bốn người ngồi trong một căn phòng yên tĩnh.
Một tấm bản đồ da dê trải ra trước mặt bọn họ.
- Còn chưa thu phục được Sa Mạc Chi Dực nữa sao. Chúng ta tới nơi này tốn hao đến tận nửa năm cộng với vô số nhân lực vật lực mới tìm ra Sa Mạc Chi Dực trong truyền thuyết ghi lại trên điển tịch của Thánh La Thiên, thậm chí mỗi ngày đều phải trốn ở chỗ sâu trong sa mạc. . . Ta đã chịu đủ tràng cảnh tái diễn mỗi ngày này rồi, ta chán ghét những hạt cát này! Rốt cuộc thì chừng nào mới có thể thu phục được con quái vật đáng chết kia?
Một lão giả mặc áo màu lam đứng bên trái âm trầm mở miệng nói.
- An tâm chớ vội. Trên thực tế căn cứ theo tin tức mà ta vừa có được, trải qua nửa năm cố gắng thì thái độ của Sa Mạc Chi Dực đã buông lỏng, lần này nó chuẩn bị sang đây nhìn một chút.
- Nhìn cái gì?
Lão giả áo lam nhíu mày nói.
- Có Ngự Sử thích hợp hay không.
Thanh niên mặc áo bào màu màu vàng bên trái cười khẽ.
- Nếu có Ngự Sử nhìn thuận mắt, nói không chừng hôm nay nó tới sẽ trực tiếp quyết định Ngự Sử luôn ấy.
- Hừ, nhìn thuận mắt! Lời nói của quái vật mà các ngươi cũng tin!?
Ông lão áo lam cười lạnh.
Ở ngoài năm mươi dặm trong sa mạc, một con quái vật khổng lồ đang chậm rãi tiếp cận trấn nhỏ.
Có thể nhìn thấy một vài bóng người đi theo hai bên con quái vậy này.
Chiều cao của quái vật khổng lồ ít nhất cũng chừng năm mươi mét, đôi cánh che trời hóa thành bão cát chiếm cứ không trung.
Gió lốc đen nghịt thổi vù vù vang vọng trong sa mạc, những hạt cát nhỏ bé tung bay theo gió kéo ra một dải cát thật dài ở sau lưng.
Ven đường, những nơi dòng cát đi qua mở ra một cái khe rãnh thâm thúy.
Không ngừng có hạt cát từ trong sa mạc bay ra liên tục dung nhập vào trong thân thể cự thú.
Cự thú ngẫu nhiên dừng bước lại, đưa tay vào trong sa mạc mò mẫm gì đó, mò lên một nắm cát ném vào trong miệng.
Hàm dưới thô to không ngừng nhai nuốt, tựa như đang uống cháo gạo.
Tốc độ của cự thú không nhanh không chậm, nhưng bởi vì thể tích khổng lồ nên mỗi một bước đều có thể đi ra hai mươi mấy mét, đạp nát từng cái cồn cát, đôi mắt màu vàng bình tĩnh mà lạnh nhạt.
Bên ngoài trấn truyền đến âm thanh rối loạn, bốn người đang thảo luận nhìn về phía ngoài cửa sổ,
- Sa Mạc Chi Dực tới?
Đúng lúc này ngoài cửa cũng truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.
- Bẩm báo chủ giáo đại nhân, thi hài chôn dưới nền đất xung quanh trấn nhỏ đều sống lại, đang tập kích người của chúng ta.
Thi hài sống lại?
Bốn đại giáo chủ vẻ mặt khác thường, từ cửa sổ có thể nhìn thấy ở bên ngoài trấn nhỏ có tiếng nổ truyền đến.
Từ biên giới trấn nhỏ có hài cốt của một con Sa Mạc Dực Long gầm thét bay lên không trung, thân thể cao lớn lao xuống phía dưới lập tức đụng nát mái hiên của một ngôi nhà, vô cùng phách lối.
Ánh mặt trời nóng rực chiếu xuống từng đầu khô lâu đang không ngừng bò ra từ chỗ sâu trong sa mạc.
Để thuận tiện xử lý, quái vật bị săn giết sau khi được thu hoạch thịt và những bộ phận cần thiết sẽ được chôn ngay tại chỗ .
- Mẹ nó, rốt cuộc lúc trước là ai ra cái chủ ý chôn thi thể của những con quái vật này ở gần trấn nhỏ thế?
Chiến sĩ Bạch Kim Chi Thủ trên trấn nhỏ cất tiếng mắng. Mấy con quái vật vong linh này không được mạnh mẽ như khi còn sống, cũng thiếu đi rất nhiều những năng lực quỷ dị lúc trước, nhưng mà bọn chúng lại có số lượng quá nhiều!
Sáo lộ buồn nôn nhất của hệ Vong Linh chính là bạo binh lưu, hơn nữa phe bạn bị giết chết trong nháy mắt sẽ lập tức biến thành địch nhân.
Dùng một chữ để hình dung loại sáo lộ này chính là bẩn!
Quá bẩn!
- Đám vong linh, hãy vì vinh quang của các ngươi mà chiến đi!
Linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt A Ngốc kịch liệt thiêu đốt, hung diễm chập chờn.
Hai tay thỏa thích mở ra, áo choàng đen rộng lớn tung bay theo gió. Một lượng lớn vong linh đang không ngừng điên cuồng bò ra từ trong sa mạc, A Ngốc đứng bên trên cồn cát giống như chúa tể đến từ quốc gia Tử Linh.
Cồn cát không ngừng nhô lên trong sa mạc, từng dòng cát chảy xuống như thác nước, tựa như từng tôn mộ bia trồi lên từ trong biển cát.
Từng cây xương sườn xếp ngay ngắn trật tự xuôi theo xương sống trắng toát to lớn, chân đốt khổng lồ hung hăng giẫm mạnh vào lớp cát dưới chân, Vong Linh Diễm đang thiêu đốt trong chiếc xương sọ khổng lồ. Cái đuôi bạch cốt quét ngang, tràn ngập sự cuồng bạo, phẫn nộ và thống hận đối với sinh mệnh.
- Rống! ! !
Cự thú ngửa mặt lên trời gào thét, cái đuôi lớn tráng kiện quét ngang nhấc lên một cơn bão cát cỡ nhỏ.
- Là Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích đã giết chết một tháng trước.
Có người mắng to.
Một tháng trước bọn họ hao phí đại lượng nhân lực vật lực mới có thể giết chết cái con quái vật cấp Lĩnh Chủ này, cuối cùng thu được một bộ lân giáp và một viên tinh hạch cấp Lĩnh Chủ từ trên người Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích.
Bây giờ lại còn phải giết thêm một lần nữa!
Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích mạnh mẽ đâm tới, mấy ngự thú tạo thành phòng tuyến phía trước bị con cự thú ngang ngược thô bạo đụng bay, sát khí hung lệ lạnh lẽo tỏa ra ngoài.
- Ngao…
Cùng lúc đó bên trong trấn nhỏ cũng có tiếng gầm thét vang vọng.
Một thân ảnh màu lam hóa thành gió lốc cuồng bạo lao về phía Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích.
Hai thân ảnh đụng vào nhau phát ra tiếng nổ rung trời.
Ầm!
Trầm thấp, nội liễm, tựa như một tiếng trống nổ vang trong đáy lòng tất cả mọi người.
Cự thú màu lam đã ngăn Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích lại chợt hiện ra chân thân.
So sánh với chiều dài mười mấy mét của Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích thì thể tích của nó nhỏ hơn rất nhiều, chỉ cao có năm mét, nhưng vóc dáng so với Sa Mạc Cự Kinh Cốt Tích đúng là hơi cao hơn một cái đầu.
Nhìn qua có hơi giống với viên hầu, nhưng bên ngoài cơ thể không ngờ lại không có lông mà lại mọc đầy vảy màu xanh lam, còn có bốn cánh tay, thần sắc dữ tợn.
【 Tên quái vật 】: Lam Lân Tứ Tí Thủy Viên
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 44
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Thủy
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【 Năng lực quái vật 】: Cường hóa lân phiến Lv2, chưởng khống Thủy nguyên tố Lv2, bộc phát lực lượng Lv1.
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Mộc, 2. Chi dưới khuyết thiếu lực lượng, ở vào trạng thái lơ lửng giữa trời thì khó có thể phát huy lực lượng.
【 Giới thiệu vắn tắt về quái vật 】: Một loại quái vật yêu thích nghe nhạc nhẹ, thích sinh hoạt ở bên hồ, dòng sông và các loại hoàn cảnh thuỷ vực, thích ăn Thủy Ban Lân Văn Hà, chán ghét tạp âm.
Chủ nhân của Lam Lân Tứ Tí Thủy Viên này không có xuất hiện, hẳn là núp trong bóng tối.
- Tìm tới, người triệu hoán mấy con vong linh này chắc hẳn là tên gia hỏa ở trên cồn cát phía đông kia. . .
Nhân viên kỹ thuật điều chỉnh camera gấp giọng nói.
Vài tên chủ giáo đứng ở phía sau hắn, ông lão áo đỏ đứng ở sát bên phải trầm giọng nói:
- Nếu tìm tới rồi thì lập tức giết chết hắn đi! Vĩnh viễn trừ hậu hoạn!
- Có cần bắt sống hắn không, cũng không biết năng lực phục sinh vong linh này có hạn chế gì hay không, năng lực lợi hại như vậy chắc hẳn phải có thời gian hạn chế. Nhưng mà có thể tra hỏi ra năng lực này cũng không tệ đâu.
- Có thể làm cho quái vật cấp Lĩnh Chủ sống lại thì chí ít cũng là ngự thú cấp Lĩnh Chủ. Có lẽ một mình Hồng Y Giáo Chủ ngươi ra tay sẽ không mấy an toàn, ta cũng xuất thủ một lượt với ngươi đi. Có thể bắt sống thì bắt sống, không thể bắt sống. . . thì trực tiếp giết chết!
Trước đó Cao Bằng cũng không ngờ đến phụ cận trấn nhỏ lại có nhiều hài cốt như vậy, chỉ mỗi năng lực của A Ngốc thôi đã triệt để khiến tổng bộ Bạch Kim Chi Thủ phải luống cuống tay chân rồi.
Thế nhưng muốn bằng vào mấy con vong linh này để phá hủy thế lực Bạch Kim Chi Thủ thì vẫn còn kém một chút, dù sao tổng bộ Bạch Kim Chi Thủ khẳng định cũng không chỉ có một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Cao Bằng đang chuẩn bị bảo Bạch Cương Phong Nhận Thú trợ giúp A Ngốc thì trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng rít.
Hai bóng đen lấy tốc độ cực nhanh tiếp cận. Một trái một phải, từ không trung cùng lúc nhào về phía Cao Bằng!
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận