Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 730: Sức Chiến Đấu Của Tập Thể

Chương 730: Sức Chiến Đấu Của Tập Thể
Chu Yếm vẫy vẫy cánh tay, giơ ngón tay cái về phía lốc xoáy sương mù xám.
- Phối hợp không tệ.
Tên Guttra này có thực lực rất mạnh, không phải giống như ác ma Chuẩn Thần thông thường,
Có thể ở bên trong vực sâu đạt được cho mình danh hào Chuẩn Thần đều không thể so sánh tầm thường, ít nhất cũng có chiến lực cùng cỡ cấp bậc Tịch Sư. Mà tên Guttra này còn am hiểu bạo phát công kích cự ly xa, không sai biệt lắm chính là tầm 1,2 lần chiến lực Tịch Sư.
A Ngốc thôn phệ hết linh hồn, bàn tay tử vong khổng lồ thu về phía sau, đem thi thể đầu Chuẩn Thần ác ma này lưu ở chỗ cũ.
Chu Yếm cũng không khách khí, bước đến nhặt thi thể nhặt lên, thi thể ác ma Chuẩn Thần có giá trị không thấp.
Đổi thành trạng thái m Hồn Chúa Tể, A Ngốc đột nhiên phát giác được điều gì, quay đầu nhìn về phía dưới trung tâm chiến trường.
Chỗ đó bao trùm lấy một tầng huyết tương dày đặc, thi thể chồng chất như núi.
Nhìn trong chốc lát, A Ngốc thu hồi tầm mắt, có thể là mình nhìn sai đi. . .
Sau nửa ngày trời, cuộc chiến đấu đã tiến vào khâu cuối cùng, trên chiến trường tùy thời đều cần cẩn thận đến từ từng cái phương hướng phòng bị địch nhân đánh lén, còn cần bảo trì một loại trạng thái tập trung cao độ đối với chiến sự tiếp tục bạo phát, đối với bất kỳ một con quái vật nào mà nói đều rất hao phí tinh thần.
Trên chiến trường, quân chủ lực ác ma đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại một chút tàn quân chạy thục mạng tản ra khắp các góc hẻo lánh trên Giới Qua Chiến Trường.
Một vài Thần Thú hoặc Ngự Sử còn không có chiến đấu sảng khoái thì lựa chọn tiếp tục đuổi giết tàn quân ác ma, nhưng mà đại bộ phận quái vật đều là lựa chọn trở về nghỉ ngơi hoặc là chữa thương.
Lại chiến thắng.
Cao Bằng thở dài một hơi.
Trên thực tế theo sự hình thành Giới Qua Chiến Trường cho đến bây giờ, 99,9% lần chiến đấu đều là bên Cửu Thiên Thập Địa này giành được thắng lợi cuối cùng.
Số lần Thâm Uyên Giới giành được chiến thắng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Điều này cũng rất bình thường, bởi vì bề ngoài Giới Qua Chiến Trường tuy rằng chính là chiến trường giao hội giữa hai phương đại giới, nhưng mà trên thực tế như cũ vẫn là sân nhà của bên Cửu Thiên.
Thâm Uyên Giới triển khai chiến đấu trên nhiều mặt, mà bên phía Cửu Thiên Thập Địa lại luôn xuất động toàn lực.
Chỉ cần Giới Qua Chiến Trường thất thủ, phía sau chính là đại bản doanh Cửu Thiên Thập Địa.
Đương nhiên ở đây là chỉ chiến trường Dương Giới, cũng chính là chiến trường Thần Linh thất thủ, chứ không phải là chiến trường m Giới phía dưới cấp Thần Linh.
Cho dù chiến trường m Giới toàn diện tan vỡ, lối ra cũng là đi thông đến chiến trường Dương Giới. Những ác ma phía dưới Thần Linh cũng không tạo ra được bất kỳ uy hiếp nào đối với cấp Thần Linh cả.
Thông đạo thực sự có thể đi đến Cửu Thiên Thập Địa chính là ở bên trong chiến trường Dương Giới.
Cho nên Cơ Giới Minh Vương mới có thể nói chiến trường m Giới chính là luyện binh tràng của Cửu Thiên Thập Địa.
Nơi này thực sự phản ánh sự tàn khốc của chiến trường, cũng bị chiến bại thất thủ uy hiếp.
- A Xuẩn, đồ ngu ngốc, ta cảm thấy chúng ta cần hảo hảo trò chuyện một chút. Vừa rồi tại sao ngươi lại đem ta ném vào bên trong trung tâm đám ác ma.
Sắc mặt Đại Tử không tốt.
Trông thấy biểu tình của Đại Tử, A Xuẩn biết mình không chiếm lý lẽ, dũng khí trong lòng nhất thời mười phần bị dập tắt mất bảy phần.
- Sai lầm thôi.
Nhưng mà đột nhiên nghĩ đến cái gì, A Xuẩn lại cây ngay không sợ chết đứng nói:
- Ngươi hung hăng với ta làm gì, đánh ngươi cũng không phải ta mà là mấy tên ác ma kia, ta cũng không muốn đem ngươi truyền tống đến bên trong đó, ngươi có bản lĩnh thì đi hung hăng với những tên ác ma kia ấy!
Nghe thấy A Xuẩn nói như vậy, Tiểu Thảo cũng cảm thấy dường như có chút đạo lý.
- Được được, gia hỏa A Xuẩn này dám ngụy biện đổ lỗi cho kẻ khác. Ngươi cùng nó đều ngu ngốc như nhau vậy.
Cao Bằng trợn trừng mắt một cái. Trên thực tế nghĩ đến bản thể Tiểu Thảo chính là một gốc thực vật, Cao Bằng liền cảm giác chính mình tựa hồ cũng không thể yêu cầu một gốc thực vật có chỉ số thông minh quá cao.
- Đào ra rồi.
Một tên ác ma kinh hô, không nghĩ tới thật sự đào được đồ vật từ trong đất.
- Đâu rồi đâu rồi!
- Xem kỹ một chút là cái gì.
Một đám ác ma vây xung quanh.
Tiểu Hoàng giẫm chân bước đi hình chữ bát (八) đi lên trước, một cước đá bay một cái mông trước mặt.
- Nhìn cái gì, toàn bộ đi làm việc của mình đi.
Tiểu Hoàng sờ sờ cái đầu trọc:
- Thật sự là chỉ biết lười biếng.
Nói xong Tiểu Hoàng nhảy vào bên trong chiếc hố to, từ trong hầm nhặt lên một viên khoáng thạch. Viên quáng thạch này toàn thân có màu huyết hồng, hiện ra vẻ sáng bóng đặc biệt, mặt trên còn có mùi máu tươi nồng đậm.
Tiểu Hoàng quan sát, sau đó thử dùng ngón tay trỏ nhẹ nhàng đâm vào nó.
Trực tiếp đâm một lỗ to tròn cỡ củ cà rốt trên viên khoáng thạch.
Tiểu Hoàng giật mình, không nghĩ tới nó lại yếu ớt như vậy.
Khoáng thạch bị đâm ra một cái lỗ thủng, từ bên trong lỗ tròn chảy ra rất nhiều chất lỏng màu đỏ. Theo chất lỏng màu đỏ chảy ra càng lúc càng nhiều thì khoáng thạch dần dần nhỏ đi, cuối cùng triệt để biến mất trên lòng bàn tay Tiểu Hoàng.
(o_O). . .
Đùa sao?
Tiểu Hoàng có chút chột dạ, cái này biết phải bàn giao thế nào với Cao Bằng đây.
Ta làm việc không hiệu quả, rất có thể sẽ giảm đi địa vị của ta trong lòng Cao Bằng.
Trong thoáng chốc, Tiểu Hoàng phảng phất trông thấy Cao Bằng chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt tiếc hận nhìn về phía mình:
- Tiểu Hoàng ơi Tiểu Hoàng, ta vốn muốn để ngươi trở thành Ngự Thú được ta sủng ái nhất, đến ngay cả Đại Tử cũng không thể so sánh với ngươi. Thế nhưng không nghĩ tới ngươi lại phạm phải loại sai lầm cấp thấp này, ngươi bảo ta sao còn dám tín nhiệm ngươi nữa đây, về sau sao dám đem nhiệm vụ trọng yếu gửi gắm cho ngươi.
Tiểu Hoàng giật mình một cái, không thể thế được!
Tròng mắt đảo loạn tính toán, trong lòng Tiểu Hoàng lập tức có chủ ý. Nó quay sang bên cạnh nhấc lên một tên ác ma mang ra bên ngoài, thuận tiện đánh rụng cả hàm răng của nó.
- Cao Bằng, vừa rồi đầu ác ma này đào ra một khối khoáng thạch, sau đó nó muốn tư tàng khoáng thạch nhưng bị ta phát hiện! Ta chuẩn bị đem khoáng thạch mang tới, ai ngờ khoáng thạch bị đầu ác ma này dùng đầu ngón tay đâm thủng một lỗ, viên khoáng thạch kia liền không ngừng chảy máu ra bên ngoài, đến giờ không còn gì!
Tiểu Hoàng độc ác cáo trạng trước.
Ác ma giật nảy mình, dốc sức liều mạng nghĩ cách giải thích, nhưng bất đắc dĩ hàm răng đều bị đánh rụng hết, chỉ có thể từ trong miệng phát ra tiếng ô ô ô.
Cao Bằng liếc mắt nhìn tên ác ma này bị đánh không còn chiếc răng nào, Tiểu Hoàng hiên ngang lẫm liệt nói:
- Cao Bằng, hôm nay ta muốn vì dân trừ hại.
Thở dài vì không thể tra xét, tên đần độn này. . . Còn chuyên môn đem ác ma đánh rụng hết răng, đây không phải giấu đầu lòi đuôi sao.
- Chờ một chút.
Cao Bằng nhàn nhạt nói.
- Hả!?
Tiểu Hoàng phát giác được giọng điệu Cao Bằng có điểm gì là lạ, đáy lòng mát lạnh, chẳng lẽ lại bị Cao Bằng phát hiện ra?
- Ta hỏi ngươi, vì sao nó không có răng?
- Nó tư tàng khoáng thạch không nguyện ý giao ra, ta chỉ cưỡng ép bắt giữ, vô tình đánh rụng mất hàm răng nó.
Tiểu Hoàng nói ra một lý do được nó nghĩ ra từ lâu.
Tiểu Hoàng dương dương đắc ý, đây chính là lý do mà nó chỉ mất ba phút liền nghĩ ra được.
- Ta không thích người khác lừa dối ta, ngươi biết ta có thể phân biệt được ngươi có nói dối hay không mà.
Cao Bằng bình tĩnh nói.
- (o_O). . .
Tiểu Hoàng.
- Nói thật đi, nếu như nói dối tội tăng thêm một bậc.
Tiểu Hoàng ủ rũ, nói hết toàn bộ chuyện đã xảy ra.
- Ngươi biết vì sao ta tức giận không?
Cao Bằng hỏi.
- Bởi vì ta làm hỏng viên khoáng thạch.
Tiểu Hoàng rất buồn không biết nói gì nữa.
- Không phải, một viên khoáng thạch mà thôi, coi như là ngươi phá hỏng một kiện thần khí thì ta cũng sẽ không trách ngươi.
Cao Bằng nói.
- Thật ư?
Nét mặt Tiểu Hoàng bỗng chốc vui vẻ.
- Thật, nhưng mà điều kiện tiên quyết chính là không phải ngươi cố ý.
Cao Bằng tức giận nói.
- Ta cảm thấy tức giận cái chính là ngươi lại đi học thói nói dối. Trước đây ngươi là một con vịt thành thật cỡ nào, hiện tại thế nào biến thành cái dạng này.
Tiểu Hoàng lúng ta lúng túng đứng ở chỗ cũ, nắm chặt đầu ngón tay của mình, như một đứa trẻ có sai lầm nên bị phạt đứng.
Nói xong, Cao Bằng gọi Tiểu Thảo tới đây trị liệu thương thế cho đầu Thâm Uyên Ác Ma này, khiến cho nó một lần nữa mọc lại hàm răng.
- Ngươi trở về tiếp tục thực hiện công việc đi. Trước đó ta đã đáp ứng các ngươi cái gì thì chắc chắn sẽ giữ lời, chỉ cần các ngươi đào mỏ cho ta trong một năm ta sẽ thả các ngươi trở về nhà.
Cao Bằng nói với tên ác ma này.
Ác ma không nghĩ tới chính mình cư nhiên nhặt lại được một cái mạng, vui sướng không dứt, không có nghĩ đến tên nhân loại này có thể giữ chữ tín như vậy.
Đợi sau khi này tên ác ma kia trở về, Cao Bằng chỉ vào bóng lưng ác ma nói với Tiểu Hoàng:
- Sau khi trở về, những tên ác ma này sẽ cố gắng làm việc hơn, bởi vì bọn chúng có hi vọng.
Tiểu Hoàng như có điều suy nghĩ, xem ra có nhiều điều ta cần phải học từ Cao Bằng.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận