Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 653: Lấy Một Địch Ba

Chương 653: Lấy Một Địch Ba
Lưng của Đại Phong cong lại thành một cây cung, hai cánh trái phải đã biến mất.
Nó nhìn chằm chằm vào Đại Tử giống như một con chó săn đang chậm rãi tới gần.
Cao Bằng thoáng động ý niệm, giả vờ không nhìn thấy nó, không để ý điều khiển Đại Tử nhìn về phía bên trái.
Hắn hoàn toàn để lộ phía sau lưng trước răng nanh của Đại Phong.
Đại Phong hít sâu một hơi, ánh mắt lập tức sáng lên nhìn chằm chằm vào gáy của Đại Tử.
Cơ thể nó run lên, hóa thành một tàn ảnh biến mất.
Ở bên trái Đại Tử có một trận ác phong ngưng tụ.
Quái vật này lại còn biết cách dương đông kích tây.
Cao Bằng cười nhạt.
Nhưng đến đây cũng phải chấm dứt thôi.
Cánh sau lưng Đại Tử lặng lẽ ngưng tụ ra sấm sét mãnh liệt, một cỗ uy thế khủng khiếp càng lúc càng mạnh.
Chính là lúc này!
Ánh mắt Đại Phong lập tức sáng lên, trong ánh mắt lóe lên sự hung ác.
Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, ta đã cho ngươi cơ hội rồi đó.
Ầm!
Cơ thể Đại Phong run lên, trở nên mơ hồ.
Nó hóa thành một đoàn ảo ảnh đánh úp về phía gáy của Đại Tử, đối với phần lớn quái vật thì phía sau gáy đều là mệnh môn tuyệt đối quan trọng!
Đại Tử ngẩng đầu lên hít sâu một hơi, từng tia sấm sét hóa thành tia tràn vào trong mũi.
Cơ thể Đại Tử càng lúc càng sáng, ánh sáng dần dần trở nên dồi dào.
- Ngân Anh - Lôi đình chi nộ.
Trong cổ họng Đại Tử phát ra tiếng gào thét cuồng bạo, không khí xung quanh liên tiếp phát ra tiếng rít mãnh liệt, cái đuôi lớn quét ngang như thần long bãi vĩ.
Trên cánh sau lưng có lôi văn lập lòe phát ra sấm sét che trời lấp đất, trong thiên địa hoàn toàn hóa thành màu tím sậm, màu đỏ, màu bạc. Ba loại sấm sét hoàn toàn khác nhau hóa thành ba con Lôi Long đập về phía Đại Phong.
Đại Phong không tránh né kịp, vừa vặn bị đập trúng.
Nó nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên tố phong trong cơ thể điên cuồng tập trung đối đầu với sấm sét.
Phong nguyên tố trong cơ thể tăng thêm gánh nặng.
Một giây, hai giây, ba giây, bốn giây... Một phút trôi qua, trong lòng Đại Phong dâng lên sự tuyệt vọng, làm sao có thể có nhiều lực lượng lôi đình như vậy, nó là heo sao!?
Sấm sét xé rách da lông, cắt nát mặt, máu tươi văng ra khắp nơi.
Máu bắn tung tóe ra giữa không trung lại bị lôi điện làm cho bốc hơi sạch.
Đại Phong bị ném văng, sau đó lăn vài vòng trên mặt đất.
Nửa thân trước của nó hoàn toàn nát bét, cháy đen một mảnh, chỉ còn lại có ngực phập phồng lên xuống chứng minh nó vẫn còn sống.
Theo Đại Phong bị thương nặng, bóng tối bao phủ tất cả mọi người ở đó cũng biến mất, một lần nữa hóa thành hai đôi cánh mọc trên người của nó.
Cao Bằng lặng lẽ triệu hồi Nhị Oa.
Cánh rung lên, Đại Tử bay lên chỗ cao quan sát mọi người dưới chân, thản nhiên nói:
- Hai người các ngươi có thể cùng tiến lên.
Bá Vương Xạ Ngưu và Lôi Thú có tám đuôi liếc mắt nhìn nhau, không nói được một lời nhưng lại ăn ý từ hai bên trái, phải đánh úp về phía Đại Tử.
- Ùm...ụm bò....ò~
Sừng nhọn trên đỉnh đầu Bá Vương Xạ Ngưu nhô cao, lóe ra hàn quang màu hồng phấn, bên trong phun ra rất nhiều sương mù hồng nhạt.
- Cực hạn xạ hương.
Xạ hương trong cơ thể Bá Vương Xạ Ngưu hóa thành sương mù đậm đặc bay về phía bốn phương tám hướng.
Xạ hương mặc dù là dược phẩm, nhưng khi nồng độ hấp thu vượt quá mức nhất định, cho dù là thuốc bổ cũng sẽ biến thành chất gây nghiện.
Cực hạn xạ hương chính là nồng độ xạ hương cực cao cuối cùng phát sinh biến dị tạo thành kịch độc.
Cao Bằng rất kinh ngạc:
- Không ngờ Bá Vương Xạ Ngưu của ngươi nhìn bề ngoài mày rậm mắt to lại có thể chơi độc!
Vạn Lôi lĩnh vực mở ra, ngăn cản tất cả cực hạn xạ hương ở bên ngoài.
- Lôi Hải Luyện Ngục!
Đại Tử gầm khẽ.
Lôi nguyên tố trong thiên địa bị kéo tới, biển sấm sét che trời lấp đất đánh về phía hai ngự thú.
Tuy Đại Tử chỉ có cấp 81, đẳng cấp thấp hơn so với bọn chúng. Nhưng nếu tính về lượng nguyên tố chi lực dự trữ, Đại Tử ném bọn chúng lại không biết mấy con phố.
Sấm sét như mưa ầm ầm ầm rơi xuống.
Hai con quái vật Thánh cấp tốn hết trăm cay nghìn đắng ngăn cản sấm sét khắp trời, không rảnh công kích Đại Tử.
Qua khoảng năm phút, Đại Tử mới chậm rãi thu hồi cánh, sấm sét dày đặc cũng biến mất.
Cao Bằng bình tĩnh nói:
- Bây giờ có thể cho ta mượn địa đồ xem qua chứ?
- Không được.
Lôi Nghị theo thói quen trả lời.
- Ồ, vậy thì lại thêm năm phút nữa.
Cao Bằng thản nhiên nói.
Năm phút sau:
- Bây giờ thế nào?
- Cho ngươi, bây giờ cho ngươi.
Không đợi Lôi Nghị nói, một gã ngự sử Thánh cấp khác vội vàng nói.
Thêm năm phút nữa, hắn thật sự sẽ chết mất!
Cao Bằng cười híp mắt nhận địa đồ của tất cả mọi người từ chỗ một ngự sử khác, sau đó lật xem từng cái.
Những ngự sử này đều đỏ mắt nhìn Cao Bằng, rất sợ hắn không trả lại cho mình.
- Ngươi nói chỉ liếc qua.
Đồng Linh ủy khuất nói, ánh mắt trong veo thiếu chút nữa nặn ra nước.
- Yên tâm, Cao Bằng ta nhất ngôn cửu đỉnh.
Cao Bằng nói xong liền triệu hồi ra A Xuẩn, lấy điện thoại di động từ trong không gian của A Xuẩn ra chụp lại từng tấm.
Sau khi chụp xong tấm cuối, hắn đưa địa đồ cho một người.
Những người chưa từng nhìn thấy điện thoại di động đều ngỡ ngàng khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Đây là gì vậy?
- Cái này, cái này hình như là điện thoại di động.
Có người kỳ lạ nói.
Hắn đã nghe nói qua về điện thoại di động, cũng biết một phần công năng của điện thoại di động, chỉ là không để ý lắm.
Nhưng lần này...
- Hắn cầm cái gọi là điện thoại di động kia làm gì? Vung vẩy tay chân vài cái thì quái vật này sẽ ghi nhớ bản đồ sao?
Lúc này Đồng Linh nói:
- Ta biết, điện thoại di động không phải là quái vật mà là một loại công cụ. Giống như nồi, bát, chậu các ngươi hay dùng vậy, bất kỳ người nào cũng có thể sử dụng được.
Sự chú ý của những người khác bị thu hút.
- Trước đây ta từng đi qua trái đất.
Đồng Linh nói:
- Cho nên ta cũng dùng qua điện thoại di động. Nó có thể chụp ảnh, chỉ cần thứ bị chụp đều sẽ bị phục chế ở trong điện thoại di động, có thể lập tức lật xem.
- Ồ... Lợi hại như vậy.
- Vậy có thể mua điện thoại di động này ở chỗ nào?
- Tuy ta không thích Cao Bằng, nhưng ta nghe nói điện thoại di động của khu Hoa Hạ ở trái đất là tốt nhất. Đặc biệt là tập đoàn Nam Thiên, chất lượng điện thoại di động do nhà tên Cao Bằng này sản xuất là tốt nhất.
Đồng Linh bình tĩnh nói.
- Hóa ra là vậy...
Một đám ngự sử đều gật đầu.
- Hơn nữa bọn họ ngoài điện thoại di động ra cũng không ít thứ rất thú vị, tuy bình thường không có tác dụng lớn, nhưng ở thời điểm đặc biệt cũng có thể phát huy ra tác dụng không nhỏ.
Lúc này Cao Bằng đã chụp xong hết, hắn cất điện thoại di động, sau đó trả lại tất cả địa đồ cho mọi người.
- Ta nói chỉ mượn một lát thì tuyệt đối sẽ không lừa các ngươi.
Những ngự sử cầm lại địa đồ với ánh mắt phức tạp.
Cao Bằng trầm ngâm một lát, mở miệng nói:
- Như vậy đi, ta cũng không lấy không địa đồ của các ngươi. Các ngươi cũng biết điện thoại di động, trên thực tế chúng ta trừ điện thoại di động còn có laptop và một loạt những vật thuộc hệ thống khoa học công nghệ cao. Tuy nhiên mấy thứ này cần phải kết nối với internet... Nếu muốn phát huy ra công năng lớn nhất của chúng thì cần tới một thứ tên là trạm phát sóng.
- Trạm phát sóng?
Những ngự sử tất nhiên chưa từng nghe nói qua từ này.
- Đúng vậy, trạm phát sóng.
Cao Bằng dừng một chút, dùng giọng điệu như muốn nói các ngươi được lợi lớn:
- Xem như bồi thường, ta lại giúp tất cả bộ lạc các ngươi lắp đặt miễn phí trạm phát sóng của Hoa Hạ chúng ta! Ta sẽ không thu một xu nào!
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận