Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 816: Liên Quân Của Tam Quốc!

Chương 816: Liên Quân Của Tam Quốc!
- Ngươi thật sự giết sao? Nói giết là giết, đúng là đủ quyết đoán.
Thanh Thiên Thương Long nhìn thi thể Cực Nhạc Đại Phật trên mặt đất.
- Không giết thì giữ lại chờ năm mới sao?
Cao Bằng hỏi ngược lại.
- Ha ha ha.
Thanh Thiên Thương Long cười to:
- Tuy nhiên, ngươi vẫn phải cẩn thận một chút. Lối ra vào đã bị lộ rồi.
- Ừ!
Cao Bằng thận trọng gật đầu. Cực Nhạc Đại Phật chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, điều thật sự cần thận trọng giải quyết là những kẻ bên ngoài kia.
Từ gáy của Cực Nhạc Đại Phật mở một lỗ, thần cách bên trong bị móc ra.
- Hắc Oa, ngươi có thể rút ra lực lượng trong cơ thể nó mà không phá hủy cơ thể của nó hay không?
Hắc Oa mơ hồ không hiểu. Đây là yêu cầu gì vậy?
- Chính là đừng có làm cho cơ thể của nó bị hỏng, cho dù biến thành đá bình thường cũng được.
Cao Bằng nói.
- Vậy để ta cố gắng thử xem.
Cuối cùng tất cả lực lượng trong cơ thể Cực Nhạc Đại Phật đều bị rút ra, bao gồm lực lượng thần dị trong thân thể cũng đều bị rút sạch.
Chỉ còn lại thân thể màu trắng xám, thậm chí còn không cứng rắn bằng đá xanh.
Sau khi chỉnh lại tư thế, Cao Bằng dọn dẹp xong núi đá ở gần Hoan Sơn rồi để Cực Nhạc Đại Phật ngồi vững dựa vào vách núi.
Ngày hôm sau, khi dân chúng gần Hoan Sơn thức dậy thì đột nhiên phát hiện ra Cực Nhạc Đại Phật mất tích mấy ngày đã đột nhiên trở lại.
Màu sắc của Đại Phật trở nên u ám tối tăm.
Hai tay khép lại đặt ở trên đầu gối, đầu hơi cúi xuống nhìn phía trước, ở mi tâm có một điểm màu đỏ thẫm.
Rất nhiều người hoan hô từ bốn phía xông lại, thắp hương cầu bái ở trước người của Đại Phật.
...
Cửu Thiên Thập Địa.
- Cảm ơn bệ hạ vĩ đại đã ra tay.
Công Dương Tôn toát mồ hôi lạnh.
Thật ra trong khoảng thời gian này hắn vẫn phái người tới bên này tìm kiếm đại địch chưa rõ kia.
Trên thực tế, từ khi được Đế đại nhân cho biết những kẻ địch chưa biết kia rất có khả năng sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho gia tộc hắn, thì hắn đã từng suy nghĩ xem có nên bỏ qua hay không.
Nhưng trải qua một loạt suy nghĩ phức tạp trong lòng, hắn vẫn quyết định tìm kiếm kẻ địch này.
Đầu tiên, thuộc hạ của hắn có khả năng đã làm gia tộc Công Dương bọn họ bị lộ rồi, cho dù hắn không tra xét thì cũng có khả năng nguy hiểm vẫn sẽ rơi xuống trên đầu gia tộc bọn họ. Cho nên hắn vẫn ôm suy nghĩ cái biến tất cả.
Sau khi phái tồn tại cấp Chuẩn Thần ra mà vẫn không có thể nào tìm được uy hiếp không rõ này, Công Dương Tôn có chút hoảng sợ.
Đại Lực Quỷ Vương của hắn là ngự thú cấp Chuẩn Thần hàng thật giá thật mà lại không thể nào tìm được điểm gì khác thường, điều này là chuyện rất đáng lo.
Hắn nghi ngờ có thể sẽ có Thần cấp tồn tại, cho nên quyết định báo lên Minh Ngọc Quốc, thông báo ở trong phạm vi Minh Ngọc Quốc có cường giả Thần cấp không rõ.
Kết quả bệ hạ vừa tới thì trong dãy núi phía trước chui ra một con quái vật Thần cấp màu vàng.
May mà có bệ hạ tự mình ra tay đánh cho con quái vật kia bị thương.
Công Dương Tôn thầm kêu may mắn, may mà từ trước đến nay hắn vẫn luôn cẩn thận.
Cuối cùng con quái vật kia biến mất ở ngay trước mặt bọn họ, không có dao động nguyên tố không gian thì đó phải là thông đạo không gian.
Ở ngay biên giới của Minh Ngọc Quốc bọn họ lại che giấu một thông đạo không gian, hơn nữa bên trong còn có tồn tại Thần cấp.
Ngọc Chân Minh thu hồi ngự thú, ngưng trọng nói:
- Lần này nhờ có Công Dương Tôn ái khanh, nếu không trẫm còn không biết ở dưới mí mắt của mình lại có thể có một con cá lớn như vậy ẩn nấp.
- Bệ hạ nói rất phải.
Bộ dạng Công Dương Tôn đầy trung thành và tận tâm.
Bất kỳ thủ lĩnh của một thế lực nào khi biết dưới mí mắt mình lại có một tồn tại đủ để uy hiếp được đại bản doanh mà mình lại không biết thì đều sẽ không hài lòng.
Trong bí cảnh này chỉ có một vị thần hay có rất nhiều thần?
Ở lối ra bí cảnh, Ngọc Chân Minh nhìn sơn cốc phía trước rồi im lặng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn không tùy tiện tiến vào trong.
- Phái người phong tỏa khu vực này, nếu bên trong có người đi ra thì thông báo.
Ngọc Chân Minh là người đứng đầu Minh Ngọc Quốc, cho nên không có khả năng canh giữ ở chỗ này 24/24.
- Minh Ngọc Thiên Tôn Thú, chúng ta về trước thôi.
Ngọc Chân Minh xoay người rời đi, kiêng kỵ nhìn lướt qua lối vào.
Người trong trái đất lo lắng người dị tộc phát hiện ra bọn họ, người dị tộc lại không biết bên trong che giấu nguy hiểm gì, bây giờ hai bên đều đang sợ.
Đợi mấy ngày, Cao Bằng phát hiện người dị tộc không trực tiếp xông vào.
Nhìn thông đạo không gian rộng rãi này, Cao Bằng gãi đầu rồi cuối cùng vẫn quyết định tạm thời không đi ra.
Cao Bằng đột nhiên hiểu ra. Từ một loại ý nghĩa nào đó thì bên mình ở trong tối, người dị tộc ở ngoài sáng.
Đám người mình biết tin tức của người dị tộc nhưng bên kia lại hoàn toàn không biết gì về mình cả.
Nếu người dị tộc không trực tiếp xông vào đã chứng tỏ bọn họ cũng có lo lắng, bọn họ cũng biết sợ.
Hắn sai Tiểu Hoàng và đám Đại Tử đi lĩnh ngộ pháp tắc.
Trước khi chiến tranh tới, có thể nâng cao được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
Thần cách cướp đoạt được từ trên người Cực Nhạc Đại Phật đã bị Cao Bằng giao cho Long Nghĩ phân tích lĩnh ngộ. Long Nghĩ nhanh chóng phân tích ra hai loại pháp tắc đã được Cực Nhạc Đại Phật nắm giữ đến trình độ đỉnh phong.
Đương nhiên bởi vì pháp tắc chuyển đổi bị tiêu hao, trên thực tế khi Long Nghĩ chuyển đổi sẽ bị tổn hao một ít, không thể so sánh với Cực Nhạc Đại Phật.
Hơn nữa, trừ khi Long Nghĩ tự mình tốn thời gian lĩnh ngộ hoặc là tìm được thần cách có pháp tắc Kiên cố và pháp tắc Kim quang có đẳng cấp cao hơn để lĩnh ngộ, bằng không mức độ lĩnh ngộ hai pháp tắc này của Long Nghĩ sẽ vĩnh viễn dừng lại ở mức độ 9%.
Thần cách Vạn tượng của Long Nghĩ giao cho nó khả năng linh hoạt thiên biến vạn hóa, nhưng làm cho khả năng nâng cao của nó trở nên càng khó khăn hơn.
Mười ba ngày sau,bên thông đạo không gian truyền tới tin tức, người dị tộc bên ngoài phái ngự thú đưa tới một lá thư, trong thư ghi chú rõ ý đồ đến, hy vọng có thể đạt được hợp tác cùng với thế lực bên trong bí cảnh. Hơn nữa hi vọng tiến hành một lần so tài ngự thú, bất kể thắng hay bại thì khu vực gần bí cảnh đều sẽ được đưa cho thế lực trong bí cảnh.
Hợp tác dĩ nhiên là không thể được. Cho dù Cao Bằng muốn hợp tác, chỉ cần những người dị tộc biết được trong bí cảnh là Nhân tộc cũng sẽ bỏ dở hợp tác, bao gồm tất cả khế ước đạt được trước đó cũng sẽ trở thành giấy vụn.
- Từ chối hợp tác.
Đây là ý kiến của Cao Bằng và cũng là ý kiến của cao tầng bên phía Nhân tộc.
- Ngược lại chúng ta có thể tiếp nhận so tài ngự thú.
Cao Bằng mở miệng nói.
- Trong này rất có khả năng là âm mưu.
U Huyền Minh ngưng giọng nói.
- Ta đương nhiên biết có vấn đề.
Cao Bằng thản nhiên nói:
- Nhưng cho dù chúng ta từ chối thì có tác dụng sao?
- …!!?
- Cho dù chúng ta từ chối thì bọn họ cũng sẽ tìm các loại thủ đoạn tới kiểm tra nội tình của chúng ta. So với việc tốn tâm tư đấu trí đấu dũng với bọn họ, còn không bằng dứt khoát ngả bài.
Cao Bằng mở miệng nói.
- Thuận tiện... xem thử giữa những hậu sinh vãn bối và người dị tộc cùng đẳng cấp mạnh chênh lệch bao lớn.
Cao Bằng cũng mới ba mươi mấy tuổi, tướng mạo chỉ khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm. Nghe trong miệng hắn nói ra mấy từ hậu sinh vãn bối này, thật sự có chút kỳ lạ.
Đám cao tầng cúi đầu ghé tai khẽ thảo luận, cuối cùng tiếp nhận quyết định của Cao Bằng.
Từ chối hợp tác cùng dị tộc nhưng tiếp nhận để ngự thú so tài.
Ban đầu người dị tộc chuẩn bị ba trận so tài ở ba đẳng cấp là Thánh cấp, Chuẩn Thần cấp và Thần cấp, mỗi đẳng cấp đều so tài một lần là được. Ý tứ đại khái chính là trong mỗi đẳng cấp chỉ cần đấu cho tới khi đối phương phục là dừng.
Nhưng Cao Bằng cảm thấy ba đẳng cấp này quá cao đối với bên phía Nhân tộc. Bởi vì ngự sử Thánh cấp ở trái đất chỉ có mấy người, chưa kể việc thắng bại thế nào vẫn khó nói.
Ngự sử cấp Chuẩn Thần đều là người bộ lạc, ngự sử cấp Chuẩn Thần của trái đất lại không có một ai.
Ngự sử Thần cấp chỉ có một mình Cao Bằng, bên Nhân tộc cũng chỉ có thể để cho Cao Bằng ra sân.
Cho nên ở dưới sự yêu cầu của Cao Bằng đã phóng khoáng để đẳng cấp so tài đến Hoàng cấp. Nghĩa là tăng thêm so tài ngự sử ở hai đẳng cấp là Hoàng cấp và Đế cấp.
---------------------------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận