Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 623: Alexis

Chương 623: Alexis
Sau khoảnh khắc trầm mặc ngắn ngủi, vô số người giơ cao cánh tay phải của mình lên,
- Chiến! Chiến! Chiến!
Thanh thế mênh mông cuồn cuộn, tiếng gào to vang trời.
Trên không trung quanh quẩn tiếng gào thét giống như lôi âm vang vọng.
Ý định ban đầu của Cao Bằng là muốn kéo dài thời gian cho người dân khu Hoa Hạ, tranh thủ để cho càng nhiều người chuyển dời đến thế giới Hắc Vụ càng tốt.
Nhưng mà sau khi đến mới phát hiện mục đích muốn đạt thành của hắn còn khó khăn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng.
Có dị tộc Chuẩn Thần đột nhiên tập kích, loại tình huống này ba bộ lạc đỉnh cấp lên tiếng phát động xu thế chung một cách đường hoàng, không có người nào dám đưa ra ý kiến phản đối.
Nếu như không có phát sinh đợt tập kích này, hành vi mang theo ngự thú Chuẩn Thần của ba bộ lạc này nếu bị lộ ra ngoài, nói không chừng sẽ khiến cho những bộ lạc khác thay đổi và chống đối lại một cách vô tri vô giác.
Bọn họ mong muốn thúc đẩy hợp minh cũng càng trở nên khó khăn.
Rốt cuộc sẽ có một bên bằng mặt không bằng lòng với việc hợp minh, yêu cầu trì hoãn đại lượng thời gian, hoàn cảnh khi đó chính là cãi cọ rồi yêu cầu trì hoãn thật lâu.
Mà nếu có kẻ thù chung ở bên ngoài, tốc độ các bộ lạc liên hợp cũng sẽ nhanh hơn, Ngự Thú Chuẩn Thần của ba bộ lạc đỉnh cấp ngược lại trở thành thần hộ mệnh của bọn họ.
Không có ai lên tiếng phản đối gì cả.
Cao Bằng hiện tại cũng cảm thấy có gì đó khác lạ . . . Quá xảo hợp.
Vì sao trùng hợp đúng thời điểm tổ chức gặp mặt lại có dị tộc tới đánh lén.
Đó thật là dị tộc nhân sao.
Hơn nữa con Chuẩn Thần kia còn chưa có chết, nó đã bỏ chạy. . . Chờ một chút.
Cao Bằng lại đột nhiên nghĩ đến lúc ấy chính mình trông thấy trạng thái của đầu Chuẩn Thần kia chính là (thương thế nhẹ).
Sau đó "Thi thể" lại bị những Chuẩn Thần này chuyển dời đi, ai cũng không nhìn thấy đến cùng là để ở nơi đâu.
Từ trước đến nay, Cao Bằng vẫn luôn dùng ý niệm xấu nhất đi phỏng đoán hành vi của người khác.
Huống hồ hắn chỉ suy đoán thôi, nói ra thì có ích lợi gì, không có chứng cứ, không duyên cớ lại đi đắc tội người khác.
Sau khi kết thúc buổi họp mặt, Cao Bằng thở dài, chào từ biệt đám người Bạch Dần,
- Nếu bên các anh đã xác định xong thời gian, tôi cũng không nói thêm gì nữa. Chiến tranh giữa các anh cùng dị tộc, người của trái đất chúng tôi sẽ không tham dự, mong rằng tự giải quyết cho tốt đi.
Bạch Dần thở dài một tiếng:
- Thế nhưng dị tộc sẽ không bỏ qua cho tất cả chúng ta, vô luận là thị tộc thượng cổ hay là người ở trái đất các cậu. Các cậu trốn tránh như vậy cũng không phải cách để giải quyết vấn đề.
Nhưng mà chuyện này chỉ là lời nói từ một bên phía các anh, chân tướng của sự tình như thế nào dường như cũng chưa rõ ràng lắm.
Cao Bằng cầm chặt hai tay Bạch Dần,
- Đoạn thời gian này nhận được sự chiếu cố từ bộ lạc các anh, đến lúc đó nếu có chỗ cần giúp đỡ, tôi có thể lấy thân phận cá nhân xuất thủ. Sơn thủy có ngày gặp lại, tạm biệt, hữu duyên gặp lại.
Bên ngoài bộ lạc Lam Hà có một vết nứt không gian đi thông đến trái đất, đây cũng là một trong những nguyên nhân lựa chọn bộ lạc Lam Hà làm địa điểm gặp mặt của các bộ lạc.
Cao Bằng thông qua vết nứt không gian của bộ lạc Lam Hà rời đi, lúc khi hắn ra ngoài, trước mắt là một vùng trắng xóa, cảnh sắc được bao phủ bởi băng tuyết.
Lưng núi gập ghềnh giống như Ngân Long uốn mình trên mặt đất, trong vòng ngàn dặm không có người ở.
- Tích tích.
Cao Bằng mở máy tính bảng ra, ấn mở hệ thống định vị phía trên.
Vị trí trước mắt biểu hiện là khu Bắc Hùng, sơn mạch Ural.
Sơn mạch Ural nằm ở khu vực phía Tây của khu Bắc Hùng, chính là sơn mạch ranh giới phân chia Châu u và Châu Á, kéo dài 2500km. Nhưng mà 2500km này chính là độ dài trước khi xảy ra tai biến.
Sau khi xảy ra tai biến, sơn mạch Ural trải dài hơn vạn dặm, quái vật hung tàn xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Đi về hướng Nam của sơn mạch Ural, ở bên dưới chân núi Cao Bằng trông thấy một căn cứ thành phố cỡ nhỏ.
Nhưng mà người sinh hoạt ở thành phố này cũng rất ít, trong thành thị người đi vắng nhà trống không, đại bộ phận cửa hàng đều đóng cửa, chỉ có số rất ít cửa hàng còn buôn bán như trước.
Hai bên đường, trên đỉnh ngọn đèn đường bao phủ một tầng tuyết đọng dày đặc.
Trên mặt đất rải rác những tờ báo cũ nằm tán loạn.
Tách tách, tách tách.
Cao Bằng đạp trúng tờ báo cũ, cúi đầu xuống nhặt một tờ báo lên.
Phía trên in một dòng chữ Bắc Hùng quốc màu đỏ - Ác ma đột kích!
Dựa vào thiên phú ngôn ngữ ưu tú của chính mình, Cao Bằng hiểu sơ một chút về quốc ngữ của khu Bắc Hùng.
Trên báo viết, trong tương lai mấy ngày sắp tới sẽ xuất hiện ác ma đến từ dị thế giới tiến hành xâm lấn trái đất, bọn chúng hung ác tàn nhẫn, so với những quái vật từ dị thế giới đến đây qua vết nứt không gian còn tàn nhẫn hơn.
Chính phủ hô hào tất cả mọi người đều tạm thời rời khỏi trái đất, chuyển dời đến thế giới khác. Tất cả các quốc gia và các thế lực trên thế giới cũng sẽ tạo thành một liên minh hỗ trợ lẫn nhau ở dị thế giới, đến dị thế giới có thể tránh được ác ma xâm lược. Hơn nữa các chính phủ trên trái đất đã quyết định đại lực duy trì phát triển các ngành nghề liên quan đến Ngự Sử và Dục Thú Sư ở dị thế giới, mở màn cho công cuộc vì phản công đoạt lại trái đất.
Đại bộ phận người đều lựa chọn rời đi.
Nhưng cũng có một số ít lựa chọn lưu lại, có người chính là không nỡ bỏ cố hương, còn có người vì tuổi tác quá lớn không muốn lại lặn lội đường xa. Còn có người mang theo tư tưởng muốn đụng một cái, tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng cũng chưa hẳn đã không phải là kỳ ngộ.
Ánh mặt trời chiếu vào góc đường, Cao Bằng trông thấy trên đường phố trống trải có lão nhân tóc trắng xoá nằm trên ghế dựa ở bãi cát, mặt mũi tràn đầy mãn nguyện nhàn nhã phơi nắng.
Đây là một thành phố mang không khí trầm lặng, Cao Bằng chú ý tới hai bên cửa hàng cơ bản đều bị mở toang, một vài cửa hàng đóng lại đã bị phá mở, những mảnh kính vỡ tung tóe trên mặt đất.
Cao Bằng lắc đầu, búng tay một cái triệu hồi ra Tứ Oa, thả người nhảy lên trên lưng Tứ Oa liền chuẩn bị rời khỏi thành phố nhỏ này.
- Help, help.
Khu phố bên cạnh truyền đến tiếng hô hoán từ một cái ban công.
Cao Bằng nghiêng người quay đầu liền trông thấy một đôi vợ chồng tóc vàng ôm một đứa trẻ đứng ở trên ban công vẫy tay với Cao Bằng.
- Chuyện gì.
Cao Bằng dùng tiếng Bắc Hùng mới lạ trả lời.
- Van cầu anh, anh có thể mang theo con của chúng tôi đi không.
Người mẹ này nói với Cao Bằng.
Cao Bằng,
- ?
- Đây là con của hai người?
Cao Bằng nghi hoặc,
- Vậy vì sao mấy hôm trước hai người không tự mình mang đi?
- Vài ngày trước vợ của tôi sắp sinh, khi đó tôi không dám mang cô ấy rời đi.
Người cha nói chi tiết với Cao Bằng.
Cao Bằng trầm mặc chốc lát, nhìn vào đứa trẻ trong lòng bọn họ, tựa hồ sân thượng này có chút lạnh, đứa trẻ oa một tiếng khóc lên.
- Đi đi.
Cao Bằng ngữ khí buông lỏng.
Tứ Oa quét đôi cánh liền mang đứa trẻ sang trên lưng. Đây là một đứa trẻ tóc vàng mắt xanh, vốn còn đang khóc, nhưng sau khi trông thấy Cao Bằng lại đột nhiên đình chỉ tiếng khóc, mở to đôi mắt màu xanh lam trong veo như nước nhìn chằm chằm Cao Bằng. Bởi vì bị bao bọc cực kỳ chặt chẽ, cho nên không nhìn được giới tính.
Cao Bằng cảm khái, đứa trẻ còn nhỏ như vậy cũng biết đẹp xấu thiện ác.
- Con tôi tên là Alexis, Alexis.
Người vợ cao giọng hô với Cao Bằng.
Cao Bằng gật đầu,
- Tôi biết, nó sẽ dùng cái tên này.
Nhìn thanh niên người Hoa kia cưỡi Ngự Thú của hắn hóa thành một đạo ngân quang biến mất ở chân trời, hai vợ chồng liếc nhìn nhau, sau đó người chồng ôm lấy vợ mình. Người vợ đem đầu vùi sâu vào trong ngực chồng mình, bờ vai run nhè nhẹ.
Người chồng vỗ về bờ vai an ủi vợ:
- Được rồi, Alexis có thể rời đi theo vị Ngự Sử cường đại kia, ít nhất so với đi theo chúng ta ăn bữa hôm nay lo bữa mai sẽ tốt hơn nhiều.
Cao Bằng có chút không giải thích được tại sao đột nhiên mình thu nhận một đứa trẻ. Nhưng mà bản thân Cao Bằng cũng còn chưa có kết hôn, tất nhiên sẽ không cân nhắc đến chuyện thu nhận con nuôi. Sau khi trở về sẽ an bài người chăm sóc cho đứa trẻ này, sau đó huấn luyện nó trở thành một Ngự Sử.
Bay theo hướng đông nam của sơn mạch Ural ròng rã một ngày, Cao Bằng trở lại Du Châu.
Ven đường Cao Bằng trông thấy các căn cứ thành phố trên cơ bản đều là mười phòng thì chín phòng trống không, đại bộ phận người đều lựa chọn rời đi. Trên đường Cao Bằng cũng trông thấy những đội ngũ lớn đang di chuyển, cực kỳ tráng lệ, có thể so với lễ hội mùa Xuân của Hoa Hạ.
Tình hình của Du Châu ngược lại là tốt hơn một chút, trước mắt nhân khẩu sinh hoạt ở Du Châu thoáng cái đã nhiều hơn. Bởi vì bên trong thành Du Châu có một vết nứt không gian, tùy thời có thể chuyển dời đến thế giới Hắc Vụ.
-----------------------------------
Dịch : ND
Beta: B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận